[Tokyo Revengers] Thế Giới Ma Thú

Chương 15




Đã qua 2 tuần sau cuộc huấn luyện và bây giờ.

- "Chuẩn bị 1, 2, 3. Bắt đầu đua!"

Các bạn đang tự hỏi chuyện gì đang xảy ra đúng không?

Chuyện là sau khi biết thằng Mikey đã thuần hóa được ma thú (bằng việc chơi đấu mắt), Izana đã đến thách đấu.

- "Chúng ta đua cưỡi ma thú đi. Ai nhanh hơn người đó thắng."

- "Mày tưởng tao sợ mày quá cơ. Quất luôn. Baji làm trọng tài!"-Mikey

- "Ok."

Thế là có cái cảnh củ chuối như bây giờ. Nhưng cậu công nhận ma thú của Mikey trông khá ngầu. Con sư tử với lượng rona màu đỏ tươi bao quanh. Tuy vậy nhưng cậu biết Mikey sẽ không thắng nỗi Izana đâu.

- "Tao thắng rồi nhé!"

Đó thấy chưa. Nói rồi mà.

- "Mày ăn gian đúng không! Làm sao mà mày có thể hack chạy nhanh như vậy được!"

"Trời má. Coi cái nết của nó kìa. Thua cái là đổ người ta ăn gian với hack game. Cái nết y chang thằng anh không sai miếng nào."

Shinichiro: Hắt xì! Tự dưng ngứa mũi. Đang yên đang lành chắc có thằng nào đó nói xấu mình. Trời, mình ăn ở lươn(g) thiện thế này mà. Thằng đó đáng bị trời trừng phạt! Ông trù cho mày suốt đời bị đè.1

Takemichi: Tự dưng thấy đau hông! Chắc là do tưởng tượng thôi.

- "Tại mày yếu thôi. Tao đây đã luyện tập kéo 5 cái lốp xe chạy suốt 2 tuần nay đấy nhá!"

- "Thế thì tao chơi hẳn 10 cái!"

- "Cố quá thành quá cố nha con. Nhưng tao thích. Đổi sang chơi kéo lốp xe đi."

- "Haiz. Hai cái đứa này."-Takemichi thở dài.

Đột nhiên có một cơn gió nhè nhẹ thoáng qua gáy Takemichi. Cậu giật mình đưa tay lên gáy quay lưng lại, môi cười mỉm. Takemichi tiến vào trong rừng và bước đến một cái cây.

- "Mày đến rồi thì xuống đây. Cơ thể tao nhạy cảm lắm nên tao biết mày trên đó."

Một bóng đen vụt xuống, gương mặt không mấy dễ chịu trừng mắt nhìn Takemichi.

- "Mẹ thằng khốn. Mày đã bắt Kazutora làm những gì mà để em ấy bị thương như vậy!"-Waka dậm chân đi tới đấm cái bốp phát vào đầu Takemichi

- "Đau. Mày không thể nhẹ nhàng tí được à!"

- "Trả lời tao trước!"

- "Tao có làm cái mẹ gì đâu. Tại em ấy chọc ma thú trước mà."

- "Mày dẫn tao xem con ma thú đó đâu. Tao lột da nó."

- "Êy từ từ. Ma thú đó là của Kazutora-kun đó! Mày bình tĩnh đã, bị phát hiện bây giờ."-Takemichi chỉ có thể bất lực, yếu đuối, nắm lấy chân Waka để anh đừng tiến thêm bước nào nữa nhưng Waka đi mà lôi theo Takemichi trên đất luôn.

- "Hửm. Con hổ đó hả?"

- "Chứ còn con nào nữa ba. Tao tưởng mày biết rồi mới gọi thằng nhỏ là "bé hổ" với "nhóc hổ" chứ."

- "Tại tao thấy tên nó có chữ "Tora" nên gọi thôi. Ai biết đâu."1

- "Lúc nhận lớp chúng ta được phát cho tờ danh sách, trong đó có ghi đầy đủ thông tin về ma thú của các học sinh mà! Đừng nói với tao là mày..."

- "Ờ. Tao lười quan tâm nên có đọc phần đó đâu."

- "Vãi mày!"-Takemichi lấy tay đập lên mặt

- "Ma thú của tao là Bạch hổ. Của Kazutora là con hổ. Mày nhìn xem nó giống tướng phu thê không?"4

- "... Tao vừa nghe cái đéo gì thế này... Mày thật sự thích Kazutora à!-Bốp"-Takemichi nghệch mặt ra rồi hét lên sau đó được ăn một cú đấm thẳng mặt của Waka

- "Nói nhỏ thôi. Mày hét lên cho cả lũ cùng nghe à."

