Tông Chủ Ác Ma Của Ta

Chương 78: 78: Lời Nguyện Cầu Dưới Cây Hoa Tử Điệp





Đạo bùa yểm vào Vũ Thần không những phong bế thần lực của Y mà còn trói buộc giam giữ Y ở Địa Ngục,mỗi ngày linh lực đều bị rút đi để dung dưỡng cho Lệ Quỷ ,Vũ Thần phải tịnh tâm ổn định thần thức tránh bản thân bị hút cạn linh lực vì thế mà hơn mười mấy ngàn năm trôi qua vẫn không thể rời khỏi Vô Gián.
Hiện ra đứng bên ngoài cửa Tư phòng một lúc lâu,Vũ Thần vẫn không thể nào hoá giải kết giới để đi vào,Y không an lòng khi Lãnh Mộ Tuyết lại sắp tạo ra một Dị Thần.
_Tên Ma Tôn tâm địa tà ác này không vô duyên vô cớ mà mang một tên Quỷ Vương còn nguyên vẹn như vậy về Vô Gián....hay là Hắn đang muốn tạo ra một tay sai thay thế Hắn thanh trừng Thần Quốc?Hừm...có là gì đi nữa thì Ta sẽ không để tên Quỷ Vương này được phép tồn tại.....
Vũ Thần ngồi xuống tịnh tâm vận linh lực để phá kết giới,điều này khiến cho linh lực bị thoát ra khỏi thân thể của Y nhanh hơn,nhưng Y vẫn cố gắng duy trì tụ linh lực vào lòng bàn tay,đến khi đủ để đánh vỡ cửa phòng.
_Yaaaa....
_Uỳnh....
Cái cửa bị một chưởng của Vũ Thần đánh đến nát vụn,kết giới của Lãnh Mộ Tuyết cũng không còn,Vũ Thần nhanh chân đi vào trong.Trên chiếc giường Huyết Thạch có một nam nhân đang nằm bất động, những đường ma khí của Huyết Thạch không ngừng truyền vào thân thể của Hắn,Vũ Thần bước đến đưa một tay lên vận linh lực định một chưởng đánh tan xác tên Quỷ Vương trước mặt này,nhưng khi Y nhìn vào dung mạo của Khiêm Tử Lăng, bất giác trái tim nhói lên.
_Thình Thịch...
_Hước....
Vũ Thần trợn mắt kinh ngạc vì hiện tượng vô lý này lại xảy ra trên cơ thể của Y,mặc dù tay đã tụ linh lực nhưng không thể nào đẩy đi để kết liễu mạng sống của Khiêm Tử Lăng,cứ mỗi lần đưa tay lên thì tim của Vũ Thần lại nhói lên làm cho Y vô cùng hoang mang.
_Không có lý nào...ta đã cắt bỏ hết những ý niệm cảm xúc sao trái tim lại có phản ứng như thế này....
Đồng thời ở Thượng Vân Môn,Lãnh Mộ Tuyết cũng cảm nhận được tim mình dao động Hắn nghĩ ngay đến Khiêm Tử Lăng ở Kim Sơn Điện,vội thu chưởng dịch chuyển về Vô Gián.
Vừa đặt chân xuống sân chính Điện Kim Sơn,Lãnh Mộ Tuyết đã dùng hai ngón tay bắt Ấn ở trán ,tức thì Vũ Thần bị kéo ra khỏi Tư phòng hiện thân trước mặt của Hắn.
_Ra đây.....
_Aaaa....
Sẵn cơn thịnh nộ Vũ Thần xoay người tống một chưởng vào Lãnh Mộ Tuyết nhưng Hắn nhanh chóng bay lên tránh khỏi và trả lại cho Y một cú chém lưỡi đao ánh sáng đỏ khiến cho Vũ Thần phải dùng Sinh Ca đỡ đòn.Sinh Ca đã mất đi linh hồn cho nên uy lực cũng không thể chống nổi Đao khí của Lãnh Mộ Tuyết,Vũ Thần bị ma tức đẩy văng vào vách núi,rồi lại dội ngược trở ra nằm sấp trên sân chính Điện,ối cả búng máu.
_Uỳnh....
_Á....ụa....ặc ặc....
Lãnh Mộ Tuyết đáp xuống đứng cách xa Vũ Thần một khoảng,Hắn hạ đầu mài vẻ mặt dữ tợn nói.
_Nếu không phải vì ngươi còn có ích cho Vô Gián ta đã biến ngươi trở thành Lệ Quỷ mãi mãi ngụp lặn trong dòng dung nham rồi...còn dám bước vào Tư phòng thêm một lần nào nữa ta nhất định sẽ hoá kiếp cho ngươi....hừ....
