[TokyoRevenger] Gia Đình Nhỏ

Chương 38: Arc Thiên Trúc ***













Tani không háo hức được bao lâu thì đã xị mặt xuống, Touman chỉ có 50 người, đấu với 400 quân Thiên Trúc. Không có Mikey hay Draken, các đội trưởng phiên đội lại còn không đầy đủ, Touman thực sự sẽ đối đầu kiểu này sao?


"Nè, Touman sao ít người thế hả?"


Chất giọng êm tai của nữ nhi vang lên giữa một đám con trai khiến ánh mắt mọi người đổ dồn về phía cô. Takemichi - cậu trai đã cùng cô cứu Emma - kinh ngạc nhìn hình bóng quen thuộc đang cười hì hì vì chạm phải ánh mắt của cậu. Không phải cô ấy cứu Ema sao? Giờ lại ở bên phe địch thế này? Nếu Thiên Trúc đã làm chuyện đấy thì sao còn để thành viên giúp đỡ Ema làm gì chứ?


"T-Tani, cậu cũng tham chiến hả?"

"Đúng rồi, tớ đang mặc đồng phục Thiên Trúc đây, xin lỗi đã giấu cậu nhé, nhưng chuyện nào ra chuyện đấy mà."

"Cậu biết nó ?"__Ran chen vào.

"Vô tình giúp đỡ thôi."


"Chất lượng hơn số lượng! Mày con gái thì ra ngoài, Touman không đánh con gái !"__Peyan nói vọng ra.

"Ai nói tao là con gái?"

"Mày không phải con gái?"

"Không"

"Vậy...."

"Tao là kẻ địch của Touman, biết vậy thôi đủ rồi. Mắc gì phải tự làm khó mình thế?"

"...."


"Chó điên" Shion nôn nóng đến mức không đợi được nữa liền quát lên để kéo sự chú ý của mọi người về đúng chỗ.

"Đủ rồi, trận đấu mở màn hôm nay sẽ do tao đảm nhiệm! Ai sẽ ra đấu với tao đây?"

Đây rồi, trận đấu đầu tiên vực dậy khí thế của hai bên, nhưng mà nó kết thúc sớm quá. Quả nhiên không nên mạnh mồm, nhưng Shion đang nằm bẹp dưới đất đã chứng minh Touman không hề yếu, có thể yên tâm đánh rồi.


"Ê này, chúng nó mạnh phết. Thắng thì tớ bao pudding một tháng, chịu không?"

Tani huých tay Rindou, ánh mắt hào hứng của cô làm cậu muốn ôm cô về để bảo vệ ghê.

"Chốt kèo."

Tiếng hô khởi đầu vang vọng khắp khoảng đất trống, trận chiến của Touman và Thiên Trúc bắt đầu.





______________________________________________________


Tôi, một thành viên của Touman, đã quyết định đi tham chiến với Thiên Trúc dù tổng trưởng không có mặt. Nhìn số quân 400 người thì có run thật, nhưng trong đo có con gái. Tôi biết là nó khá hèn, nhưng mà con người cũng biết sợ chứ, nên lúc trận chiến bắt đầu và mọi người có mục tiêu của riêng mình, tôi đã chọn cô gái nhỏ nhắn đó.

Chậc, thằng đồng đội của tôi ngu quá, đánh kiểu gì mà bị ẻm nắm tóc thế kia? Để tôi giải cứu nó vậy, bàn tay nắm chặt lao đến bên má hồng hồng. Không né kịp đâu cô gái, nhận lấy rồi nằm một chút đi nhé. Con gái ai lại đi đánh nhau thế này làm gì?

Nắm đấm sắp chạm vào làn da mềm mại bỗng hụt hẫng giữa không khí, bộ não không kịp phát ra tín hiệu bất ngờ thì đã truyền đến cơn đau. Một cú đấm móc thúc thẳng từ dưới lên ổ bụng, lực mạnh kinh người khiến người ta liên tưởng đến một người đàn ông cơ bắp, nếu như bàn tay phía dưới không thon thả và nhỏ nhắn đến thế.


"Chậm quá !!!!"

Tani vui vẻ vung tay vào người con trai xấu số, miệng cậu ta phì ra một ít nước, như một thông báo rằng nội tạng bên trong đang bị động.

"May mà cậu ta chưa ăn gì nên không ói"

Tani mừng thầm khi nhìn cơ thể bay lên khỏi mặt đất một chút trước khi nằm im trên nền xi măng. Năm tên khác đang chạy về phía cô, bọn này láo quá, lại đi ăn hiếp một cô gái yếu đuối như thế này, không công bằng tí nào hết á !!!


