Gặp lại Ngô Tử Kì , Tình Tuyết rất ngạc nhiên , từ hai năm trước anh chuyển công tác sang Nhật cô đã không còn liên lạc gì với anh , không ngờ hôm nay anh lại là đối tác của Tề Hạo . Ngô Tử Kì gặp lại người anh luôn nhung nhớ khiến anh vui mừng đến mức không để ý có Tề Hạo đang ở đây mà ôm lấy cô :
– " Tiểu Tuyết , anh nhớ em quá , dạo này em thế nào?"
– " Ơ … Ngô học trưởng , anh trước buông em ra đã , có gì lát nữa nói! "
Tình Tuyết giật mình trước hành động đột ngột của Ngô Tử Kì , quay sang thấy sắc mặt ai đó đã như sấm chớp nổ đùng đùng , trong lòng đổ mồ hôi lạnh , thôi xong lại có người trái gió trở trời rồi, Tử Hạo là người công tư phân minh đang trong giờ làm là xen chuyện cái nhân vào chắc chắn sẽ bị mắng. Ngươc lại với suy nghĩ của Tình Tuyết, Tử Hạo lại đối với cô không có ý kiến khi cô gặp lại bạn cũ, mà là tại sao trước mặt anh cô lại giám thân mật ôm ấp người lạ như vậy?
Thấy hành động của mình quá kích động , Ngô Tử Kì mới buông cô ra , hướng Tề Hạo xin lỗi:
– " Tề tổng, thật xin lỗi , do đã lâu không nhìn thấy tiểu Tuyết nên đã phần thất lễ "
Nghe đến đó trong lòng Tề Hạo bỗng có một cỗ chua xông lên , tiểu Tuyết, xưng hô thân thiết như vậy :
– " Không có gì , nhưng tôi hi vọng chúng ta nên tập trung vào công việc thì tốt hơn hành động thiếu suy nghĩ , Phong thư kí , tôi nghĩ cô còn rất nhiều tài liệu cần xử lí , cứ để tôi và Ngô tổng tự làm việc là tốt rồi "
Ngô Tử Kì nghe giọng điệu đầy mùi giấm của Tề Hạo liền biết anh ta cũng có ý với tiểu Tuyết, cô gái nhỏ này anh đã theo đuổi cô nhiều năm ,tuyệt không thể để ai cướp cô đi.
Thế là hai người đàn ông cứ thế nhìn nhau tóe lửa còn bạn Tình Tuyết thì không ngu mà ở lại hứng trận bão của Tề Hạo.
Tối hôm đó , Phong Thần lại nhận được điện thoại " làm phiền" của anh em tốt :
– " Cậu có biết Ngô Tử Kì , tổng giám đốc Thái Khương không , anh ta và em gái cậu là dạng quan hệ gì vậy?"
– " À , cậu ta là người điên cuồng theo đuổi em gái tôi mấy năm trước , rất tài năng , thành đạt , đúng là rất đẹp đôi với em gái bảo của tôi, mà cậu tự nhiên quan tâm làm gì , có phải thích tiểu Tuyết nhà tôi rồi đúng không , cứ nhận đi tôi sẽ không cười nhạo đâu haha"
Thấy Tề Hạo giọng điệu như thám tử điều tra , Phong Thần đã đoán ra tên này thích em gái anh rồi , haha cậu chuẩn bị gọi tôi là anh vợ đi thôi. Bị Phong Thần nói thẳng khiến Tề Hạo giật mình nhưng vẫn không thừa nhận :
– " Ai nói tôi thích em gái cậu , chẳng qua sáng nay tôi thấy Ngô Tử Kì và em gái cậu có vẻ thân thiết nên hỏi thôi , tôi có việc rồi , vậy nhé" tút …tút
Thấy ai kia thẹn quá mà vội vàng cúp máy khiến Phong Thần không khỏi khinh bỉ , đúng là xú tiểu tử đáng ghét ,cái đầu cũng khó cải tạo như vậy , sau này mà dám bắt nạt bảo bối của tôi, xem tôi xử cậu thế nào.