Vũ Thần một tay ôm ngực một tay chống mũi đao xuống đất làm điểm tựa ,Y đứng lên nghiêng ngả,cười nhạt nói.
_Hừ...! Đan Thần trong người của ta là Bất Diệt dù cho ngươi có ném ta vào nơi nào đi chăng nữa ta cũng sẽ trùng sinh trở lại ,tìm ngươi báo thù.....ặc ặc....không như cái thứ hỗn tạp ngươi một thân dung nạp ba thần thức,rồi sẽ có lúc hai thần thức kia trỗi dậy tiêu diệt ngươi.
Lãnh Mộ Tuyết ngửa mặt cười ha hả vang vọng cả không gian,khiến cho Lệ Quỷ dưới dòng dung nham và Quỷ hồn trôi nổi trong màn lửa Địa Ngục đang gào rú cũng khiếp vía im bật.
_Ha ha ha.....Vũ Thần người trong ba cõi Thiên Địa Nhân ,quan tâm đến ta nhất cũng chỉ có ngươi thôi....sao không chừa lại hơi sức mà lo cho chính mình đi...hừ...cút vào Kim Sơn Điện đi....yaaa....
_A!
_Xoẹt!
Vũ Thần bị chưởng lực của Lãnh Mộ Tuyết đánh bay vào vách núi biến mất,Vũ Thần chính là một phần của Kim Sơn Điện.
Lãnh Mộ Tuyết giũ áo choàng hừ một tiếng khinh miệt rồi dịch chuyển vào Tư Phòng,Hắn nhìn Khiêm Tử Lăng vẫn bình yên nằm trên Huyết Thạch bỗng thở nhẹ ra như trút được một nỗi ưu phiền.
_Cũng may là ta đã về kịp lúc....hừm....vì thần thức của Ta vẫn còn kết nối với tên Bại tướng Vũ Thần cho nên mới cảm nhận được Ngươi bị nguy hiểm,chắc chắn Hắn đã cảm nhận được mối quan hệ giữa ta và ngươi rồi....để Hắn tồn tại đúng là dưỡng hổ di hoạ....Ta phải tìm ra cách hút cạn linh lực của Hắn....ném Linh Đan Bất Diệt của Hắn vào thời không sinh tử....Hắn nếu như có tái sinh cũng không thể quay về.....
Lãnh Mộ Tuyết đưa tay vận công,từ lòng bàn tay của Hắn hiện ra một luồn khói đen kịt,luồn khói bay vòng vèo trong Tư Phòng một lúc rồi tụ lại tạo thành hình con chim phượng hoàng.Chim Phượng Hoàng toàn thân một màu đen bóng ,lửa bao quanh nó cũng là ngọn lửa đen kỳ dị chỉ duy nhất dấu ấn trên đầu nó là màu đỏ ánh lên kim quang.Lãnh Mộ Tuyết tiếp tục rót linh lực vào Phượng Hoàng ,toi luyện nó thành một khối tròn đỏ rực, những Lệ Quỷ trong dòng dung nham bên ngoài bổng dưng bay lên và không ngừng bị hút vào Kim Sơn Điện,khi bọn chúng bay qua kết giới của Tư Phòng liền bị hoá thành những luồn ma khí màu đỏ nhập vào khối tròn.

.....
Hàn Hành Điện vừa trãi qua trận chiến kinh hoàng,phu phụ Tô Bình kẻ chết người bị thương,số Tiên Nhân trong Điện chết phân nửa,cảnh vật đổ vỡ tan hoang.Tô Bình dù được Dung Thượng tận tình độ linh lực giữ mạng nhưng với tính khí cao ngạo,tự xưng là Thượng Tiên Tôn , ông ta đã từ chối việc Tiên Nhân của Giai Dĩnh Điện hỗ trợ xây dựng lại Hàn Hành.
_Ta biết lòng tốt của Dung Thượng rộng lớn,ơn cứu mạng xin ghi nhớ....!những chuyện còn lại cứ để cho người của Hàn Hành Điện ta tự lo liệu không dám làm phiền thêm....Cung Điện đã đổ vỡ nhiều nơi không tiện mời Dung Thượng ở lại...xin thứ lỗi cho Bổn Tôn.
Dung Thượng vốn rất rõ tính khí này của Tô Bình nên chỉ đưa tay thủ lễ rồi ra lệnh cho người của Giai Dĩnh rời đi.
_Nếu Tô Tiên Trưởng đã nói vậy ,Dung Thượng ta cũng không nán lại,xin cáo từ....các vị trở lại Giai Dĩnh Điện.
_Dạ....
Bảo Liên ghé tai nói với Bạch Diễn Tình
_Tính khí như thế sao có thể Đắc Đạo nhỉ? Người ta cứu cho một mạng thoát khỏi tiêu tán vậy mà một chung trà cũng không cho uống.
