Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân

Chương 33




Trong bồn tắm rộng lớn , một thân thể trắng mịn , hồng hào mê người ẩn hiện sau lớp bọt sữa tắm.

Tình Tuyết thở dài dựa mình vào bồn tắm , Linh Linh đã trở về Thụy Sĩ , Tề Hạo sau khi biết chuyện càng tức giận hơn , đe dọa cùng dụ dỗ cô không được nói cho Ngô học trưởng biết tung tích của Linh Linh

Thật ra nếu Ngô học trưởng và cô nhóc kia có thể thành một đôi , cô sẽ cảm thấy vui mừng cho họ cùng bớt cảm giác áy náy với Ngô học trưởng nhưng vấn đề ở đây là , trở thành em rể của Tề đại boss đối với Ngô học trưởng mà nói hẳn là một "niềm hạnh phúc " .

Nước bắt đầu lạnh , Tình Tuyết quyết định ra khỏi bồn tắm , trong lúc sơ ý , cô làm rơi bộ váy khiến nó dính nước , đau khổ nhìn chiếc khăn tắm duy nhất còn sót lại, Tình Tuyết chỉ còn cách quấn khăn , đi ra ngoài tìm bộ đồ khác .

Cái đầu nhỏ khẽ thò ra bên ngoài , không thấy bóng dáng Tề Hạo đâu , Tình Tuyết liền lấy tốc độ cực nhanh đi tìm đồ mặc.

Vừa quay người lại , cô đụng phải ngay một bức tường thịt , một cánh tay vòng qua eo nhỏ của Tình Tuyết kéo cô áp vào thân thể cường tráng . Xoa xoa trán bị cụng , Tình Tuyết ngẩng đầu lên , ngay lập tức bắt gặp ánh mắt nóng như lửa của Tề Hạo

Tề đại gia vừa đi phong tỏa tin tức của Tề Thiên Linh về tâm trạng đang phát hỏa , nhìn thấy bộ dáng quyến rũ , mê người của cô gái nhỏ liền bay hết bực tức , chỉ còn lại dục vọng mãnh liệt , anh tiến đến muốn ôm lấy thân thể mềm mại của cô lại bị cô đụng trúng thuận lợi đem cô cấp vào lòng

Ánh mắt đầy dục vọng không hề che giấu của Tề Hạo khiến mắt Tình Tuyết đỏ bừng , trong lòng thầm xác định không ổn , cô cựa quậy muốn thoát khỏi tình trạng xấu hổ lại bị anh ghì chặt lấy :

- " Em còn muốn trốn hay sao , bảo bối ?"

Giọng điệu thân mật mờ ám khiến Tình Tuyết lông tơ cả người dựng đứng lên :

- " Em nghĩ có gì để em trước ...trước mặc đồ vào rồi nói có được hay không ?"

Nghe được giọng nói yếu ớt của tiểu nữ nhân trong ngực , mỗ nam cười khẽ , đẩy cô lên giường sau đó tự thoát hết quần áo vủa bản thân , nhìn cơ thể nam tính quyến rũ lại không chút che đậy trước mặt , Tình Tuyết âm thầm nuốt nước bọt , thật quá nóng bỏng nha , mặc dù đã nhìn nhiều lần cô vẫn không tự chủ được mà nhìn chằm chằm anh

Tề Hạo nhìn ánh mắt háo sắc nào đó đang chiếu trên người anh liền nở một nụ cười thỏa mãn , cô gái ngốc này vẫn như xưa , luôn nhìn anh bằng ánh mắt sói đói vồ mồi , cô hồn nhiên , sống thật với chính mình như vậy giống như một cơn gió mới thổi vào cuộc sống của anh , khiến anh thật sâu yêu cô không bao giờ ngừng lại được

Nụ cười tuyệt mĩ kia khiến Tinh Tuyết hoàn toàn quên mất tình hình hiện tại , chỉ biết ngơ ngác nhìn yêu nghiệt đến gần khẽ vuốt ve má cô :

- " Em biết điều gì khiến anh cảm thấy ngoại hình của bản thân tuấn mĩ là một điều tốt không?"

Tinh Tuyết vô thức lắc lắc đầu , lúc này Tề Hạo một tay vứt bỏ chiếc khăn tắm của Tình Tuyết , một tay đem cô cấp dưới thân , cười tà thì thầm vào tai cô :

- " Vì anh có thể dùng nó sắc dụ tiểu mĩ nhân của anh "

- " Anh.....a "

Bất ngờ bị áp đảo khiến Tình Tuyết chợt bừng tỉnh , môi bật ra tiếng rên kinh ngạc , thừa cơ hội , Tề Hạo hôn lên môi cô , tiến quân thần tốc cuốn lấy chiếc lưỡi thơm tho trong miệng Tình Tuyết , nụ hôn mãnh liệt khiến cả người cô nhũn ra , chỉ biết bám lấy thân thể rắn chắc phía trên

Ngọn lửa khát vọng dần nhen nhóm trong cơ thể cô . Luyến tiếc rời khỏi hai cánh môi mềm , nụ hôn của Tề Hạo trượt dần xuống dưới , dừng lại trước hai bầu ngực cao vút , anh đưa lưỡi liếm nhẹ , dùng răng cắn nhẹ nụ hồng đang run rẩy khiến Tình Tuyết cảm thấy một trận tê dại đánh úp tới , môi đỏ bật ra tiếng rên rỉ kiều mị :

- " A......ưm.....Hạo "

- " Bảo bối , lớn tiếng một chút ,anh muốn nghe thanh âm của em "

Tiếng rên rỉ của cô khiến cho dục hỏa của anh càng tăng cao , không ngừng trêu trọc những điểm mẫn cảm trên thân thể tuyết trắng:

- " Lỡ ....như bị ai nghe thấy....thì làm sao.....a "

- " Không sao , anh đã cho tất cả mọi người nghỉ phép hai ngày , em không cần lo lắng " .

