Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 384: Trước Đây Đã Quen “A2?”




Hàn Minh Thư nhướn mày: “Tiếp tục đi”

Tiếu Nhan tiếp tục nói: “Cô ta và Triệu Ý Nhi không đi cùng một con đường, Triệu Ý Như là diễn một bộ phim điện ảnh xong liên đột nhiên hot, nhưng đó là phim thần tượng thanh xuân, tổng thể có thể nói không có dinh dưỡng gì. Chỉ là giết thời gian, xem xong thì không có thứ gì đọng lại bên trong. Nhưng Lâm Mỹ Nhiên này không giống vậy, cô ta từ nhỏ ra đã mắt, đêu diên vai có chiêu sâu. Thông thường mà nói, rất nhiều người đi con đường này đều không quá hot, không được quan tâm mấy. Nhưng cô ta lại khác, vì vốn xinh đẹp, lại thêm kỹ thuật diễn xuất cũng cực kỳ tốt, cho nên…có thể nói là một đường thăng hoa, tài nguyên không dứt”

Nghe Tiếu Nhan nói vậy, Hàn Minh Thư cũng xem như hiếu rõ.

“Mấu chốt là nghe nói vị nữ minh tinh này còn xuất thân dòng dõi, tố chất cực kỳ tốt, cũng sẽ không trọng giàu khinh nghèo, không giống với Triệu Ý Như”

Nghe vậy, Hàn Minh Thư bất giác nhìn cô ấy một cái: “Xem ra cậu rất hài lòng với vị khách mới tương lai này của chúng ta”

“Hài lòng, đương nhiên hài lòng! Cậu không biết mình xả giân bao nhiêu đâu, chúng ta nhất định phải näm chắc vị khách này, tức chết Triệu Ý Như”

Hàn Minh Thư: “Tỉnh lại đi, cô ta đã là quá khứ rồi, vị khách này chúng ta nhận được là để đánh vang danh tiếng của công ty, đây là đơn hàng đầu tiên, đừng mang theo cảm xúc cá nhân khác vào, biết không?”

Bị cô nói vậy, Tiểu Nhan mới ý thức được mình đã lân cảm xúc cá nhân vào.

“Vậy được rồi, mình biết rồi”

Ding – Hai người ra khỏi thang máy, vừa đi ra ngoài, Hàn Minh Thư vừa nói: “Chuẩn bị trước, lát nữa chúng ta có thể gặp rôi”

Thời gian đôi bên hẹn là mười giờ.

Đối phương chỉ có mười lăm phút Lúc mười giờ, dưới lâu quả nhiên xuất hiện một chiếc xe van màu đen, lúc sắp tới giờ Tiểu Nhan và Hàn Minh Thư đã xuống lầu, chuẩn bị tự mình nghênh đón đối phương Cửa xe mở ra, người quản lý bước xuống trước.

Loading...

Sau đó anh ta cẩn thận nhìn xung quanh, xác định không có ký giả theo chụp mới nói một câu với bên trong.

“Mỹ Nhiên, có thể xuống rồi”

Hàn Minh Thư và Tiểu Nhan ở một bên nhìn một màn này.

Bóng dáng che đậy kỹ càng xuất hiện trước mãt hai người Cô gái nhảy xuống xe, đầu đội nón, từ đầu tới đuôi đêu che đậy rất kín, chỉ lộ ra đôi mắt xinh đẹp.

Hàn Minh Thư và Tiểu Nhan: “..”

“Wa, nơi này chính là công ty của nhà thiết kế đó sao? Xem ra quả nhiên không tệ!”

Người quản lý của Lâm Mỹ Nhiên: ”…Mỹ Nhiên, vào trong trước đã, đừng để bị chụp lén”

“Д

Lâm Mỹ Nhiên vọt vào trong nhanh như chớp, không để ý tới Hàn Minh Thư và Tiểu Nhan bên cạnh.

Người quản lý có chút nôn nóng muốn đuổi theo, Tiểu Nhan lại gọi anh ta lại: “Chào anh, xin hói anh là quản lý Trần sao?”

Người quản lý lúc này mới chú ý tới hai người đứng ở cửa, thấy họ xong bèn nghi hoặc hỏi: “Hai người…”

Tiểu Nhan lên tiếng giới thiệu: “Đây là nhà thiết kế Shally, tôi là trợ lý của cô ấy, tôi tên Tiếu Nhan”

Nghe vậy, người quản lý Trân mới hiểu ra: “Thì ra cô chính là nhà thiết kế Shelly, chào cô, tôi là Trân Phi, là người đại diện của Lâm Mỹ Nhiên”

“Chào anh” Hàn Minh Thư vươn tay.

Hai người bắt tay, Trần Phi bèn nói: “Mỹ Nhiên vào rồi, chúng ta cũng mau vào đi”

Vào trong rồi, Lâm Mỹ Nhiên núp sau cây cột, thấy Trân Phi đi tới, mới lao ra nói: “Phi Phi, sao anh cả nửa ngày mới vào? Hai vị này là?”

Thấy Hàn Minh Thư, ánh mắt Lâm Mỹ Nhiên sáng lên.