Bạch Diễn Tình cũng không mấy mặn mà với chuyện của Tiên Giới,Y chỉ để lòng lo lắng cho Tiểu Đông Kỳ Vân có về đến Tuyết Hạo Điện an toàn không mà thôi.
_Ngươi bớt quản chuyện bao đồng đi,Lãnh Mộ Tuyết đột nhiên rời đi nhưng cũng sẽ đột ngột trở lại....giữ hơi sức mà chiến đấu ....Ta về Tuyết Hạo Điện....còn ngươi muốn đi đâu thì đi.....
_Ớ...cái tên này....thời không trở lại Nhân Giới ở Tuyết Hạo Điện chứ ở đâu khác hả...ta còn nơi để đi sao hả?hừ....
Bạch Diễn Tình liền ngự kiếm bay đi nhưng Dung Thượng dịch chuyển đến cản lại.
_Thập Nhị ngươi đi đâu?
Bạch Diễn Tình cau có,đầu mài nhíu nhẹ
_Ta không biết ai là Thập Nhị cũng chẳng quan tâm,ta là Mỹ Hồ Tiên Bạch Diễn Tình của Lan Nguyệt Điện...ta còn chuyện phải làm Xin Vị Tiên Trưởng đây nhường bước .
Bảo Liên sửng sốt bay đến
_Ngươi ăn nói kiểu gì thế...vị này chính là vị Tiên Trưởng đức cao vọng trọng của Thượng Vân Môn đấy.
_Thế thì sao....ta chẳng cần quan tâm....ta phải đến Tuyết Hạo Điện tìm Đông Kỳ Vân....
Dung Thượng cũng không cản trở Bạch Diễn Tình,bởi ông ta biết ký ức tiền kiếp của Y đã bị phong bế.
_Ngươi không nhớ ra chuyện của tiền kiếp là vì ký ức của ngươi đã bị phong bế chờ ngày hồi sinh ....Dị Thần của ngày nay đã trở thành Thần ,linh lực vô cùng mạnh....Hắn sẽ quay lại trả thù Tiên Giới,với lực lượng Tiên Nhân cấp Thượng chỉ đếm trên đầu ngón tay như hiện tại,Tiên Giới khó mà đối phó Hắn....nếu như ngươi không quản chuyện kiếp này Ta cũng không cưỡng ép, nhưng lời nguyện ước dưới cây hoa Tử Điệp vẫn còn nhớ chứ?Nếu như muốn lấy lại linh lực chân tu năm xưa thì đến rừng hoa Tử Đằng....kiếu.
Nói xong Dung Thượng biến mất,đám Tiên Nhân của Giai Dĩnh Điện cũng dịch chuyển rời đi trong sự ngỡ ngàng lẫn hoài nghi của Bạch Diễn Tình và Bảo Liên.
_Ngươi ,ngươi...đúng là Thập Nhị Bạch Hồ rồi,cả Tiên Trưởng Dung Thượng cũng khẳng định chắc chắn như vậy,Bạch Diễn Tình lai lịch của ngươi đúng là bí hiểm.Từ Yêu thành Tiên,từ Tiên biến thành Yêu...chính chính tà tà chỉ có dị nhân mang linh lực cao siêu mới làm được như vậy.
Bạch Diễn Tình chỉ nhếch khoé miệng ,thái độ xem nhẹ
_Hừ....thế có gì là tốt,Thập Nhị tài giỏi thế nào cũng bỏ thây vì Thiên Kiếp,lòng dạ bao dung thế nào cũng bị kẻ khác ganh ghét đấy thôi...Hắn là Hắn ,Ta là Ta,Tiền kiếp hậu kiếp chẳng liên quan nhau...nếu tìm rõ được thân phận thì sao ta sẽ phải gánh vác trọng trách Diệt Thần bảo vệ Tiên Giới à?Ta bây giờ chỉ muốn đưa Đông Kỳ Vân về Bách Kiếm Sơn Trang....nếu lão muốn ở đây nhận thân thích thì cứ việc....
Nói xong Bạch Diễn Tình ngự kiếm bay vèo một cái mất hút,khiến cho Bảo Liên cũng vội vội vàng vàng đuổi theo.
_Ê...ê....chờ ta....ta chỉ nói cho vui miệng thôi....ngươi không thích thì đừng nghe....
Bạch Diễn Tình bay lẫn trong làn mây,ánh mắt chứa nỗi ưu tư
_"Lấy lại thân phận tiền kiếp có thể nâng cao linh lực gấp bội, không yếu kém như bây giờ cả bọn Tiểu Tiên gác Cổng cũng không thể đánh,nhưng liệu có giữ lại được ký ức của kiếp này không?Ta có nhớ được Đông Kỳ Vân và Thiếu Chủ không?Lãnh Mộ Tuyết đã biến đổi thành Thần,với công lực hiện tại ta không thể bảo vệ được Đông Kỳ Vân....ta phải làm gì đây?"
