Chương 1977:
Bước vào đó là trợ lý mới của cô ta.
“Cô Yến Uyển, anh Hàn Thanh tìm cô”
Nghe câu đó, Hứa Yến Uyển ngừng lại một chút, Hàn Thanh vì sao lại tới tìm cô vào lúc này!
Chẳng nhẽ có gì đó liên quan đến chuyện Tiểu Nhan ngày hôm qua!
Tiểu Nhan nói với Hàn Thanh!
Cô ấy nói với Hàn Thanh là muốn hại cô, như vậy Hàn Thanh sẽ rất chán nghét bản thân mình sao!
Nghĩ đến đây, Hứa Yến Uyển hoảng sợ, nhanh chóng đứng dậy: “Anh ta ở đâu?”
“Anh Hàn đang đợi cô ở phòng tiếp tân”
Vừa dứt lời, Hứa Yến Uyển xông ra ngoài, chạy một mạch, đến khi đến phòng tiếp tân, cô ta mới dừng lại để điều chỉnh hô hấp, sau khi bước vào, bàn tay buông thõng sang một bên nắm chặt lại.
Nếu Tiểu Nhan thực sự nói cô ta trước mặt Hàn Thanh, thì cô ta… Cô ta có thể làm gì khác!
Đây vốn là sự thật. Ngày hôm đó cô ấy mời cô ta ra ngoài, ngoài chính mình ra thì còn có thể nghĩ đến ai!
Cho dù chuyện không phải cô ta làm, nhưng Hạ Liên Cảnh đã làm chuyện này là vì cô ta, cho nên anh ta có có mối quan hệ thân thiết với cô ta.
Cô ấy có quyền gì mà trách cô ta chứ!
Chỉ là cô ta không ngờ Hàn Thanh lại đến đòi lại công bằng sớm như vậy, hiện tại chắc anh rất chán ghét bản thân cô ta rồi đúng không!
Hứa Yến Uyển hít một hơi thật sâu và chậm rãi bước vào.
Trong phòng tiếp tân, bóng dáng cao to của Hàn Thanh đứng trước cửa sổ, đôi chân thon dài đứng thẳng, thân hình cao lớn, khí phách hiên ngang.
Đối với Hứa Yến Uyển, ngay cả phần gáy hay lưng của anh đều rất đẹp.
Cô ta vẫn không một tiếng động mà cứ im lặng nhìn anh, trước giờ không có nhiều cơ hội gặp, chỉ có thể như bây giờ lặng yên ngắm nhìn anh, trong lòng Hứa Yến Uyển cũng thấy rất thỏa mãn rồi.
Cô đã lâu không gặp anh, có lẽ anh đã kết hôn. Không biết là ánh mắt của cô quá mãnh liệt hay sao, Hàn Thanh như ý thức được, quay đầu sang một bên.
Hứa Yến Uyển cũng đồng thời mỉm cười.
Nhưng nét mặt Hàn Thanh lại mờ nhạt, nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng không chút nhiệt độ, so với ánh mắt yêu chiều của anh ta với Tiểu Nhan, Hứa Yến Uyển lại cảm thấy tim mình như nhói lên.
Trợ lý pha một tách cà phê đi vào, Hứa Yến Uyển nhận lấy, sau đó đích thân đưa cho Hàn Thanh.
“Không cần.”
Tuy nhiên, khi cà phê của cô chưa được đưa ra, Hàn Thanh đứng trước mặt cô lạnh lùng nói: “Tôi nói vài lời rồi sẽ rời đi”
Nghe câu đó, Hứa Yến Uyển cứ như vậy đứng sững tại chỗ, cà phê cầm trên tay, nhiệt độ càng nóng, sắc mặt có chút tái nhợt, bên tai ù ù, gân như không thể ngăn cản. Cuối cùng, cô ta vẫn miễn cưỡng mỉm cười.
“Được thôi, anh muốn nói cái gì”
Nói xong, cô đặt ly cà phê xuống bàn bên cạnh, rồi lại ngồi thẳng.
“Cô rốt cuộc muốn làm gì?”
Nghe tới đây, Hứa Yến Uyển cảm thấy trái tim lạnh lẽo, đúng là anh đã biết, thái độ đối anh đối với cô lạnh nhạt như vậy, anh cho rằng cô là một người phụ nữ xấu xa sao!
Nghĩ đến đây, Hứa Yến Uyển trong lòng tự giêu cười, nhưng trên mặt lại không chút nào biểu hiện ra.
“Ý của anh là gì? Anh có thể diễn đạt rõ ràng hơn được không?”
“Hứa Yến Uyển” Hàn Thanh nghiêm túc nhìn cô chằm chằm rồi gọi đây đủ họ tên của cô ta.
“Tôi sẵn lòng chống lưng giúp nhà họ Hứa của cô. Việc đó hoàn toàn tùy thuộc vào thể diện của chú Hứa và thím Hứa. Nếu cô không phải là con gái của chú Hứa, tôi sẽ không đứng đây và nói chuyện với cô đâu.”
Không ngờ anh sẽ nói thẳng như vậy, Hứa Yến Uyển sắc mặt tái nhợt, bộ dáng cũng hoảng sợ.