-Leo! Dẫn xác đi đi! - Nửa đêm, Băng kéo ra ngoài cửa một cái bao lớn, bên trong là cái xác. Phong mặt tỉnh bơ, gật đầu r vác túi đi như đúng r.
Sau khi hoàn thành công việc, Băng phủi tay chân vào nhà ngủ như ko có chuyện gì xảy ra.
Sáng hôm sau---------)-)
-Aaaaaaaaaa!!!!!!!! Kuro mất tích rồi! Làm sao đây Băng Băng? - Giọng ca vàng đỉnh cao, lảnh lót, êm ái như Chaien của Nhi làm banh nóc nhà là bắt con gà.
-Im! - Một chữ ra lệnh của Băng làm chị Nhi đang khí thế hừng hực nhua sắp đi đánh giặc cũng phải chào thua trc một đứa ngủ say.
-Xì~ Alo? Leo đấy phải ko?! Có biết Kuro ở đâu ko? - Nhi rất thông minh khi gọi cho Phong nhưng tình hình sẽ ko khả quan hơn đâu!
-Bla bla blo xàm xí....
Sau một hồi đàm phán thì Nhi đành phải tìm cách khác để tìm ra Kuro.
-Ê! Băng Băng, đi đâu đấy?
-Vệ sinh
-À ừm,... đi đi!