[Tokyo Revengers] Làm Việc Ở Phạm Thiên Cũng Nhàn

Chương 53: Hậu Giáng Sinh




Sáng sớm tinh mơ, khi mặt trời còn chưa thức giấc và đôi nam nữ ấy cũng vậy, bọn họ nằm chung một chiếc giường, gác chân lên nhau ngủ rất ngon lành.

Có lẽ vì đêm qua đôi nam nữ ấy đã uống quá nhiều và đã có những màn vận động hết sức hăng say nên toàn thân đến bây giờ vẫn còn thấm mệt.

Không khí trong lành lúc sáng sớm, tiết trời lạnh lẽo của mùa đông. Căn biệt thự này nằm ở vùng ngoại ô nên vào những lúc sáng sớm như vầy, bốn bề vô cùng yên tĩnh. Có thể loáng thoáng nghe được những tiếng chim ngân nga đón chào ngày mới.

Ôi, một nơi ở thật lý tưởng cho những ai yêu thích sự yên tĩnh.

Nhưng đó chỉ là khi chuyện này chưa xảy đến...

Khi mĩ nữ mơ màng tỉnh giấc. Một cảm giác gì đó rất khác so với mọi hôm. Từ cách bày trí căn phòng, trần nhà và cả chiếc giường ngủ, đây đéo phải là phòng của cô!

Và cục bông màu hồng đang dụi đầu vào ngực của mình mà ngủ ngoan nữa. Eo ôi dễ thương thế, Sanzu khi ngủ trông vừa hiền vừa giống một chú cún vâng lời.

Asura đưa tay xoa xoa đầu mĩ nam đang say giấc, mỉm cười dịu dàng.

Và rồi, mĩ nữ thấy có cái gì đó không đúng lắm ở đây.

Sanzu...ơ? Sao thằng chó này lại nằm chung giường với cô? Và tại sao hắn lại cởi trần?

Một vạn câu hỏi vì sao?

Tóm lại một câu: Cái đéo gì đang xảy ra vậy?

Chuyện gì đến cũng sẽ đến, Asura một cước đạp văng Sanzu xuống đất.

Hắn lúc này giật mình hoảng hốt, cứ tưởng là động đất hay trời sập đến nơi rồi.

Sanzu dụi dụi mắt, vừa định hỏi chuyện gì vừa mới xảy ra thì đã ngay lập tức câm nín.

Còn có chuyện đáng sợ hơn cả trời sập, đó chính là gương mặt của Asura lúc này.

Sanzu thấy có gì đó không đúng cho lắm, nói trắng ra là sai quá sai.

Thế đéo nào hắn và Asura lại ngủ trên cùng một chiếc giường thế này? Và bằng cách siêu nhiên nào đó Sanzu còn cởi trần trong cái thời tiết lạnh âm độ của mùa đông.

Hắn lúc này thật muốn cắn lưỡi tự hủy...

"Thằng chó khốn nạn! Mày đã làm gì tao?"_Asura quát lớn, vớ hết tất cả mọi thứ trong tầm mắt mà quăng về phía con chó hồng đằng kia.

Và...cô đang ở trong phòng của Sanzu, thanh katana vừa mới sượt ngang mặt của hắn. Suýt tí nữa thì đi tong cả gương mặt đẹp trai này rồi.

"Nghe tao giải thích! Asura! "_Sanzu lớn giọng nhưng vẻ mặt hiện tại lại trông vô cùng bất lực, hắn ngồi dậy phóng đến để ngăn cản mĩ nữ lại.

Asura uất ức đến mức không nói nên lời, Sanzu...Sanzu đến bây giờ mà vẫn còn dám đè cô sao?

Như vầy thì làm sao mà Asura có thể lấy chồng được đây hả!!!

Ôi tấm thân ngọc ngà này tại sao lại rơi vào tay của thằng chó Sanzu được chứ?

"Giải thích! Mày không giải thích được là tao thiến mày luôn đấy thằng chó!!!"_Cô hét lên, vung chân loạn xạ kèm theo lời đe dọa vô cùng đáng sợ.

Sanzu vất vả lắm mới có thể khống chế được Asura, bây giờ trông cô còn giống chó điên hơn cả hắn nữa.

"Đôi vợ chồng mới cưới mới sáng ra mà đã cãi nhau ầm ĩ rồi sao? Chẳng có ý thức tập thể gì cả."_Rindou với bộ dạng ngáy ngủ chống tay, vắt chéo chân đứng trước cửa phòng của Sanzu.

Chuyện này hoàn toàn nằm trong dự đoán của Rindou, hắn mò từ tầng một lên đây cũng chỉ để chứng kiến cảnh Sanzu bị đánh thôi. Bạn bè tốt thế là cùng.

"Ý thức tập thể cái khỉ! Tự tiện mở cửa phòng người khác là ý thức tập thể à thằng l-n!"_Sanzu cáu lên, bản thân chưa kịp tỉnh ngủ đã bị Asura dần cho một trận tơi bời. Giờ lại còn gặp thêm tên Rindou bản tính thích móc mỉa người khác nữa.

