Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1322




Chương 1322:

 

Khí chất nam tính mạnh mẽ lập tức vây lấy cô ấy.

 

Thang máy ồn ào vì đông người.

 

Nhưng sau khi Tiểu Nhan nhận ra nơi cô ở thì cô cảm thấy thế giới này đã im lặng.

 

Cô ấy ngây người ngẩng đầu, nhìn Hàn Thanh đang kéo vào trong vòng tay thì trong mắt lộ ra thần sắc khó tin.

 

Đây là…

 

Cái này là đang làm gì vậy?

 

Hàn Thanh… anh ta có biết mình đang làm gì không?

 

Ngay lúc Tiểu Nhan nghi ngờ nhìn người kia thì Hàn Thanh đã thản nhiên đẩy cô ấy ra.

 

“Cũng đã sắp đụng vào cô rồi, cô không biết tránh sao?”

 

Tiểu Nhan không thể ngẩng đầu lên khi nghe anh ta nói, khẽ cắn môi dưới khi đang định phản bác thì cô ấy nghe thấy ánh mắt Hàn Thanh lạnh lùng nhìn người đang đẩy xe lăn.

 

“Cho dù là gấp gáp nhưng đang ở nơi công cộng thì cũng nên để ý một chút có đúng không?

 

Nếu như làm tổn thương người ta thì chỉ cần nhẹ nhàng nói lời xin lỗi là được rồi?”

 

Anh ta là tổng giám đốc của một tập đoàn, hơn nữa khí thế của anh ta rất mạnh mẽ và Cái này là đang làm gì vậy?

 

Hàn Thanh… anh ta có biết mình đang làm gì không?

 

Ngay lúc Tiểu Nhan nghỉ ngờ nhìn người kia thì Hàn Thanh đã thản nhiên đẩy cô ấy ra.

 

“Cũng đã sắp đụng vào cô rồi, cô không biết tránh sao?”

 

Tiểu Nhan không thể ngẩng đầu lên khi nghe anh ta nói, khẽ cắn môi dưới khi đang định phản bác thì cô ấy nghe thấy ánh mắt Hàn Thanh lạnh lùng nhìn người đang đẩy xe lăn.

 

“Cho dù là gấp gáp nhưng đang ở nơi công cộng thì cũng nên để ý một chút có đúng không?

 

Nếu như làm tổn thương người ta thì chỉ cần nhẹ nhàng nói lời xin lỗi là được rồi?”

 

Anh ta là tổng giám đốc của một tập đoàn, hơn nữa khí thế của anh ta rất mạnh mẽ và Tiểu Nhan không ngờ Hàn Thanh sẽ nói chuyện với bên kia, cũng không ngờ bên kia sẽ trả lời, bầu không khí trong thang máy đột nhiên trở nên căng thẳng.

 

“Ý bà là bà dựa vào việc đang đẩy một người già cho nên có thể trơ trẽn mà đẩy xe lung tung?”

 

Giọng Hàn Thanh lại trở nên lạnh hơn.

 

Nhiệt độ trong thang máy đột ngột thay đổi đột ngột.

 

Người phụ nữ trung niên ngượng ngùng không nói nên lời, người nọ thoạt nhìn cũng không dễ trêu vào, lúc này người già đang ngồi trên xe lăn run run nói.

 

“Xin lỗi cô gái nhỏ… con gái của tôi không phải cố ý, nó chỉ có chút sốt ruột mà thôi, chúng tôi đang vội vàng xuống lầu, tôi thay mặt nó xin lỗi Aw co.

 

Ông cụ rất chân thành và có thái độ tốt.

 

Tiểu Nhan lúc đầu cũng không quan tâm đến chuyện đó, nhưng thái độ của người phụ nữ trung niên vừa rồi thật sự rất tệ, bây giờ nghe thấy ông già đã xin lỗi như vậy nên Tiểu Nhan đột nhiên cảm thấy mềm lòng.

 

Phất phất tay: “Không sao đâu ông ạ, dù sao cũng không có đụng phải tôi, ông không cần phải xin lỗi”

 

Người phụ nữ trung niên gay gắt nói: “Đúng vậy, cô gái nhỏ biết mình không bị đụng phải còn anh là một người đàn ông lớn, quan tâm nhiều Ị”

 

như vậy làm gì? Thật là không có nhân phẩm Nghe được bà ta nói mấy câu ghét bỏ Hàn Thanh, Tiểu Nhan nhíu mày, lửa giận vừa giảm bớt trực tiếp phun ra ngoài: “Bà đang nói nhảm nhí gì vậy? Tôi nói không có gì là vì nể mặt ông cụ. Thái độ của ông cụ tốt như vậy tại sao có đứa con gái như bà chứ, rõ ràng là suýt đụng người khác lại còn vênh váo bảo người khác sai, chỉ có bà là đúng!”

 

Cô gái nhỏ đột nhiên bạo phát làm người phụ nữ trung niên không ngờ tới, trợn to hai mắt không tin: “Cô…”

 

“Cô cái gì mà cô, bà đây cãi nhau cũng chưa từng thua bao giờ. Đừng nghĩ người khác trẻ tuổi thì dễ bắt nạt, nói anh ta không nhân phẩm, sao bà không nhìn lại bản thân bà có đức tính gì? Xem chút nữa bà đã đụng phải ai đó không nói vậy mà cũng không biết đường mà xin lỗi. Nhìn khuôn mặt của bà đúng là buồn nôn mài”