- " Á ày! Au ãi!" (Má mày! Đau vãi!)-Takemichi bịt miệng lại khó khăn chửi thề. Cậu lấy tay ra khỏi miệng thì nhận ra lưỡi đã chảy máu do cú đấm vừa rồi khiến cậu cắn trúng lưỡi.

- "Tao giết mày!"-Nỗi khùng lên Takemichi lại đánh nhau với Waka.

...

- "Tao tưởng mày thích Senju."-Takemichi mặt bầm dập sưng bên mắt, xước khóe môi, quần áo lem nhem.

- "Tao chỉ coi nhỏ là em gái thôi. Theo tao thấy thì Senju nó thích mày đấy."-Waka tóc tai bù xù, vết máu đã bị quệt đi ở mũi, má hơi sưng tím, áo bị rách phần cánh tay.

- "Ơ thế vậy mày thích nhóc Hanemiya à?"

- "....."

- "Im lặng vậy là đồng ý rồi."-Takemichi chán nản đưa hai tay ra sau đầu.

"Số em đen vl luôn ấy Kazutora."-Takemichi thầm nghĩ trong lòng chứ nói ra hai đứa lại bay vào đập nhau tiếp.

Trong lúc Takemichi đang vu vơ suy nghĩ Waka lại nhìm chằm chằm vào Kazutora từ xa.

__Quá khứ__

Waka bước đến lớp 1-D, chưa mở cửa vào lớp đã nghe thấy tiếng chửi rủa bên trong.

- "Cái tên độc tài chết tiệt đó nghĩ mình là ai chứ! Gì mà "Nếu cái em chống lại tôi, tôi ném các em qua cửa sổ" toàn mấy trò mèo!"

Mặt anh nỗi đầy dấu thập khi nghe được những lời này. Waka mở cái cửa kêu tiếng "cạch" rõ to làm Kazutora hết hồn

- "Xin lỗi vì để em nghĩ tôi là một kẻ tự cao. Thế giờ em có muốn tôi ném em ra cửa sổ để thử cảm giác của "trò mèo" này không?"-Waka nói bằng gương mặt hắc tuyến khiến Kazutora rén hẳn lên.

Cậu lủi thủi kéo ghế ngồi xuống làm anh muốn phì cười.

"Nhìn giống như một con mèo... Mà mình đang nghĩ cái quái gì vậy! Chắc do nói chuyện với thằng Takemichi nhiều quá nên lú rồi."

Takemichi kiểu: Sao cái đéo gì cũng tại tao!2

Waka công nhận Kazutora học ngu vcl. Anh đã cho ví dụ và giải luôn rồi mà bảo cậu áp dụng câu này vào làm bài tập thôi mà cũng không làm được. Do phải giảng đi giảng lại nhiều phần nên cả hai đều ra về khá muộn.

- "Em về bằng đường này à?"

- "Vâng"

Thế là Kazutora và Waka đi cùng đường với nhau. Tưởng chừng ra đường lớn là đường ai nấy đi nhưng không. Họ vẫn đi cùng nhau. Tuy hơi khó chịu nhưng Waka không nói còn Kazutora biểu lộ hết ra ngoài.

"Sao nó/ổng vẫn đi đường này. Bám đuôi hay gì?"-Cả hai có cùng chung suy nghĩ mà tự động né nhau ra xa 2 mét.

Đi mãi mà vẫn thấy người kia còn bên cạnh Kazutora nóng nảy nhưng vẫn cố mỉm cười.

- "Sao thầy cứ theo em mãi thế!?"

- "Tôi mới là người hỏi em câu đấy. Nhà tôi hướng này."

- "Căn hộ em ở cũng ở hướng đó."

"Đjtme sao trùng hợp thế!"-Waka/Kazutora3

Thấy tình hình có vẻ không ổn. Kazutora chạy vào trong công viên đi đường vòng còn hơn đi cùng Waka. Anh cũng không bận tâm mà tiếp tục đi. Trên đường còn ghé ngang siêu thị mua ít đồ. Kazutora bên kia thì chạy hụt hơi mới về được nhà.

- "Hà hà... Cuối cùng... cũng về tới nơi."

- "A!"

Một tiếng "a" vang lên sau đó im bặt trong không gian. Waka và Kazutora nhìn nhau kiểu "éo thể nào!" nhưng họ vẫn phải chấp nhận sự thật rằng... Cả hai sống chung trong một tòa nhà đã thế hai căn hộ lại sát vách nhau. Đúng là oan gia ngõ hẹp.

