Chương 2068:
Khi Hứa Yến Uyển đến gặp Tiểu Nhan, cô ta lấy địa chỉ mà Lâm Hứa Chính đưa cho cô ta.
Khi Hàn Thanh biết được người đến cửa đó là cô ta, liền cự tuyệt cô ta: “Tiểu Nhan phải dưỡng thai, cô Uyển nên về đi”
Nghe thấy cách xưng hô này, Hứa Yến Uyển sửng sốt, coi như là hiểu được Hàn Thanh đối với cô ta không còn một chút tình cảm nào, tình cảm này nói đến không phải tình cảm nam nữ, mà là giao tình giữa hai nhà Hứa Hàn của trước đây đã hoàn toàn biến mất sạch.
Nghĩ đến điều này, Hứa Yến Uyển cảm thấy khó chịu.
Nếu như ngay từ đầu cô ta cái gì cũng không làm, hoặc là cô ta không quay lại, thì cô ta ở trong lòng Hàn Thanh cũng sẽ không như bây giờ, đúng không?
Thật tiếc vì nói gì cũng đã muộn, thời gian không thể quay ngược lại, giống như cô ta mất đi ba mẹ, bọn họ sẽ không quay lại nữa.
Nhìn thấy Hàn Thanh chuẩn bị rời đi, Hứa Yến Uyển liền nhớ tới những gì Lâm Hứa Chính đã nói với cô ta trước đó, liền vươn tay chặn cửa lại.
“Chờ một chút”
Hàn Thanh dừng lại, lạnh lùng nhìn cô ta: “Còn có chuyện gì nữa không?”
+IÖI‹- Hứa Yến Uyển nghẹn trong cổ họng, gần như không nói nên lời, thật lâu mới có thể cất tiếng: “Tôi đến gặp Tiểu Nhan để xin lỗi, tôi biết bây giờ anh không muốn gặp tôi, nhưng tôi đã chân thành đến tìm cô ấy. Có thể cho tôi một cơ hội để chuộc tội được không?”
Nói xong lời cuối cùng, giọng điệu của Hứa Yến Uyển như cầu xin, ánh mắt nhìn Hàn Thanh cũng là mang theo sự chờ mong.
Nhưng sự dịu dàng của Hàn Thanh đều dành cho Tiểu Nhan, và cũng không thể phân một ít cho người khác, vì vậy anh đã nhanh chóng từ chối lời đề nghị của Hứa Yến Uyển.
“Cô không cần xin lỗi. Chỉ cần sau này quản lý công ty của chính mình cẩn thận, chúng ta nước sông không phạm nước giếng là vô cùng cảm kích rồi.
Hứa Yến Uyển nghe lời này liền có chút hi vọng.
Nhưng có vẻ như Hàn Thanh thật sự sẽ không để cô ta gặp được Tiểu Nhan.
Ngay khi Hứa Yến Uyển buồn bã rũ mi xuống muốn rời đi, một giọng nói nhẹ nhàng từ phía sau Hàn Thanh truyền đến.
“Hàn Thanh, anh cho cô ấy vào đi”
Nghe vậy, Hứa Yến Uyển vội vàng ngẩng đầu, lướt qua bên cạnh người Hàn Thanh, liền nhìn thấy Tiểu Nhan đứng ở phía sau không xa.
Gần đây, cô gân như đã hồi phục không ít rồi, sắc mặt không còn tái nhợt như trước, hai má cũng đã lấy lại được chút sức sống, trên người khoác áo choàng, chân còn mang đôi giày ấm áp, bộ dạng như được chăm sóc cẩn thận.
Khi Hàn Thanh nhìn thấy cô, ánh mắt mờ mịt, có chút dịu dàng, bước nhanh về phía cô.
“Tại sao lại xuống lầu? Không phải kêu em ở trên lầu nghỉ ngơi cho khỏe sao?”
Tiểu Nhan có chút bất lực khi được Hàn Thanh đỡ lấy, mấy ngày nay Hàn Thanh có thể nói là không rời cô nửa bước, mỗi ngày ngoại trừ ăn uống thì chính là mặc quần áo, cũng như hạn chế cô đi lại, tạm thời cô không được phép ra ngoài, nếu cô phải đi ra ngoài thì anh sẽ đi theo.
Nói tóm lại, sau khi sự cố xảy ra trong tiệc cưới, Hàn Thanh bây giờ giống như bóng ma, vì sợ cô sẽ gặp tai nạn nếu anh rời cô nửa bước.
Mỗi lần Tiểu Nhan nhìn thấy anh dính vào mình, cô lại nghĩ đến giai đoạn trước, khi anh vẫn chưa yêu mình, Hàn Thanh lúc đó thật sự lạnh nhạt, lúc nào cũng không muốn nói thêm vài lời với cô.
Nhưng bây giờ thì sao?
Quả nhiên thời thế thay đổi, ông trời chẳng tha cho ai?
“Em không sao. Ngày nào em ở trên lầu cũng sẽ phát chán. Nghe thấy tiếng ở dưới lầu, nên em muốn xuống xem.
Hàn Thanh nhớ lại lời cô vừa nói, liền nói: “Anh đưa em lên lầu”.
Tiểu Nhan nắm tay anh và lắc đầu.
“Em không muốn đi lên”
Nghe vậy, Hàn Thanh mím mím đôi môi mỏng, không vui nói: “Anh không muốn em gặp cô ta”