Tổng Giám Đốc Ăn Vạ: Trả Con Lại Cho Tôi!

Chương 3: Khó xử! (1)




[ TỔNG GIÁM ĐỐC ĂN VẠ: TRẢ CON LẠI CHO TÔI ]

TÁC GIẢ: MẬP

Khoa Yết Ny giật mình khi thấy Lý Nhã và ba mình.

Chắc chắn là bà già này cố tình đến vì vụ hôm qua ở siêu thị đây mà.

Nhưng mà...

Bà ta đến không đúng giờ rồi, vì bé con của cô...

Lý Nhã nhìn thấy cô đang bế bé con, liền chau mày.

Khoa Mạc cũng vậy, con gái ông sao lại đang bế em bé? Đây là con của ai?

"Tiểu Ny, con đang bế con của ai vậy? "Giọng nói trầm của Khoa Mạc vang lên.

Khoa Yết Ny khó xử.

"Ba và dì vào nhà ngồi đã, mình nói chuyện sau" Khoa Yết Ny vội đánh lạc hướng.

Lý Nhã cũng vội nói:"Mình vào nhà đã, đứng đây nói chuyện không hay cho mấy"

Khoa Mạc nghe, gật đầu rồi bước vào nhà.

Lý Nhã đi vào cùng Khoa Mạc, đi ngang Yết Ny, liếc cô với ánh mắt muốn nói:"Liệu nói cho rõ, không thì không xong đấy"

Yết Ny nhận ra ánh mắt của Lý Nhã nhìn mình ra sao, bực tức đóng cửa lại. Ôm bé con vào trong.

Khoa Mạc và Lý Nhã ngồi xuống sô pha.

Yết Ny từ ngoài đi vào, nói:"Ba và dì đợi con một lát"

Nói rồi Yết Ny xoay người đi vào phòng, bé con cũng buồn ngủ rồi, nên để bé con của cô ngủ đã.

Ru ngủ bé con xong, cô đóng cửa phòng lại rồi vào bếp, lấy nước cho cả hai.

Tự dưng ba đến thăm mình, chỉ có bà già đó đưa đến.

CMN đến chả đúng lúc tí nào cả, làm sao nói với ba về bé con đây?

Đem nước lên cho Khoa Mạc và Lý Nhã.

Cô cũng ngồi xuống.

Hôm nay có ba đến, chịu đựng và nữ tính.

"Tiểu Ny, đứa bé lúc nãy là con ai? "Khoa Mạc vẫn câu hỏi đó.

"Đúng đấy, là con của ai vậy? Đừng nói là con của con nha Yết Ny"Lý Nhã thừa cơ hội xen vào.

Khoa Yết Ny tay đã thành đấm.

Trời ơi! Sao cô không thể đánh chết cái bà già trước mặt này chứ?

"Là... Là... "

Nói gì giờ? Nói là đêm qua có người bỏ trước nhà cô, nói nhờ cô nuôi?

Có ma mới tin cô quá. Thêm ba cô lại rất đáng sợ.

Hic... Khoa Yết Ny cô thảm thật rồi.

"Là con của anh hàng xóm, anh ấy đi làm, nên nhờ con trông hộ. Vợ anh ấy khi sinh bé con ra đã qua đời... Nên.. "Khoa Yết Ny vội nói.

Cố Thế! Em xin lỗi, em hết đường rồi.

Khoa Mạc cau mày.

Lý Nhã có vẻ bực tức.

"Con nói... "Khoa Mạc chưa nói xong thì chuông cửa vang lên.

"Con ra xem ai đến"Khoa Yết Ny đứng dậy vội đi ra ngoài, ai đến đây? Đừng nói Cố Thế nha?

Cạch...!

Cửa mở ra, đoán không sai, là Cố Thế.

"Anh.. Sao lại qua đây?" Khoa Yết Ny nói nhỏ, vì sợ ba và bà già bên trong nghe.

"Anh đến thăm bé con"Cố Thế nói. Rồi thản nhiên đi vào.

Chết rồi! Cô quên nói với Cố Thế là ba và bà già đến.

Cố Thế vào trong, thấy Khoa Mạc và Lý Nhã. Biết rõ đây là ba và dì của Khoa Yết Ny.

Cố Thế lễ phép chào:"Chào bác trai, bác gái, cháu là hàng xóm của Tiểu Ny"

"Cậu là.. Ba của đứa nhỏ, nhờ Tiểu Ny tôi chăm sóc hộ"Khoa Mạc không quan tâm đến lời chào của Cố Thế. Vào thẳng vấn đề.

Cố Thế khựng lại.

Khoa Yết Ny đằng sau lúng túng, CMN chết thật, thảm thật rồi.

"Vâng ạ, vì vợ cháu... "Cố Thế nói ngập ngừng.

"Thôi được rồi! Tôi không muốn làm cậu buồn, nhưng mà Tiểu Ny nhà tôi không có hiểu biết nhiều để chăm sóc em bé, phiền cậu có thể thuê bảo mẫu chăm sóc cho con mình được không? "Ông nói.

"Được ạ, cảm ơn bác trai đã cho cháu ý kiến, cháu chưa nghĩ là phải thuê bảo mẫu"Cố Thế nói.

Khoa Yết Ny nhận ra Cố Thế và ba mình.. Toàn là sát khí.

Khó xử thật rồi trời ạ!