Các bạn đừng hỏi tại sao mà sống ngay cạnh nhà nhau mà lại không biết thì... Một thằng suốt ngày ra ngoài đua xe sớm tối. Thằng kia thì nhốt mình trong nhà làm gì không biết nhưng chỉ biết là nó là đứa lười nên éo muốn ra ngoài. Giờ thì chúng ta đã bắt gặp cái cảnh mà chỉ có trong tiểu thuyết ngôn tình.

- "Vậy ta là hàng xóm của nhau nhỉ?"-Waka ngồi trong căn hộ của Kazutora.

- "Ừ"-Nói có một từ bên ngoài thôi còn nội tâm bên trong bé hổ kiểu

"Vãi *Beep*!! ABCXYZJDIHDNDIHQWDHMKIOQWDCFHQ!!!"

- "Em sống một mình à."

- "Ừ"

- "Em tự lập?"

- "Ừ"

- "Em làm người yêu thầy nhé?"

2

- "Ừ... Cái củ *beep* gì cơ!"

- "Thầy đùa thôi, thấy em cứ "ừ", "ừ" nên trêu tí."

- "Lần sau đừng đùa như vậy!"

- "Rồi rồi. Vì là hàng xóm nên lâu lâu rảnh tôi sẽ qua nhà kèm em học toán sẵn tiện giúp em nấu ăn luôn. Ăn mấy cái đồ ăn nhanh đó không tốt cho sức khỏe đâu. Thầy để lại cho em hộp cơm sườn nè."

- "Vâng cảm ơn thầy. Mời thầy về, không tiễn!"

"Cạch" "Rầm"

Waka đứng nhìn cánh cửa đóng lại rồi tai anh mới đỏ lên.

- "Hệt như con mèo xù lông vậy. Mà mình vừa làm cái gì không biết. Tự dưng quan tâm người khác. Phiền quá... Thế mai mình có thể sang nữa không nhỉ?"

Bên phía Kazutora trong nhà.

- "Đậu xanh. Xui vãi *beep*. Thế là mình phải học cái môn chết tiệt đó cả ngày và phải gặp mặt cái tên ngựa vằn độc tài đó ư!"-Cậu tức giận đá cái chân bàn một cái, sau đó phải nhảy lò cò đi tìm hộp cứu thương.5

- "Đệt! Đau quá!"

"Ọt ọt"

- "Chẹp. Bụng đói mất rồi."-Kazutora nhìn vào hộp cơm sườn để trên bàn. Gương mặt hơi ửng hồng một tí.

- "Chắc ông thầy đó cũng không đến nỗi nào (Chỉ với Kazutora thôi)"

Thế là từ đó hai người này trở thành hàng xóm thân thiết của nhau. Cậu thường xuyên sang ăn chực tại nhà anh. Kazutora thậm chí đã ngủ tại nhà Waka vì chưa làm xong bài tập và cần Waka chỉ thêm (Mấy cô đừng nghĩ bậy. Chỉ ngủ thôi không có làm gì đâu. Nhưng tôi thích suy nghĩ đó đấy:)) Nụ cười mất dần nhân tính)

Waka cũng biết nhiều hơn về gia cảnh và lí do cậu lại sống một mình. Ba mẹ ly hôn và đi tìm hạnh phúc mới, 1 tháng lại chuyển tiền lên cho cậu vài lần. Từ nhỏ đã bị ba ruột đánh đập nên sinh ra tâm lí không ổn định, nhưng giờ mọi thứ đã khác rồi.

Sau đó Waka đã lỡ thích bé hổ lúc nào không hay.

__Hiện tại__

Takemichi nghe xong chuyện Waka kể mà cầm điện thoại lên.

- "Alo FBI hả?"

- "Đjtme thằng l*n này! Tắt máy ngay!"

- "Từ từ làm gì căng. Nhưng mày nên nhớ mày hơn thằng bé những 7 tuổi đấy."1

- "Tao biết rồi. Mà Takemichi nè. Mày biết chuyện rồi thì tác hợp tao với bé hổ lại với nhau đi."

- "Ơ sao lại là tao?"

- "Mày đừng giả ngu. Tao biết chuyện mày đang giúp con bé hàng xóm kết đôi với con em của Shin đấy!"

- "Thôi vậy cũng được. Tao sẽ giúp mày lần này thay vào đó..."

- "Tao sẽ không khịa, không đánh mày cả đời."

- "Chốt"

Kazutora không biết bản thân mình đang trở thành mục tiêu của con bạch hổ: Hả? Sao thấy lạnh lạnh sóng lưng.