Tani xoay người 180 độ đạp vào mặt tên đầu tiên, thế nhưng chưa kịp hạ chân xuống thì đằng sau, một nắm tay lại lao đến nhắm vào ót của cô gái nhỏ. Quay mặt sang hướng đó chắc chắn không thể nhìn thấy phía sau được, trừ khi cô có con mắt thứ ba nằm sau đầu. Nhưng Tani chỉ có hai con mắt phía trước, hoặc con thứ ba đã bị tóc che khuất, vì thế kẻ đó yên tâm rằng cô sẽ không quay đầu lại kịp.

Thực sự cô không quay đầu lại kịp, nhưng tay cô thì có. Bàn tay nữ tính không nắm được hết cổ tay thô rám của tên con trai, nhưng lại siết chặt đến mức không thể nhúc nhích được. Vẻ mặt cười tươi như hoa của Tani hẳn sẽ khiến tim của tên này đập mạnh nếu như cổ tay hắn không chuẩn bị lìa khỏi cánh tay. Ít nhất vẫn còn thiện cảm nhỉ? Không, chút ít rung động nhỏ nhoi đã bị bay ra ngoài cùng ý thức của hắn khi bị quay rồi.


"Weeeeeeee"

Đúng, là quay đó. Tani kêu lên như một đứa trẻ con khi dùng hết sức kéo tay tên đó theo hình tròn. Một vòng, hai vòng, ba vòng, tốc độ ngày càng nhanh khiến hắn bị nhấc hẳn lên mặt đất. Hai vòng cuối cùng trên không trung đã đẩy ba tên còn lại lùi về sau một chút, trước khi Tani buông tay và để mặc hắn chà xát xuống mặt đất về phía xa vài mét. Nhìn cô gái đang tự tin khiêu khích kẻ địch trước mặt khiến những tên còn lại cảm thấy hối hận vì lựa chọn có phần ích kỉ của mình. Nhưng không còn đường lui nữa, chúng chỉ có thể ôn lại luật lệ của Touman trong vài giây ngắn ngủi trước khi mặt bị đấm biến dạng rồi bất tỉnh.





"Cái đầu của chủ tướng !!!"

Tiếng hét vang trời làm Tani phải nhanh chóng đấm hạ tên cuối cùng đang cố đeo bám lấy chân mình rồi chạy ra giữa xem. Tên Peyan gì đó đang lao tới Izana kìa, cô cũng muốn đấu với anh chàng đó cơ mà, người hạ Shion bằng một đấm hẳn sẽ rất thú vị. Nhưng chưa kịp chạy ra chặn Peyan thì Tani đã bị một vòng tay ôm ngang eo giữa không trung.


"Nào đừng quậy, thành viên quan trọng kiểu gì mà lao ra chiến trước cả dân thường thế kia hả???"

Ran cau mày nhìn vật nhỏ của anh đang thốt lên đầy tiếc nuối khi thấy Peyan bị hạ đo ván.

"Ơ....kìa!!! Để yên cho tớ đánh nào !!!"

"Kêu nữa tớ cho cậu lên kia với Kisaki đấy."

Ran tranh thủ dụi đầu vào lưng cô để lấy động lực, anh lấp đầy phổi bằng mùi hoa đào dịu nhẹ ấm áp trước khi đặt cô xuống vị trí của các thành viên chủ chốt. Nếu muốn giãn gân cốt thì sang Roppongi an toàn hơn, việc gì phải lao vào chỗ hỗn độn như thế này chứ.


Mucho có chút ngạc nhiên nhìn cô gái đang tiu nghỉu phủi bụi trên đồng phục, quả nhiên cốt cán của Thiên Trúc dù là ai cũng không thể xem thường được mà. Không để cô chờ đợi quá lâu, Izana đã ra hiệu cho họ tham chiến. Mục tiêu của Tani là đội phó nhất phiên đội Chifuyu, dễ nhìn đấy, nhưng cô chưa kịp chạy đến nơi thì cậu ta đã lao đến chỗ Kanji gây sự. Tani vừa cười mỉm vừa chạy tới khi nghe cậu ta gọi Kanji là "vượn người cơ bắp", dù nụ cười ấy sẽ chẳng tồn tại được lâu nữa.


"Ê nè nè, đối thủ của mày là tao đó Chifuyu! Đấu cho công bằng chút chứ hả?"

Chifuyu tặc lưỡi, cậu không ghét con gái, thế nhưng hai chữ "công bằng" làm cậu thấy ngứa tai chết đi được. Thành viên Thiên Trúc mà còn dám nói như thế sau những chuyện họ làm hay sao? Nhớ đến vẻ mặt vô hồn đầy lo lắng của Mikey và Draken trong bệnh viện, cả giọng nói run run của cộng sự vì lo lắng cho Emma. Tất cả khiến máu nóng bên trong Chifuyu bắt đầu nổi lên, cậu hét về phía người con gái đang khoác trên mình bang phục Thiên Trúc:

"Công bằng khỉ mốc, chơi xong trò hèn hạ như vậy mà cũng đòi công bằng được à ???"

Tani nghe thế liền cau mày hơi khựng lại.

"Trò gì hèn hạ cơ?"