“Cô chính là Shelly sao?”

Nghe vậy, Hàn Minh Thư khựng lại, có chút ngoài ý muốn nhìn cô ấy.

“Chào cô, cô biết tôi?”

Lâm Mỹ Nhiên cởi khẩu trang trên mặt, cười với Cô.

“Tôi nhớ cô!”

Nhớ cô? Hàn Minh Thư lập tức nghỉ hoặc, đây là có ý gì?

“Trước đây tôi ở nước ngoài tham gia một tuần lẽ thời trang, bộ trang phục tôi nhìn trúng, nhà thiết kế chính là Shelly.”

“Lúc đó tôi còn đặc biệt hỏi nhân viên Shelly là vị nào, vừa khéo gặp được cô ở ghế khách VIP”

“Cô thực sự quá xinh đẹp, cho nên tôi vừa nhìn đã nhớ”

Lâm Mỹ Nhiên liên tục nói vài câu, khiển Hàn Minh Thư ngây ngốc, Tiểu Nhan ở một bên không nhịn được trừng to mắt: ”Wa, hai người lại đã từng gặp ở nước ngoài rồi”

“Đúng chứ đúng chứ? Tôi cũng không nghĩ tới!”

Lâm Mỹ Nhiên cười bước tới, nhiệt tình kéo tay cô: “Lúc đó tôi đã muốn tìm cô làm quen rồi, chỉ là tôi tham gia xong tuần lẻ thời trang đó thì bị người quản lý dân lên máy bay. Tôi luôn thấy rất tiếc nuối, không nghĩ tới năm nay cô lại vê nước”

Hàn Minh Thư từng tham gia không ít tuân lẻ thời trang, cô không nhớ là cái nào, dù sao thì chuyện này là xảy ra trong tình huống cô không hề hay biết.

Nhưng rõ ràng đối phương nhìn thấy cô xong ánh mắt liền bừng sáng, giống như trạng thái của fan nhìn thấy thân tượng của mình Chuyện này ngại quá, Lâm Mỹ Nhiên là nữ thân trong mắt rất nhiều người Hàn Minh Thư xấu hổ cười: “Cảm ơn ưu ái”

“Nơi này nói chuyện không tiện, nếu không…chúng ta đến văn phòng nói chuyện đi?” Trân Phi bỗng mở miệng tìm cảm giác tôn tại Lâm Mỹ Nhiên lập tức gật đầu: “Đúng đúng, ở đây nói chuyện không tiện, chúng ta vân là đến phòng làm việc nói chuyện đi”

Nói xong, cô ấy còn vội đeo khẩu trang lên, dáng vẻ căng thăng nhìn xung quanh, sợ bị người khác nhìn thấy.

Trần Phi: “Đại tiểu thư của tôi ơi, cô bây giờ mới biết không tiện có phải quá muộn rồi không?”

Nghe vậy, Lâm Mỹ Nhiên xấu hố nhìn Hàn Minh Thư một cái: “Không sao, chúng ta đi lên đi”

Hàn Minh Thư gật đầu, đi ở phía trước dân đường Trong lòng lại nghĩ Lâm Mỹ Nhiên này còn khác hơn trong tưởng tượng của cô.

Theo lý lịch Tiểu Nhan nói ban nãy, cô cho răng đối phương dù không kiêu ngạo phách lối thì ít nhất hẳn cũng là cô gái thấu tình đạt lý vô cùng ốn trọng mới đúng Nhưng dáng vẻ và trạng thái cỗ ấy có vẻ giống như một nữ sinh vừa debut Hơn nữa còn rất tự xem là thân thuộc, lại vô cùng nhiệt tình, lực lan truyền mạnh như vậy.

Nghĩ tới đây, Hàn Minh Thư mim cười.

Như vậy cũng rất tốt, xem ra hợp tác lần này của công ty họ và cô ấy hán là không có vấn đề.

Đến phòng làm việc, trong phòng yên äng ngập tràn tiếng tán thưởng của Lâm Mỹ Nhiên, cô ấy đi vòng quanh phòng, wa liên tục.

“Wa! Kiểu trang trí này quá đẹp rồi? Còn có bức tranh này, đây không phải là bức tôi nhìn thấy ở hội trường đấu giá trước đây sao? Trời ạ, lại ở đây, Shelly, cô thật có tiền. Ai, cái ghế này cũng không tệ, thật mềm nha”

Hàn Minh Thư: “..”

Tiểu Nhan: “…”

Trần Phi: “..”

Ba người đều mặt đây mồ hôi nhìn cô ấy.

Giây lát sau, Trân Phi không nhịn được mở miệng nói: “Thực xin lõi hai vị, con bé Mỹ Nhiên này…”

Những lời tiếp theo anh ta không biết nên mở miệng thế nào, hạ thấp nghệ sĩ của mình? Anh ta không làm được, nhưng đối diện với Lâm Mỹ Nhiên như vậy anh ta không nói câu nào cũng thật sự không được: Ngược lại là Hàn Minh Thư nhàn nhạt cười “Không sao, cô Lâm ngây thơ xán lạn, rất khó được”