Tề Hạo vừa nói vừa tách hai chân cô ra , vội vàng đem nhiệt thiết to lớn vùi vào hoa huy*t ấm áp của Tình Tuyết khiết cả hai thở ra một tiếng thỏa mãn , cảm giác mất hồn khiến Tề Hạo cuồng loạn ra vào trong cơ thể cô , môi tiếp tục trêu đùa nhũ hoa màu hồng phấn cho đến khi nó trở thành màu đỏ sẫm

Cuối cùng , Tình Tuyết hét chói tai đón nhận toàn bộ mầm mống nóng bỏng của Tề Hạo , không ngừng thở dốc . Nhưng nam nhân phía trên lại chưa hề thấy thỏa mãn , tiếp tục đẩy dục vọng vào nơi ấm áp kia khiến Tình Tuyếy cảm thấy cả cơ thể trở nên căng lên :

- " A....a ...đủ rồi ...em không được .....a "

- " Em hoàn toàn có thể , một chút nữa thôi "

Đem hai chân thon dài của cô quấn quanh thắt lưng , Tề Hạo rong ruổi trong khoái cảm mà người con gái phía dưới đem lại , đối với cô dường như anh không bao giờ thấy đủ, chỉ cần chạm vào thân thể kiều mị của cô , anh liềm mất khống mà yêu thương cô thật nhiêu

Cao triều lần thứ hai , Tình Tuyết cảm giác tê tới tận da đầu , toàn thân không còn khí lực , hồn như bay lên chín tầng mây.

Vậy mà đôi tay tà ác lại tiếp tục mò đến trước ngực cô lần nữa vuốt ve , trêu chọc , Tình Tuyết trợn mắt quay sang người bên cạnh :

- " Anh....còn chưa đủ sao, em mệt chết rồi....mau bỏ móng heo của anh ra khỏi người em "

Gương mặt anh tuấn vẫn giả điếc , hôn lên vai trần của cô tạo thành dấu vết ửng đỏ , tiếp tục đốt lên nhiệt tìn của cô :

- " Làm sao bây giờ , anh vẫn cảm thấy không đủ , tiểu Tuyết , anh muốn em "

Nhiệt tình trong cơ thể lại bị đánh thức , Tình Tuyết thở dốc vì khoái cảm đánh úp vào cơ thể:

- " Ừ......a.....a"

Không lẽ tên này đêm nay định cùng cô đại chiến ba trăm hiệp sao trời?

Bây giờ , Tề Thiên Linh , Ngô Tử Kì hay bất cứ chuyện gì đều bị Tình Tuyết vứt hết ra khỏi đầu , cô chỉ biết bị người nào đó hành cho đến chết đi sống lại mới buông tha , ôm cô vào giấc ngủ .

Khẽ chạm vào gương mặt tiểu nhân nhi đang ngủ say , Tề Hạo như sợ tất cả chỉ là một giấc mơ, mòn mỏi 13 năm cuối cùng cô cũng trở về bên anh , hôn nhẹ lên trán Tình Tuyết , anh xuống giường , quyết định tự mình xuống bếp nấu bữa sáng .

Trước cổng lớn , một chiếc ô tô sang trọng dừng trước cửa , một người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng bước xuống , mỉm cười nhìn vào trong , cuối cùng cũng trở về nhà . Người phụ nữ vừa bước vào nhà vừa quan sát cảnh vật xung quanh , cảm thấy rất kì lạ , đó là không thấy bóng dáng bất kì người giúp việc nào , kể cả quản gia

Đôi giày cao gót dừng trước cửa , nhìn thấy nam nhân đang loay hoay trong bếp , môi khẽ nở một nụ cười , định đi đến ôm lấy Tề Hạo , bỗng một cô gái xinh đẹp mặc áo sơ mi nam rộng thùng thình , quần soóc ngắn hấp dẫn ánh mắt người phụ nữ

Tình Tuyết tay dụi mắt đang mơ màng , nhẹ nhàng ôm eo Tề Hạo :

- " Sao anh không kêu em dậy làm bữa sáng , lại tự mình xuống bếp làm gì ?"

- " Anh sợ tối qua em mệt mỏi nên muốn em ngủ thêm , nếu em thấy không mệt , anh cũng không ngại tiếp tục chuyện tối qua "

Tề Hạo cười mờ ám ghé vào tai cô thổi khí , nhớ đến đêm qua , mặt người nào đó đỏ lên , trừng mắt nhìn tên nam nhân mặt dày bên cạnh .

Tất cả hình ảnh này đều được người đang đứng ở cửa chứng kiến trọn vẹn , đôi mắt hiện lên vẻ khiếp sợ không thôi, Tề Hạo chợt nhìn thấy người nọ , lộ ra biểu tình kinh ngạc không kém, miệng thốt lên :

- " Mẹ?"

Tiếng gọi của Tề Hạo khiến Tình Tuyết chú ý người phụ nữ kia , anh ấy vừa nói có phải là.....MẸ , sẽ không phải là bị bắt gian tại trận đi? Tình Tuyết trong lòng thầm khóc không ra nước mắt , đây thật là cái tình huống máu chó nhất cô từng gặp , bị mẹ chồng tương lai bắt gian tại trận , thể diện a thể diện