Ở trong phòng mình , Tình Tuyết cũng đang đau đầu suy nghĩ , Ngô học trưởng theo đuổi cô lâu như vậy , nói cô không cảm động chính là nói dối , nhưng ngoài cảm kích tấm lòng của Ngô Tử Kì , cô đối với anh chỉ có sự kính trọng của một người em gái chứ không phải tình yêu. Cuối cùng Tình Tuyết cũng không thể suy nghĩ thêm lôi từ trong túi sách ra một đống truyện tiểu thuyết và đĩa A , đừng nhìn dáng vẻ hiền thục hàng ngày của Tình Tuyết mà tưởng lầm cô là tiểu thư dịu dàng nết na , thực chất cô và Điềm Nhi đều là đại sắc nữ . Nghe bác quản gia nói đêm nay Tề Hạo sẽ không về , cô phải xem hết mấy đĩa phim này mới được, thế là bạn tiểu Tuyết vô tư lăn trên giường xem phim nóng mà không biết xe của ông chủ nhà đang tiến vào.
Vừa vào nhà , Tề Hạo đã thấy nét mặt ngạc nhiên vủa Triệu quản gia:
– " Cậu chủ , hôm nay cậu nói là sẽ đi công tác mà "
– " Hôm nay có việc xảy ra đột ngột nên sáng mai tôi sẽ đi sớm , không có việc gì , bác đi ngủ sớm đi"
– " Vâng cậu chủ" .
Tề Hạo vốn định qua nhìn xem cô gái nhỏ kia đã ngủ chưa , nhưng vừa đến gần cửa đã nghe thấy những tiếng thở dốc ám muội từ trong phòng truyền gia . Ngay lập tức hình ảnh Tình Tuyết nằm dưới thân người đàn ông khác hiện ra khiến Tề Hạo tức giận đạp phăng cánh cửa:
– " Phong Tình Tuyết , ai cho cô…."
Đang tức giận ngập trời , lửa giận của Tề Hạo liền bị cảnh tượng trước mặt dập tắt . Tình Tuyết đang say sưa xem phim cũng bị tiếng quát của anh làm giật mình quay lại , hai người cứ thế bốn mắt nhìn nhau .
– " Sao anh lại xông vào phòng của tôi …mau đi ra ngoài đi "
Tình Tuyết lấy lại được tinh thần , mất tự nhiên nói , sao anh ta lại về chứ còn nhìn thấy cô xem phim A , thể diện mất sạch rồi . Tề Hạo lúc giờ vừa ngạc nhiên khi trong màn hình ti vi có một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau , khi nhìn Tình Tuyết lại thấy cô mặc áo sơ mi rộng thùng thình , quần soóc ngắn thật gợi cảm ,mê người , đôi mắt anh lại tràn ngập ý cười tiến lại gần cô :
– " Tôi không ngờ khẩu vị của em lại nặng như thế, không thích hợp với hình tượng cô thư kí lạnh lùng thường ngày chút nào "
Bị Tề Hạo nói trúng mặt cô lại càng thêm đỏ trừng mắt nhìn anh :
– " Xem gì thì kệ tôi , mắc mớ gì đến anh , Tề tổng đêm hôm còn xông vào phòng người khác không khỏi quá mất lịch sự đi "
– " Đây là nhà tôi , tôi muốn vào ai dám cản , nếu em muốn học kinh nghiệm có thể tìm tôi mà , tôi không ngại dạy bảo đâu "
Tề Hạo môi mỏng nhếch lên một đường cong tuyệt mĩ khiến tim Tình Tuyết nhảy lên một nhịp :
– " Anh…anh đại sắc lang , ai thèm nhờ anh , mau đi ra cho tôi còn đi ngủ "
Nhìn dáng vẻ phùng mang đỏ mặt của cô gái nhỏ khiến anh thật muốn cười , nhưng cũng ra khỏi phòng :
– " Ngủ ngon tiểu Tuyết , đem nay nếu có gặp mộng xuân nhớ để anh là nam chính nhé haha" .