....
Tình hình chiến đấu ở Hàn Hành Điện vừa lắng xuống chưa lâu thì trong rừng hoa Tử Đằng của Tuyết Hạo Điện cũng đang rối loạn,Đan Đan và Châu Đồng cùng với các Tinh Linh khác của Tuyết Hạo Điện đang đối đầu với bọn đệ tử của Tử Y và Kim Sa Môn.Với tu vi chênh lệch đáng lý ra cả hai vị Tinh Linh Bán Tiên này sẽ đánh hạ dễ dàng bọn người Tu Nhân có linh đan cấp Hoàng Kim yếu ớt này nhưng ngược lại bị bọn chúng đánh cho thương tích.Tên đệ tử A cầm một túi càn khôn màu xám bên trên là hình vẽ bùa chú đặc thù của Hàn Hành Điện,hả hê cười lớn mạnh miệng nói.

"_Bọn Tinh Linh Bán Tiên các ngươi linh lực chẳng qua cũng chỉ có thế....ha ha ha....chịu chết đi....yaaa...."
Túi càn khôn biến lớn bay lên cao ,phát ra luồng ánh sáng xanh lá chíu lên trên những Tinh Linh có tu vi thấp khiến cho bọn họ hiện nguyên hình tiền kiếp,và bị hút vào trong túi.
_Áaaaaaa....cứu.....
Còn những tên B,C,D khác thì dùng Tơ Khốn Tiên bắt giữ những Tinh Linh có tu vi cao hơn.
_Hừm...nếu như bọn ngươi muốn sống thì giao tên Cát Cánh Mộc Nhân ra đây.....
Đan Đan và Châu Đồng cũng đánh trả rất quyết liệt,hạ gục mấy tên.Châu Đồng mặt hoảng hốt nói
_Khốn kiếp tại sao bọn Tu Nhân thấp kém này lại có Túi Án Linh Càn Khôn của Hàn Hành Điện?còn có thể phá vòng kết giới bảo vệ của rừng hoa Tử Đằng....Đan Đan tỷ bây giờ phải làm gì đây?
Đan Đan vừa đánh vừa nói
_Bọn chúng có linh lực không cao,nhưng pháp bảo trong tay bọn chúng là vật báu của Hàn Hành Điện,Túi Án Linh Càn Khôn không những có thể chứa vạn vật còn có thể nhốt yêu tà thậm chí là Tiên ,nhưng chỉ phát cho Tiên Nhân cấp bật Lão Tiên chắc chắn kẻ đứng sau bọn chúng là người có vị trí cao của Hàn Hành Điện .
_Đan Đan tỷ bọn người Hàn Hành Điện muốn bắt Cát Cánh Mộc Nhân để làm gì chứ?
_Ta không biết.....nhưng bọn họ dám phá vỡ yên tĩnh của rừng hoa Tử Đằng thì rất đáng chết....đệ mau đưa các Tinh Linh khác đến cây hoa Tử Điệp lẩn trốn ở đấy có phong ấn của Tiên Trưởng bọn Tu Nhân này không đến gần được đâu....
_Vậy còn tỷ thì sao?
_Ta sẽ khởi động trận Tiêu Diêu.....cùng nhau chết chung với bọn chúng...
Châu Đồng há hốc mồm kinh hãi
_Đan Đan tỷ trận này chỉ được phép thi triển khi Tuyết Hạo Điện gặp nguy....! người khởi động trận Đan Cốt chắc chắn sẽ bị tiêu tán ....Đan Đan tỷ....chúng ta nên chờ cứu viện từ Chính Điện....
_Hừ...đệ còn chưa biết tình thế của Tinh Linh Bán Tiên như chúng ta hay sao?Bọn Tiên Nhân trong Chính Điện chỉ xem bọn ta như chân sai vặt, người có tu vi cao cũng chỉ làm quét dọn ,chăm hoa ,có khi nào được bọn họ độ linh chỉ điểm để thăng cấp Đan Cốt ,kẻ không thể bước qua cổng Điện thì bị xem như dị thú của Tuyết Hạo ...muốn bọn họ cứu chúng ta sao....đừng mơ nữa , không chằn chừ gì cả đi mau....
_Ầm ...ầm....
_ha ha.....
