Chương 1862:
Bởi vì cô muốn rời khỏi đây cho nên bây giờ anh mới biến thành một người như thế này sao?
Thế nhưng ngay sau đó Chu Tiểu Nhan lại muốn rời khỏi đó. Anh có thay đổi thì sao chứ, điều này cũng không thể thay đổi được chuyện hôn ước của anh.
Tiểu Nhan nhắm mắt lại, tiếp tục dùng nước mắt rửa mặt rồi tới tại. Giống như cô đang muốn thoát khỏi thế giới này vậy.
Chờ đến khi cô tắm rửa, thay quần áo xong chuẩn bị ra ngoài, lúc đi qua gương Tiểu Nhan đột nhiên nhìn thấy trên cổ cô có mấy vết màu đỏ lớn, màu sắc cũng vô cùng đậm, chắc chắn đây là dấu vết mà Hàn Thanh vừa để lại.
Vừa nghĩ tới những hành động vừa rồi của anh ta, Tiểu Nhan lại cảm thấy vô cùng tức giận. Cái tên khốn đó, cũng không biết lát nữa khi cô đi ra ngoài anh ta còn tiếp tục làm như thế không. Hai người họ cũng đã chia tay, nếu anh ta cứ tiếp tục hôn tới hôn lui rồi ôm ấp như thế thì còn ra cái thể thống gì nữa chứ?
Suy nghĩ một chút cũng không thể thoát ra được rào cản trong lòng mình.
Vì thế Tiểu Nhan quyết định cứ đứng mãi trong nhà vệ sinh như thế.
Cô đứng được một lúc thì cửa phòng đột nhiên bị ai đó gõ một cái.
“Tiểu Nhan.”
Âm thanh của Hàn Thanh nhanh chóng truyền tới: “Nếu em đã tắm xong rồi thì mau ra ngoài đi, anh sấy tóc cho em.”
Sấy tóc giúp cô sao?
Tiểu Nhan khinh thường phủi phủi tay. Trong đầu nghĩ cái tên khốn đó thôi đi. Bàn tay quý giá kia cũng anh nên giữ lại để ký hợp đồng hoặc dành cho vị hôn thê của anh ta đi.
Cho nên cô cũng không đồng ý, Hàn Thanh lại nói, lúc này Tiểu Nhan mới bất lực lên tiếng trả lời: “Tôi vẫn chưa tắm xong, anh chờ một lát nữa đi.”
Sau đó cô lại đứng ngây ngốc trong nhà vệ sinh nhìn chằm chằm vào những dấu vết đỏ đỏ trên cổ mình. Đang âu sầu suy nghĩ không biết tí nữa ra ngoài nên làm thế này, lúc này trong phòng tắm cũng không có gì cả, quần áo cô mặc cũng không phải kiểu cao cổ.
Lúc Tiểu Nhan đang suy nghĩ lung tung thì cửa phòng tắm đột nhiên vang lên tiếng “Răng rắc” sau đó nhanh chóng bị ai đó mở ra. Tiểu Nhan hoảng sợ hết hồn, cô không ngờ Hàn Thanh không nói tiếng nào mà lại mở cửa bước thẳng vào. Sau khi cảm thấy kinh hoàng, Tiểu Nhan nhanh chóng hô lên: “Ai cho anh vào đây? Anh có biết đây là phòng tắm không thể? Nếu lỡ như tôi đang tắm thì sao đây? Không có sự đồng ý của tôi mà anh lại dám bước vào, nếu như tôi bị anh nhìn thấy…”
“Anh nhìn thấy thì sao chứ?” Hàn Thanh bước về trước một bước, giơ hai tay lên áp cô vào tường: “Dù sao thì những thứ nên nhìn anh cũng đã nhìn thấy cả rồi, bây giờ em còn để ý gì nữa chứ?”
“Anh!” Tiểu Nhan cảm thấy vô cùng tức giận, muốn hất tay anh ta ra.
“Nếu đã tắm xong rồi vậy thì mau ra ngoài sấy tóc đi, nếu không sẽ bị cảm đấy!”
Tiểu Nhân vốn định nói rằng minh sẽ không đi ra thế nhưng nhớ lại dáng vẻ bá đạo vừa rồi của Hàn Thanh khiến cô nhanh chóng nuốt ngược những lời định nói trở vào. Bất lực để mặc cho Hàn Thanh kéo mình ra khỏi phòng tắm.
Sau khi Hàn Thanh dùng khăn lông lau khô tốc cho cô thì lại cầm lấy máy sấy bắt đầu sấy tóc cho cô. Bên tại cô nhanh chóng truyền tới tiếng “Vù vù ” của máy sấy tóc, một luồng khí ấm áp cũng thổi tới.
Lúc đầu tóc còn ướt nhưng tới khi đã gần khô hết thì Tiểu Nhan lại đột nhiên cảm thấy buồn ngủ. Chờ cho tới khi Hàn Thanh đã sấy khô hết thì cô nhanh chóng nhoài người trên gối ngủ ngon lành.
Hàn Thanh nhanh chóng mang cất máy sấy tóc, nghiêng đầu phát hiện cô gái nhỏ đã ngủ say, hô hấp đều đặn.
Dáng vẻ cô vô cùng mệt mỏi nằm ở đó, Hàn Thanh nhớ lại dường như hai ngày qua lúc ở trên xe lửa cô đã ngủ không ít, thế nhưng sao chỉ mới về khách sạn một chút lại mệt mỏi như thế này?
Thế nhưng anh ta cũng không nghĩ gì nhiều, nhanh chóng lấy mềm đắp cho Tiểu Nhan, sau đó chỉ yên lặng ngồi đó nhìn cô.
Không biết qua bao lâu, anh nhanh chóng lấy điện thoại ra bắt đầu xem tin tức trên bản tin, thế nhưng tất cả đều trống trơn.
Cái cô nhóc này không tiếng động lén anh đổi sim điện thoại khác, mọi thứ trong điện thoại cũng đều bị cô xóa sạch sẽ, đúng thật là một cô nhóc nhẫn tâm.
Xem ra cô đã hạ quyết tâm muốn chia tay với anh ta, thế nhưng làm sao Hàn Thanh có thể bỏ qua cho cô được chứ!
Cả đời này anh ta cũng chưa từng thích ai, thế nhưng đột nhiên lại cảm thấy yêu một cô gái chân thật như thế. Nếu giữa hai người xảy ra chuyện gì thì cũng đều có thể giải quyết được hết. Nếu như giữa hai người cần phải có một người nhượng bộ thì anh ta nguyện là người nhượng bộ đó.