*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Triệu Mẫn Lệ: “Hả?”
“Hả cái gì? Cô ngốc thế, chuyện này cũng nghĩ không ra? Hứa La nghe chị Tư Dung nói nên mới cố ý tạo cơ hội cho chúng ta đó”
Nghe Cao Vi giải thích xong, cuối cùng Triệu Mẫn Lệ cũng lấy lại tinh thần: “Thì ra là thế, vậy chúng ta mượn cơ hội này chỉnh cô ta sao?”
“Đừng có vội, còn nửa tháng nữa mới đến hoạt động kỷ niệm ngày thành lập công ty hàng năm, chúng ta phải cho cô ta một vố lớn, để cô ta biết… hai chúng ta cũng không dễ chọc”
Triệu Mẫn Lệ vừa nghe thấy có thể trả thù Thẩm Cửu, trong lòng cực kỳ hưng phấn, vì vậy Cao. Vi nói gì là nghe ngay.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy mà đã hết một tuần.
Bởi vì đến phụ đỡ, hàng ngày không chỉ phải giúp việc nặng nhọc, có lúc còn phải ra ngoài phơi
nẵng, hai người Cao Vi và Triệu Mẫn Lệ đã đen đi nhiều, còn Thẩm Cửu lại cứ phơi mãi nhưng không đen, làn da trẳng nõn mê người làm vô số người hâm mộ.
Cao Vi và Triệu Mẫn Lệ cũng ghen ty muốn chết.
Mà Hứa La so sánh ba người với nhau, lại cảm thấy Thẩm Cửu đúng là báu vật, lại càng có ý đồ xấu với cô hơn.
Vì thế anh ta mượn cớ đốc thúc mà đi vào gọi Thẩm Cửu ra.
“Tiểu Thẩm à, dạo gần đây có mệt lắm không?”
Thẩm Cửu vô cùng lạnh nhạt: “Cũng ổn”
Hứa La bước lên, định vươn tay vỗ vai cô, nhưng mà tay còn chưa kịp đụng tới, Thẩm Cửu đã lui ra sau: “Quản lý, anh tìm tôi có chuyện gì không?”
“Cũng không có gì, chỉ là muốn đến xem cô có mệt lắm không, nếu mệt quá thì cô có thể năn nỉ tôi, quản lý… có thể điều cô đi”
Thẩm Cửu:
. Không cần, tôi ở đây cũng tốt lắm”
Thì ra anh ta còn chưa chịu bỏ cuộc.
Hứa La ngẩn ra, sau đó bất đắc dĩ lảc đầu thở dài: “Tiểu Thẩm à, tôi từng gặp rất nhiều cô gái cứng đầu giống cô rồi, nhưng mà cũng chỉ ở giai đoạn đầu thôi, chút vất vả nhỏ này có lẽ cô không cảm thấy gì, nhưng tương lai thì sao? Nếu như ngày nào cũng vất vả như vậy, có lẽ còn vất vả gấp mươi gấp trăm lần như vậy, đến lúc đó cô còn chịu được không? Người biết điều mới là người giỏi,
thay vì sau này cô đau khổ hối hận thì không bằng… bây giờ cô theo tôi đi”
“Quản lý Hứa đùa rồi, người luôn hướng đến chỗ cao, tuy tôi bị giáng chức, nhưng… trong lòng tôi vẫn luôn hướng đến những vị trí cao, nhưng với anh… tôi thật sự không có chút hứng thú nào”
Hứa La lập tức biến sắc, tức giận chỉ thẳng vào cô: “Không lế cô tưởng cô còn có thể quay về vị trí cao kia sao? Dựa vào cô à?”