Bọn người của Nhân Giới với pháp bảo lợi hại trong tay lại hiểu rõ điểm yếu của Tinh Linh Bán Tiên cho nên sớm chiếm thế thượng phong,đắc ý ra sức tàn sát nhiều Tinh Linh có tu vi thấp,thu Đan Cốt vào túi Càn Khôn,trói Tinh Linh cấp bậc cao rồi bắt sống khiến cho rừng hoa Tử Đằng tan hoang,khắp chốn cây ngã lửa cháy ,đất đá nổ tung .Châu Đồng đành dẫn theo vài chục Tinh Linh còn sống bỏ lại Đan Đan chạy vào sâu bên trong cánh rừng,Đan Đan ở lại vận công khởi động trận pháp,tức thì những cây hoa Tử Đằng di chuyển thần tốc,khiến cho bọn Tu Nhân rối cả mắt,nhất thời dừng tay thủ thế tự vệ,mấy tên đệ tử A,B,C của Kim Sa môn và Tử Y đang giữ túi Án Linh Càn Khôn như ngửi được mùi nguy hiểm đã nhanh chân ngự kiếm bỏ chạy,để lại non chục tên Tu Nhân khác đang còn ngơ ngác.Trận được thi triển lấy Đan Đan làm trung tâm lập tức những cánh hoa Tử Đằng biến đổi từ màu tím,hồng thành màu đen ám đầy độc chướng,bắn ra như mưa trút về bốn phương tám hướng,trên đường cánh hoa lướt qua bất kể là vật gì cũng đều tan chảy thành một chất nhầy nhụa đen xì,sau đó lại bốc hơi thành khói trắng tan biến.Hơn chục tên Tu Nhân bỏ mạng chỉ còn ba tên chạy thoát thân,Đan Đan nhìn thấy tình hình đã an toàn liền thu trận , những cây hoa Tử Đằng dừng di chuyển trở lại bình thường,lá xanh hoa thắm,nhưng đất đá dưới chân đã bị đào xới hỗn độn,Đan Đan bị trận pháp rút hết linh lực,ngã sạp xuống nằm thoi thóp thở.Ánh mắt của nàng vẫn sáng long lanh ngước nhìn bầu trời Tuyết Hạo Điện xanh thẫm,khoé miệng đã tuông ra một ít máu tươi.
_Chủ Nhân ,Đan Đan đã cố gắng hết sức để bảo vệ rừng hoa Tử Đằng....ặc ..ặc....Chủ Nhân người đang ở Băng Hà Thiên Ngoại phải không?....ặc ặc....
Bạch Diễn Tình và Bảo Liên quay trở lại rừng hoa Tử Đằng thấy khắp chốn khói bốc lên nghi ngút,đất đá ngổn ngang,Tinh Linh vốn bay nhảy khắp nơi giờ chẳng còn một ai ,cánh hoa Tử Đằng thì bay tả tơi trong gió nhuộm tím cả không gian.
_Trời đất ơi nơi này bị đào xới lên hay sao,chỗ nào cũng hố lớn hố nhỏ tan hoang thế này?Tinh Linh biến đâu hết cả rồi?
Bạch Diễn Tình linh cảm không tốt vội vừa hét gọi tên Đông Kỳ Vân vừa quét thiên nhãn nhìn xa xung quanh.
_Đông Kỳ Vân đệ ở đâu...Đông Kỳ Vân....
Bảo Liên phát hiện ra bóng dáng Đan Đan mờ ảo nằm trên đường thì kinh ngạc
_Nhìn kìa là vị Tiểu Tiên Đan Đan....nàng ta sắp tiêu tán rồi.....
Bạch Diễn Tình vội chạy đến độ linh lực giữ linh hồn của Đan Đan lại hỏi.
_Đan Đan cô nương....Đông Kỳ Vân....à Tiểu Mộc Tinh Hoa Cát Cánh hiện đang ở đâu?xin cô nương chỉ giúp....

Đan Đan đã hoá thành đốm sáng xanh mờ ảo phát ra vài tiếng nói nhỏ dần.
_Phía...!Đông khu rừng.....cây....!hoa Tử Điệp.....
Sau đó đốm sáng xanh cũng tan biến chỉ để lại một làn gió cuốn lên xoay tròn những cánh hoa Tử Đằng bay đi.
Bảo Liên nhìn xung quanh thấy những dấu vết trầy xước trên thân cây hoa Tử Đằng,còn lưu lại những sợi tơ mỏng ,Y cầm lên xem xét.
_Tơ Mộc Liên.....còn có vết kiếm ....xem ra ở đây đã bị tấn công rất dữ dội....! không có dấu vết của yêu tà....lẽ nào Đan Đan bị người của Tiên Giới sát hại?
Bạch Diễn Tình hạ đầu mài ấn đường nhăn nhó.
_Cây hoa Tử Điệp?ở Tiên Giới cũng có hoa Tử Điệp sao?Đi nào.