Tề Hạo vừa đi cô liền cầm gối ném về phía cửa , tên khốn kiếp , hôm nay uống lộn thuốc gì lại nói với cô toàn những lời mập mờ như thế , tim ơi đừng đập nhanh nữa , cô thể động lòng được , phải tìm cách để hắn dời sự chú ý sang người khác thôi .
Tề Hạo về phòng mình , nhớ lại tình cảnh lúc nãy thật nguy hiểm , dáng vẻ của Tình Tuyết lúc ấy thế nhưng lại khiến ang có phản ứng , nếu không phải có đủ định lức sợ rằng anh đã đè cô xuống rồi , anh thích cô thật rồi sao , đi vào căn phòng kia , cầm bức ảnh Tô Nguyệt trong tay , Tề Hạo thở dài :
– " Tiểu Nguyệt , xin em hãy tha thứ cho kẻ ích kỉ là anh, anh đã định sống trong đau khổ đến khi chết đi nhưng giờ anh lại không làm được , hãy tha thứ cho anh "
Sau đó anh bức ra khỏi phòng khóa chặt nó lại , từ giờ căn phòng này sẽ trôn chặt trong trái tim anh , nếu ông trời đã để tình yêu một lần nữa sưởi ấm trái tim lạnh lẻo của , anh sẽ chân trọng nó , Phong Tình Tuyết , em nhất định không thể thoát khỏi anh .
Sáng hôm sau , ngồi trước bàn ăn , Tình Tuyết liên tục bị nghẹn trước cử chỉ quan tâm của Tề Hạo , cô còn chưa kịp tiêu hóa hết những lời nói tối qua , hôm nay lại đến một màn này :
– " Tổng giám đốc , anh xác định hôm nay anh không bị sốt chứ ?"
Đối mặt với vẻ mặt đáng yêu của cô anh chỉ cười nhẹ :
– " Nếu em không quen sau này nhìn nhiều sẽ quen thôi "
Bạn tiểu Tuyết nghe xong liền đơ toàn tập , trời ơi , anh ta nói sau này sẽ nhìn thường xuyên, rõ ràng cô rất lạnh nhạt , làm đúng bổn phận sao lại ra nông nỗi này hả trời .
Đến công ti , bước phòng làm việc thấy trong phòng trống trơn , cô liền chạy đến hỏi Tề Hạo, anh lại trả lời tỉnh bơ
– " À , anh thấy em hay chạy đi chạy lại qua phòng anh vất vả nên chuyển luôn vào đây cho tiện , em có hài lòng không? "
Trán Tình Tuyết đổ xuống ba vạch đen , đã chuyển xong rồi cô còn ý kiến được sao . Thế là cả buổi làm việc , tiểu Tuyết đáng thương phải chống đỡ ánh mắt chăm chú của người nào đó mà đi kể khổ cùng Điềm Nhi :
– " Tên đó trúng tà hay sao mà đột nhiên lại cử dịu dàng như thế , tớ không sống nổi mất , phải làm sao đây Điềm Điềm "
Vẻ mặt khó coi của Tình Tuyết khiến Điềm Nhi phải lắc đầu , nam nhan ưu tú như thế cậu vẫn không thích , thật đúng là hết nói :
– " Thì tìm cho hắn mấy người phụ nữ thật xinh đẹp nóng bỏng là được , hoặc là tớ nhờ Tuyệt tìm giúp cho cậu ha ha "
– " Hừ! Cậu đó , có bạn trai liền quên bạn bè! Gì mà " Tuyệt " chứ nghe nổi da gà quá! Để tớ vật lộn nguy hiểm còn cười được , cứ làm theo cách đó cũng được , cậu nhớ tìm mấy cô thật đẹp đó "
– " Được rồi , tớ mà ra tay cậu cứ yên tâm " .
Khẳng định nếu Tề Hạo nghe được kế hoạch này của cô khẳng định sẽ tức điên lên và sự thật chứng minh , bạn tiểu Tuyết sau này đã phải trả một cái giá rất đắt cho hành động ngốc nghếch hôm nay của bạn ý!