[TokyoRevenger] Gia Đình Nhỏ

Chương 37: Arc Thiên Trúc**




Cái arc này sẽ dài ;-;

________________________________________________________________


"Chúng ta sẽ thống trị bóng đêm bao trùm khắp Nhật Bản!"

Izana nhìn những người đứng đầu các băng đảng bất lương đang quỳ thành hàng trên đất, ánh mắt bất chợt đổi hướng sang bóng đen nhỏ đang chạy tới.

"TANI !!!!"

Ran và Rindou nhảy ngay xuống đất, vội vã nhào về phía Tani. Rindou nhanh hơn lập tức ôm chầm lấy cô mà nhấc lên không trung, dụi dụi hưởng thụ mùi hương quen thuộc trên người. Ran cũng không chịu thua mà ôm luôn cả hai khiến Rindou loạng choạng nghiêng sang một bên.

"Té bây giờ tên này !!!"

Tani cốc đầu Ran một cái tỏ vẻ tức giận, nhưng miệng thì đã vô thức mỉm cười, hai người này lớn đầu rồi mà vẫn như mấy đứa trẻ đợi mẹ về vậy đó, trước mặt bao nhiêu người mà vẫn tự nhiên thế à?

"Đừng giận tớ nha~~~"__Rindou ấn sâu đầu vào hõm cổ Tani mà nỉ non.

"Tớ sẽ giải thích sự thật, thề luôn đó."__Ran cười hiền từ.


"Tao tưởng mày đi chơi vui quá nên quên luôn trận chiến chứ, về sớm phết nhỉ?"

"Biết là sát giờ rồi, tại có chuyện bất ngờ chứ bộ."

Tani nheo mắt nhìn Izana bước tới với bộ mặt cười khẩy như mọi khi. Từ chiều đến giờ cô đã ở trong bệnh viện với cậu trai tóc vàng kia, hóa ra hai người không phải đang hẹn hò, cô gái tên Emma và là em gái của tổng trưởng Touman. Lúc nhận ra mình đang đứng giữa hai thành viên mạnh nhất và đội trưởng nhất phiên đội của phe địch, Tani không ngừng toát mồ hôi lạnh, cũng may là ba người chỉ biết cô ở đó để mua nước rồi vô tình gặp chứ không hỏi thêm gì. Tani ở lại đó vì muốn chắc chắn Ema đã an toàn, tuy nhiên cô bé ở trong phòng cấp cứu lâu quá nên cô chỉ có thể rời đi trước, mong Touman sẽ không bị suy sụp quá nhiều.


"Tội nghiệp cậu ta, cùng lắm thì năn nỉ Izana dời trận chiến cũng được...."



Cô không hối hận vì đã giúp đỡ Mikey, cứu người là chuyện nên làm. Vả lại cô gái ấy chả liên quan gì đến trận chiến này, nếu Thiên Trúc đã tự tin với một kế hoạch đơn giản, đồng nghĩa với việc phải chơi sòng phẳng. Tani ghét kiểu đánh lén hèn hạ như thế, nhất là khi liên lụy tới một người con gái vô tội, còn là người thân của Mikey nữa!

Thiên Trúc có thể tự tin đối mặt trực diện với Touman, rồi danh chính ngôn thuận mà bước lên vị trí đứng đầu, thua cũng không sao, còn nếu thắng thì sẽ trở thành một chiến công vang dội. Nhìn mọi người đang tụ họp ở đây sẵn sàng chiến đấu khiến Tani cảm động, đầu thầm nhủ nhưng không dám nói thành lời:

"Cố lên nha tất cả, thật sự tự hào quá đi mất!!! "








"Xin chào, không ngờ cốt cán của Thiên Trúc có cả con gái đấy, rất hân hạnh! "

Hanma bước đến bắt tay khiến Tani hơi thắc mắc.

"À, tôi là Hanma, cứ coi như trợ lý của thành viên cốt cán mới đi, cậu ta đi vệ sinh rồi."

Gã nhăn răng cười nhìn cô gật nhẹ đầu rồi đáp lại cái bắt tay, Ran và Rindou biết ý liền xụ mặt đứng sang hai bên đợi hai người giao lưu xong. Khi Hanma buông tay cô ra, Rindou nhanh nhảu định nhào lên ôm lấy cơ thể trước mặt, thế nhưng chân vừa nhấc lên khỏi mặt đất thì lại bực tức dậm xuống.


"Aha! Lại đây nào Tetta !!!"

Kisaki hơi chột dạ khi nhìn thấy gương mặt này lần thứ hai, nhưng lần đầu cậu đã đeo mũ kín mặt nên chắc cô không nhận ra được. Nghĩ thế khiến cậu yên tâm tiến đến chào hỏi.


Đúng là Tani không nhìn được mặt của Kisaki, nhưng làn da ngăm và tóc vàng khiến cô thấy ngờ ngợ, không thể nào, Thiên Trúc làm sao có thể giấu cô mà làm chuyện như vậy chứ, chúng ta rất mạnh không phải sao? Chỉ là cô nghĩ quá nhiều rồi, ai lại nghi ngờ thành viên mới như thế chứ:

"Chào cậu, tôi là Tani, thành viên cốt cán Thiên trúc."

"Hân hạnh, tôi là Kisaki Tetta"


Con gái à? Con gái mà dấn thân vào giới bất lương, lại còn lên được vị trí này chắc hẳn không hề yếu. Mái tóc đen tự nhiên ngắn ngang vai và khí chất hào sảng càng củng cố suy nghĩ của Kisaki, nếu có thể nắm trong tay quân cờ này sẽ rất có lợi. Qua sự vui vẻ của cô với mọi người có thể hiểu tại sao Thiên Trúc không cho cô tham gia bàn kế hoạch, vậy nên bộ não thiên tài quyết định vờ như không biết gì. Kéo thêm vấn đề chỉ tổ mệt người thêm chứ không có lợi.


_________________________________

"10 giờ rồi Izana, Touman không đến."

Kakuchou lên tiếng khiến Tani phải đẩy mặt Ran sang một bên để ngẩng đầu nhìn. Đã nửa tiếng từ khi cô tới đây, Tani quyết định để đánh xong rồi mới nghe sự thật từ Ran và Rindou, giờ cô đã chắc chắn họ không phản bội, vậy là được rồi, có gì tệ hơn sẽ xảy ra được chứ? Để sau khi thắng rồi vui luôn một thể. Hai anh em cũng đồng tình với chuyện đó nên ngồi vui vẻ chọc Tani trong lúc chờ đợi.

Vẫn chưa thấy ai đến cả, có lẽ Ema có chuyện chăng? Touman thực sự bị phân tâm rồi à? Cô phải nói cho Izana biết để lo liệu.

"À Izana này."

"Hửm?"

"Chiều nay thật ra...."

Câu nói bị ngắt đi bởi tiếng mô tô vọng lại, Tani cũng chẳng buồn nói tiếp nữa. Mắt cô sáng lên khi nghe thấy tiếng xe ngày càng gần.

"Touman đến rồi !!!"

Cô nhảy ra khỏi vòng tay của Ran đứng thẳng lên, trong lòng pha trộn sự mừng rỡ và háo hức khi sắp được đánh một trận ra trò. Những bước chân vui vẻ bước đến vị trí đối đầu cùng với "vua" và cốt cán của Thiên Trúc, không mảy may chú ý đến nét mặt phức tạp của những người đi sau.