Rất nhanh cả hai đã tìm ra nơi có cây hoa Tử Điệp,nhưng cây hoa Tử Điệp này rất khác với cây hoa Tử Điệp ở Bách Kiếm Sơn Trang,phạm vi bán kính một dặm xung quanh nó đã dày đặc linh khí thanh tẩy,kỳ lạ là loại linh khí này miễn nhiễm với Bạch Diễn Tình nhưng lại đẩy Bảo Liên ra,dù Y đã dùng đủ cách mở kết giới,yểm chú ẩn nấp kết quả vẫn không thể vào trong.
_Yaaaa....!đây là cái thứ linh khí gì chứ....cả Chân Nhân đắc đạo như ta cũng không thể vào ...
Bạch Diễn Tình như hiểu ra điều gì liền nói
_Ta nghĩ linh khí này chủ yếu là ngăn cản Tiên Nhân đi vào...ngươi nghĩ xem,cánh rừng này là do Thập Nhị Tiên Trưởng tạo ra để Tinh Linh Bán Tiên cư ngụ,ắt hẳn là Hắn ta đã liệu tính trước sẽ có ngày Tinh Linh Bán Tiên gặp hoạ, cho nên yểm bùa chú chỉ cho Tinh Linh Bán Tiên đi vào ....
_Vậy ...vậy ..bây giờ làm gì đây?
_Ừm...ngươi tạm thời ở lại đây,ta vào bên trong tìm Đông Kỳ Vân,sau đó chúng ta về Nhân Giới....
_Hừm....ngươi cẩn thận đấy....
Do vùng đất nơi đây dày đặc những cây hoa Tử Đằng mọc san sát chen chúc lẫn nhau,cho nên Bạch Diễn Tình khó nhìn thấy toàn bộ kích thước của cây hoa Tử Điệp,đến khi chỉ còn cách trăm bước chân,Y mới nhận ra cái gốc cây to hơn căn nhà phản chiếu ánh kim quang trắng nhạt,ngước đầu nhìn lên thì Bạch Diễn Tình há hốc mồm kinh ngạc.
Một cây hoa Tử Điệp kích thước khổng lồ như một toà nhà đứng sừng sững trước mặt Y, những chùm hoa màu tím chiếu sáng lấp lánh mê hoặc,cánh hoa to hơn cái bát ,lại toả ra mùi hương thơm kỳ lạ.Bạch Diễn Tình đứng ngây ra một lúc ,tâm trí như trống rỗng,bổng dưng xuất hiện nhiều hình ảnh mơ hồ,như thực như ảo.
_Là gì đây....!những hình ảnh này là gì....
Trong làn khói trắng như mây như sương hiện ra hai hình dáng mặc bạch y, một người là Dung Thượng, người còn lại thoáng nhìn ngỡ như là Nữ nhân,đến gần lại là một Mỹ nam dung nhan tú lệ,trên trán có dấu Tiên Ấn nhũ vàng lấp lánh,tướng mạo đoan chính nhưng không thiếu phần cương nghị,đôi mài thanh như giương cung bạt kiếm nhưng ánh mắt lại dịu dàng,mê hoặc,chính là Bạch Hồ Thập Nhị.
Dung Thượng chấp một tay sau lưng,một tay buông thõng,phong thái ung dung nói.
_Ngươi đã nghĩ kỹ chưa?một khi lời nguyện cầu được thực thi thì cả đời đời kiếp kiếp của ngươi trở thành một vòng lặp ,bây giờ và sau này mãi mãi gắn kết với cây hoa Tử Điệp,ngươi sẽ không thể rời khỏi Tiên Giới, không thể siêu thoát ra khỏi Băng Hà Thiên Ngoại.
Thập Nhị mỉm cười nói
_Ta nguyện đời đời kiếp kiếp độ cho tất cả Tinh Linh trong Tam Giới đắc Tiên thoát khỏi luân hồi.
Sau một hồi yểm chú phóng linh lực toả ra khắp chốn cộng thêm sự giúp đỡ của Dung Thượng,một cây hoa Tử Điệp đã mọc lên,dáng cây khẳng khiu,chỉ cao bằng vai người.Thập Nhị đã ngồi xuống nhắm mắt tịnh tâm độ linh lực vào cây,miệng không mở chỉ nghe tiếng vọng của Y nói.
_Đa tạ Dung Thượng....
Dung Thượng cười nhạt một cái rồi biến mất.
_Bảo trọng....
Không biết là trãi qua bao nhiêu năm cây hoa Tử Điệp phát triển vượt bậc,bên cạnh đó rừng hoa Tử Đằng cũng xuất hiện bao bọc xung quanh cây ,ở trên có mây che phủ,ở dưới có hoa Tử Đằng bảo vệ cho nên ,Tiên Giới ít người nhận thấy có sự tồn tại của cây hoa Tử Điệp này trong rừng hoa Tử Đằng.