"Thế hai bây có muốn biết chuyện tối qua rốt cuộc là thế nào không?"_Rindou khoanh tay vênh mặt.

"Mà thôi cứ ở đấy vờn nhau đi, biết nhiều làm gì."_Nói rồi hắn quay mặt đi xuống tầng dưới, Rindou đang là người nắm thế chủ động nên phải làm giá một chút.

Trước khi rời đi, Rindou còn không quên vứt lại một câu nói chứa đầy ẩn ý. "Biết càng nhiều, tim sẽ càng đau."

"Đứng lại đó, rốt cuộc tối qua là như thế nào?"_Sanzu phóng xuống giường, vội vã rượt theo Rindou. Cái câu nói chết tiệt đó khiến hắn như phát điên.

Sanzu không muốn khiến cho Asura hiểu lầm mình là một tên biến thái cưỡng gian cô đâu!

"Trùm cái áo vào thằng chó!"

Cô cũng phóng xuống giường rồi ném cái áo sơ mi cho hắn. Bộ tính cởi trần chạy nhong nhong luôn đó à? Bệnh thì lại khổ Asura chứ ai.

...

Sanzu trầm mặc, Asura cũng vậy.

Một dịp hiếm hoi hai con người ngồi cạnh nhau mà không hề cãi cọ hay động tay động chân. Chỉ đơn giản là ngồi trên sofa, dán mắt vào màn hình tivi vẫn còn chưa mở.

Asura uống một ngụm cacao nóng, đầu óc cô vẫn còn thấy lâng lâng do một đống cồn mà mình nạp vào người hôm qua.

Sanzu hai tay ôm đầu, hắn đang suy nghĩ về những chuyện ngu si đần độn mà tối qua mình đã làm.

Ban nãy hai người bọn họ đã xem cái video mà Rindou quay lại rồi.

Ước gì ngay tại phòng khách này có một cái hố, xấu hổ chết đi được! Ai đó hãy làm ơn đào giúp hai người một cái hố với.

Sanzu đúng là đồ ngốc! Mặc dù hắn thích cô là thật nhưng tại sao hắn lại có thể dùng bánh donut để cầu hôn Asura được chứ? Càng nghĩ Sanzu càng thấy tối qua thật sự mình đã bị điên rồi.

Còn mĩ nữ nữa, cô chính là bị chiếc nhẫn kim cương to bự kia dụ dỗ đó sao? Asura đã chấp nhận lời cầu hôn của thằng chó đầu hồng chỉ với một cái bánh donut.

Tạm biệt mọi người, tạm biệt thế giới, Asura đi chết đây!

Chẳng hiểu kiểu gì, bây giờ nhìn mặt nhau cứ thấy ngượng ngượng.

Sanzu không biết nên vui hay nên buồn nữa, vui vì hắn chưa làm gì Asura hay buồn vì chuyện cầu hôn đi vào lịch sử đen tối kia?

Còn mĩ nữ nữa, sau vụ này cô sẽ bỏ ngay cái thói thấy kim cương là bắt đầu sáng mắt. Cô sẽ cẩn thận suy sét tình hình trước khi quyết định đồng ý kết hôn.

"Sao rồi đôi vợ chồng trẻ? Đã ổn hơn được tí nào chưa?"_Rindou đi đến, hắn cũng ngồi xuống chiếc ghế sofa mà thưởng thức bữa sáng và cũng không quên chọc ghẹo hai con người kia.

"Nín liền!"_Asura nghe đến hai từ "vợ chồng", cô liền ngóc đầu dậy, cau mày dữ tợn.

Rindou có hơi giật mình, Asura là bạn lâu năm của hắn mà hắn còn thấy sợ nữa đó.

"Thôi, có gì đâu mà buồn với rầu. Con người mà, ai cũng phải có một lần lỡ dại."_Rindou quyết định không nói chuyện với Asura nữa, thay vào đó hắn vỗ vai của Sanzu mà cất giọng an ủi.

Ôi tình bạn này thật cảm lạnh làm sao...

Sanzu không một chút cảm động trước lời an ủi có như không của Rindou, ngược lại hắn chỉ muốn trộn gỏi tên đầu xanh tím này mà thôi.

"Sao hồi tối mày không cản tao lại? Rõ ràng mày là người tỉnh táo nhất còn gì."_Sanzu nắm cổ áo đối phương, bắt đầu đổ hết trách nhiệm lên người của Rindou.

Hắn nhún vai một cái. "Không biết gì hết."

Tóm lại bài học rút ra được sau đêm Giáng sinh chính là:

Rượu bia uống một tí thì vui chứ uống nhiều tí thì vui nhiều lần. À không, uống nhiều tí thì sẽ rất nguy hiểm.

Bản thân có thể làm ra những trò điên rồ mà từ trước đến nay chúng ta chưa từng tưởng tượng đến...

#còn_tiếp

Nhớ để lại vote và cmt nha ❤🙆

Từ giờ tuii k up truyện vào giữa đêm nữa. Sức khỏe bất ổn, quần thâm với mụn khiến cho mặt mình thấy ghê luôn:))