Chương 1388:
Tiểu Nhan nghe đến đây, trong lòng có chút xúc động, đúng là Hàn Thanh thật sự đi tìm Lâm Hứa Chính.
“Tôi rất kinh ngạc vì cô sẽ nghĩ như vậy, chính cô cũng thấy mình không đủ tự tin sao? Rõ ràng bình thường là một cô gái nhỏ đầy nhiệt tình có thể làm bất cứ việc gì, làm sao trong chuyện tình cảm lại trở nên mù quáng ngốc nghếch như thế?”
Tiểu Nhan có chút xấu hổ: “Thật có lỗi, lúc ấy trong lòng tôi thực sự rất loạn. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, tôi có chút không chấp nhận được, cho nên liền…”
Mấy ngón tay của Lâm Hửa Chính gõ nhẹ lên mặt bàn.
“Với lại, có phải nguyên nhân thực sự làm cho cô tức giận như vậy là vì cảm thấy Hàn Thanh làm những chuyện này để đền bù cho cô ư? Thậm chí, cô còn cảm thấy đây là một loại bố thí sao?”
Nghe thấy anh ta nói vậy, Tiểu Nhan liền ngẩng đầu đối diện trực tiếp với ánh mắt của anh ta.
Không nghĩ tới anh ta có thể hiểu rõ cô ấy như vậy, anh ta gần như biết tất cả mọi chuyện của cô ấy.
“Anh Lâm, anh…”
“Cảm thấy rất kỳ lạ là vì sao tôi lại hiểu rõ những suy nghĩ của cô như vậy đúng không? Bởi vì trước kia vợ tôi cũng là một người như vậy, có một thời gian dài tôi không quan tâm tới cô ấy, khi đó còn thường xuyên làm cho cô ấy tức giận, lúc ấy còn cảm thấy không thể nói đạo lý với cô ấy, sau này mới nhận ra là tôi đã làm sai.”
“Nhưng sau đó vợ tôi cũng đã thẳng thắn nói chuyện cùng tôi, bởi vì lúc ấy tôi cũng không để ý tâm trạng của cô ấy, cho nên cô ấy luôn cảm thấy tất cả sự cố gắng, đều là bố thí, thậm chí là nhục nhã cô ấy, trong lòng cô cũng nghĩ về Hàn Thanh như vậy, đúng không?”
“…”
Hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh ta, trái tim của Tiểu Nhan như đập mạnh hơn. Tại sao lại như thế?
Trong lời nói của Lâm Hứa Chính, rõ ràng là muốn nói đến…
Thế nhưng mà mối quan hệ giữa Tiểu Nhan và Hàn Thanh, không thể nào giống như mối quan hệ giữa anh ta và vợ anh ta được? Anh ta dành nhiều tình cảm cho vợ mình như thế, nên không thể nào so sánh giữa bọn họ được.
Có lẽ cô ấy đã hiểu mục đích chính của Lâm Hứa Chính hôm nay tới đây là để làm gì.
Nghĩ tới đây, Tiểu Nhan liền tỉnh ra, nhìn Lâm Hứa Chính cười cười.
“Hôm nay sao anh Lâm lại phải tới đây một chuyển như thế? Cảm ơn anh đã nói với tôi chuyện này, tôi có thể hiểu được mà.”
Lâm Hứa Chính nhìn vào cô ấy, mặc dù cô ấy đã nói mình hiểu rõ, nhưng trong mắt đến nửa tia sáng cũng không có, nếu như cô ấy thực sự hiểu anh ta đang muốn nói đến cái gì, vậy tại sao lại phản ứng như vầy?
Sau đó, Lâm Hứa Chính cũng phát hiện ra vấn đề, nếu như không phải anh ta đã từng trải qua chuyện như này, thì đúng là anh ta cũng rất khó phát hiện.
Nghĩ tới đây, ngón tay gõ trên mặt bàn của Lâm Hứa Chính càng theo một tiết tấu, thậm chí ở trong lòng còn suy nghĩ, chờ sau khi việc này thành công, thì Hàn Thanh sẽ thiếu anh ta hai ân tình rồi?
Đến lúc đó, anh ta muốn gì có lẽ cũng được?
“Cô biết hôm qua lúc tôi gọi điện thoại cho anh ta, thì anh ta đang làm gì không?”
Đôi mi thanh tú của Tiểu Nhan hơi nhíu lại, không hiểu rõ ý tứ của Lâm Hứa Chính.
Lâm Hứa Chỉnh hơi mím mỗi rồi nói một câu: “Tôi nghe thư ký của anh ta nói, anh ta đang chuẩn bị ký hợp đồng làm ăn giá trị hơn trăm triệu.”
Anh ta vừa dứt lời, tay của Tiểu Nhan run lên một cái, ánh mắt cũng trực tiếp nhìn thẳng vào Lâm Hứa Chính.
Giống như là vẫn chưa chắc chắn, cánh môi của Tiểu Nhan hơi run rẩy, cô ấy nhìn về phía người đối diện.
“Anh Lâm nói câu này, là có ý gì?”
“Không có ý gì hết, tôi chỉ là muốn hỏi cô một chút, nếu như cô biết anh ta vì cô mà bỏ một hợp đồng làm ăn giá trị hơn trăm triệu, thì cô vẫn sẽ tức giận như vậy sao?”
“…”
Sắc mặt Tiểu Nhan như tái nhợt đi mấy phần.
Lâm Hứa Chính cười cười: “Đừng có lo lắng làm gì, tổn thất này cũng không cần cô phải bồi thường, tôi thấy anh ta là hoàn toàn tự nguyện đấy chứ.”