_Ầm...ầm....
_Hước...
Tiếng nổ phát ra từ trong thân cây hoa Tử Điệp khiến cho Bạch Diễn Tình hồi tỉnh.
_Gì thế?Bên trong thân cây có không gian khác sao?
Bạch Diễn Tình vội vàng tìm kiếm xung quanh,một lúc thì nhận ra có một cánh cửa ảo ảnh trên thân cây,lúc ẩn lúc hiện,Y không ngần ngại vội bước vào trong.Bên trong thân cây quả nhiên là có một không gian khác,đó là một đại sảnh được trang trí như nhà ở của một đại hộ,với các tầng lầu xây dựng chồng lên nhau giống cấu trúc của một ngôi tháp .Ở đây có một đám Tinh Linh Bán Tiên có tu vi thấp đang tụm năm tụm bảy trốn sau các bàn ghế ,cột nhà,tấm bình phong,góc khuất trong vách,vẻ mặt chúng sợ hãi,run lẩy bẩy.Bạch Diễn Tình hỏi.
_Các ngươi có thấy Hoa Cát Cánh Mộc Nhân không,Châu Đồng Tiểu Tiên ở đâu?
Có một Tinh Linh lắp bắp nói
_Phía trên ...phía trên.....

Lúc này tầng lầu bên trên lại phát ra tiếng nổ chát chúa làm cho Bạch Diễn Tình lo lắng dịch chuyển bay lên.
_Ầm...ầm...
_Kỳ Vân....
Bạch Diễn Tình bay vút lên tầng cao nhất,tại đây Y nhìn thấy một nam nhân trần trụi bị quấn quanh bởi những rễ cây năm màu sắc khác biệt,đầu tóc của hắn rũ rượi bung xõa che mất khuôn mặt,tuy mái tóc dài buông lơi bay tung tóe nhưng vẫn mượt đen như tơ.Điều khiến cho Bạch Diễn Tình thản thốt chính là những Tinh Linh Bán Tiên và cả Châu Đồng đang bị rễ cây đâm xuyên thân ,và hút đi linh lực của bọn họ,bọn họ như mất hết ý thức,thân thể mềm nhũn,đôi mắt ngây dại không ánh nhìn.Bạch Diễn Tình nhớ đến hình ảnh của Hoa Cát Cánh Mộc Nhân ở Địa Phủ cũng hút ma khí từ những chiếc đầu lâu.
_Kỳ Vân....
Bạch Diễn Tình vội yểm chú đánh vào tên trước mặt,Hắn ngẩng đầu lên lộ ra diện mạo khôi ngô,đúng như Bạch Diễn Tình nghi ngờ Hắn chính là Đông Kỳ Vân đã trưởng thành ,chỉ khác là ánh mắt của Đông Kỳ Vân xanh biếc một màu từ con ngươi đến tròng mắt,miệng thì có bốn răng nanh nhọn hoắt .Hắn rú lên một tràn dài sau đó phản công bằng hàng loạt rễ cây mọc ra từ thân thể,các rễ cây như xiên nhọn ,đâm tới tấp tấn công Bạch Diễn Tình.Y nhanh chân dịch chuyển,tung hết mười chiếc đuôi ra ứng phó,đã chặt đứt những rễ cây đang hút linh lực của Tinh Linh,làm cho bọn họ rơi xuống sàn,hồi tỉnh.Châu Đồng ôm bụng nghiêng ngả đứng lên nói.
_Hồ Tiên...tên Tiểu Mộc Tinh lén ăn nhụy hoa Tử Điệp...ặc hiện giờ....Hắn đang rũ bỏ Nhân Cốt muốn trở thành Yêu Thụ....ặc....
Bạch Diễn Tình nghiến răng nói
_Hừ...muốn biến thành cái thứ gì cũng được nhưng dám quên Ta là ai thì Hắn đáng bị đánh nát mông....các ngươi chạy xuống bên dưới đi....yaaaaa....
Châu Đồng hoảng vía khi nhìn thấy Bạch Diễn Tình lộ ra gương mặt Yêu Hồ còn ác hơn Đông Kỳ Vân thì ba chân bốn cẳng kéo bọn Tinh Linh chạy biến.
_Bảo,bảo ,bảo trọng.....chạy mau.....
Không biết Đông Kỳ Vân có rũ bỏ được Nhân Cốt hay không chỉ nghe thấy tiếng Hắn la hét,và tiếng quất roi chát chúa nện vào vách gỗ.
_Áaaaaa.....yaaaa.....
_Ngươi tỉnh ra chưa?nhớ ra chưa....grừ....
_Bốp...ầm...bụp....
_Á...tên Hồ Ly thúi ngươi....y phục của ta đâu...á.....
