Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1797




Chương 1797:

 

Giang Tiểu Bạch ôm đầu ngồi dậy, bắt đầu nhớ lại. Kí ức sống lại từng chút từng chút một trong tâm trí của cô.

 

Đầu tiên là Tiêu Túc gọi cô ấy thức dậy và nói rằng cậu ta muốn nói chuyện, chỉ là cụ thể nói chuyện gì, nói cái gì, bây giờ Giang Tiểu Bạch cũng không thể nhớ nổi một chữ.

 

Nhưng cô khá chắc chắn rằng mình đã gặp Tiêu Túc lúc sáng nay, hơn nữa lúc Tiêu Túc gọi mình dậy nói chuyện, cô vẫn đang ngủ trên ghế sô pha trong phòng khách, tại sao bây giờ lại thức dậy trong phòng?Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Giang Tiểu Bạch cảm thấy mình có thể chắc chắn một điều, chính là Tiểu Tô bế cô vào trong phòng!

 

Người này… Người này vẫn còn rất nhiệt tình, ngoài miệng bảo cô đừng ngủ ở đây, thế mà cuối cùng lại ôm cô về phòng của mình.

 

Chẳng lẽ cậu ta chính là người đàn ông khó chịu trong truyền thuyết?

 

Nhìn bề ngoài có vẻ lạnh lùng băng giá nhưng thực chất lại nhiệt tình như lửa?

 

Nghĩ đến đây, Giang Tiểu Bạch cười thành tiếng, sau đó ôm chăn bông lăn lộn trên giường, tuy rằng mùi chăn bông của Tiêu Túc không ngọt ngào bằng của cô, nhưng chăn bông của cậu ta rất sạch sẽ, giống như loại chăn bông phơi vào buổi chiều thơm mùi cỏ khô vậy.

 

Vô cùng dễ chịu, vô cùng tươi mát.

 

Trong khoảng thời gian Giang Tiểu Bạch sống chung cùng một chỗ với cậu ta, cô phát hiện thấy Tiêu Túc là một người đàn ông thực sự rất yêu sạch sẽ, cuộc sống của cậu ta rất đơn giản, đồng thời cũng rất nhàm chán, ngoài việc đi công tác thì mới ra ngoài, còn không thì về căn bản là không có hoạt động giải trí nào khác.

 

Ngoại trừ lần trước Giang Tiểu Bạch tình cờ gặp cậu ta uống rượu trong một quán bar, cậu ta thực sự dường như không làm bất cứ điều gì khác.

 

Đột nhiên, bên tai Giang Tiểu Bạch nhớ lại những lời Đường Đường nói với chính mình lúc trước.”Hoặc nếu không thì cậu cùng anh ta diễn một màn phim giả tình thật đi.”

 

Giang Tiểu Bạch giật mình suýt chút nữa nhảy ra khỏi giường, sao cô có thể có suy nghĩ như vậy?

 

Cô vội vàng xua đi suy nghĩ trong đầu, sau đó đứng dậy bước ra ngoài.

 

Khi đến cửa phòng, Giang Tiểu Bạch quay đầu liếc mắt nhìn lại, sau đó đóng cửa phòng lại.

 

Giang Tiểu Đường cũng không giấu bạn thân từ nhỏ của mình chuyện này.

 

Vì vậy, sau khi giải quyết xong bữa sáng, cô đã gọi cho Phương Đường Đường để phàn nàn.

 

Sau khi nghe điều này, Phương Đường Đường đã đưa ra một câu dứt khoát: “Anh ta thích cậu!”

 

Giang Tiểu Bạch: Chị em của tôi ơi đừng đùa nữa có được không? Anh ấy đã có người mình thích, hơn nữa chỉ qua một việc như này, làm sao có thể chắc chắn rằng anh ta thích tớ?”

 

“Ồ, vậy thì cậu thích anh ta.”

 

Giang Tiểu Bạch suýt nữa quỳ lạy cô ấy, cười ha ha hai tiếng, sau đó nói: Phương Đường Đường, tớ phát hiện cậu có vấn đề về não.”

 

“Chẳng lẽ không đúng sao?”

 

Phương Đường Đường bị cô làm cho chán ghét, cô ấy lập tức chất vấn ngược lại cô: “Cái người này, tớ nói anh ta thích cậu mà cậu không muốn nghe. Tớ nói cậu thích anh ta cậu lại càng không muốn nghe, hơn nữa lại còn nói não tớ có vấn đề, Giang Tiểu Bạch, não của ai mới có vấn đề? Cậu cảm thấy không có việc gì, vậy tại saocậu lại cố ý nói chuyện này cho tớ nghe làm gì? Nếu cậu nghĩ không có gì thì cậu sẽ không để ý đến chuyện này, cậu gọi cho tớ để nói một cách cụ thể về chuyện này làm cho tớ có cảm giác rằng cậu rất quan tâm đến nó.”

 

Bị Phương Đường Đường nói như vậy, Giang Tiểu Bạch cũng hiểu ra mấy phần, cảm thấy dường như những lời đó rất có lý.

 

“Có phải rất đúng, đúng không? Chính cậu nói đi, tớ nói có đúng không?”

 

Giang Tiểu Bạch suy nghĩ một chút, sau đó mạnh mẽ phủ nhận: “Được rồi, đừng có nói với tớ những chuyện này có đúng hay không, tớ chỉ là buồn chán, cho nên mới đi nói xấu anh ấy với cậu được chưa? Có một người đàn ông như vậy bên cạnh tớ, việc anh ta làm có thể đã bị tớ phóng đại ra thì sao?”

 

“Cũng đúng, bên cạnh cậu có một người đàn ông như vậy, vậy cậu mau rời khỏi anh ta nhanh lên đi, bằng không chuyện này còn tiếp tục như vậy, tớ cảm thấy tất cả những gì anh ta làm đều sẽ bị cậu phóng đại lên, nếu như một ngày nào đó không không tự chủ được mà thích anh ta thì sao?”

 

Giang Tiểu Bạch: “Cậu lại trêu chọc tớ. Giang Tiểu Bạch tớ thích ai cũng sẽ không thích một người đã có người trong lòng, được không? Tớ không muốn bị coi thường như vậy.”

 

“Anh ta có người trong lòng, nhưng cũng không phải là không có được người ấy sao? Chờ thời gian sau này anh ta quên đi, hơn nữa, bây giờ cậu ở bên cạnh anh ta, cậu không ngừng đi lại trước mặt anh ta, nói không chừng đến lúc nào đó cậu lại thừa dịp lúc anh ta yếu lòng mà nhảy vào thì sao.”