_Yaaaa.....dám thoát y hả...ta đánh cho ngươi nhớ lại cách mặc y phục....yaaaa.....dám phơi thân trước mặt mấy con Thỏ Tinh hả.....grừ.....
_A....a....đừng đánh nữa ...đau...đau....ta có nhớ gì đâu...có biết gì....đâu..aaa....
Đánh mỏi mệt ,Bạch Diễn Tình thu đuôi lại ngồi tựa lưng vào vách thở .
_Ta bên ngoài phải đánh với tên Lãnh Mộ Tuyết điên khùng bảo vệ ngươi chạy về Tuyết Hạo Điện lánh nạn....hừ....ngươi ở đây luyện tà thuật hoán cốt đổi linh.....Ta không đánh cho ngươi tỉnh ra thì ngươi cũng sẽ bị linh khí thanh tẩy của Cây hoa Tử Điệp này làm cho tan biến....
Đông Kỳ Vân nằm trên sàn thở hỗn hễnh nói.
_Ta vừa mới chui ra khỏi Túi càn khôn chưa kịp hít thở đã bị một toán người của Tử Y Môn và Kim Sa môn kéo đến truy sát,phải nhanh chân bỏ chạy,chạy một lúc thì chạy đến đây,vừa mệt vừa đói thì ngửi thấy mùi hương thơm ngọt của hoa Tử Điệp....thử nếm một chút thôi đã không còn ý thức được gì nữa,trong mơ hồ đã nhớ mấy chuyện tiền kiếp....tỉnh lại đã bị ngươi đánh cho tơi bời thế này...
Đông Kỳ Vân bò ngồi dậy vẫn trần trụi đứng trước mặt Bạch Diễn Tình.
_Ta phát triển quá y phục cũng nát bét hết cả rồi,dù đã yểm chú tạo ra một bộ khác nhưng nó lại mang một màu xanh kỳ quái ta không thích,ta thích y phục màu vàng nhạt như kiếp trước thôi...ngươi có thể....này này....mắt của ngươi nhìn đi đâu thế hả?
Bạch Diễn Tình từ khi thấy Đông Kỳ Vân đứng trước mặt,mắt của Y chỉ nhìn vào một điểm không rời, không chớp ,đôi khi lại nhếch nhẹ mép cười,nghe tiếng của Đông Kỳ Vân hét lớn Y hoàn hồn ,đứng lên.
_Hừ....ngươi có gì để nhìn....đi thôi Bảo Liên còn đợi chúng ta ở bên ngoài....chuyện của bọn người danh môn kia để sau này tính....về Bách Kiếm Sơn Trang thôi....
_Gì gì....Sư Thúc Tổ á....về lại Long Sơn Đỉnh á....khi nãy ngươi nói Lãnh Sư Huynh thế nào...này...
Bạch Diễn Tình bước đi,Đông Kỳ Vân cũng theo sau,chỉ có vài bước trên người của Đông Kỳ Vân đã hiện ra một bộ y phục vàng nhạt tươm tất,tóc cũng được búi đuôi ngựa cài phát khấu ,nhìn đơn giản nhưng không kém phần thư sinh nhã nhặn.
Không chỉ có Đông Kỳ Vân nhớ chuyện tiền kiếp,cả Bạch Diễn Tình cũng biết cách lấy lại linh lực của Thập Nhị Bạch Hồ,nhưng điều đó đồng nghĩa với việc Y sẽ mãi mãi ở lại Tiên Giới,mất hết ký ức của Bạch Diễn Tình.Giữa Đông Kỳ Vân và lời nguyện cầu năm xưa,Bạch Diễn Tình đã chọn ở bên Đông Kỳ Vân cùng sinh cùng tử,đây đương nhiên là chuyện chỉ mỗi một mình Y biết.
Châu Đồng tiễn chân bọn họ ra khỏi rừng hoa Tử Đằng,và nói nguyên nhân vì sao bọn người Nhân Giới muốn bắt Cát Cánh Mộc Nhân.
....
Ba tên Tu Nhân chạy thoát thân khỏi rừng hoa Tử Đằng đã chạy đến rừng đào phạm vi ngoài Hàn Hành Điện,nơi đây có Sơn Động đã yểm chú ẩn thân,sau một hồi giải chú,ba tên này bước vào trong,đi lanh quanh một lúc đã đi đến một mật thất treo đầy xác Mộc Tinh và bùa chú dán đầy vách động,có một người đang ngồi thiền dưới đất,giữa trận pháp được vẽ bằng Dịch Cốt do các Mộc Tinh treo lơ lửng bên trên nhỏ xuống tạo thành.Ba người bọn chúng quỳ xuống nói.
_Bái kiến Chủ Nhân.!