[Tokyo Revengers] Làm Việc Ở Phạm Thiên Cũng Nhàn

Chương 48: Ranh giới giữa sống và chết




Tiếng bước chân dồn dập hướng thẳng lên tầng trên, đúng như dự đoán ban đầu của bọn họ.

Nhưng có vài tên vẫn còn lãn vãn ở tầng ba, mở từng cánh cửa một để kiểm tra.

Asura ngồi trong góc phòng có thể nghe rõ mồn một lời nói của những tên phía ngoài cũng như tiếng động mở cửa tìm kiếm.

Ran cố tình tạo nên một tiếng động khá to ở bên trên để thu hút sự chú ý của bọn chúng và đã thành công.

Đám người cầm súng bỏ qua tầng của Asura đang trốn mà tiến thẳng lên phía trên.

Cô nên vui hay nên buồn đây? Bản thân đã tạm thời an toàn nhưng còn ba người kia thì sao? Bọn họ sẽ không gặp chuyện gì đó chứ?

Mười tám tên không đi vào bên trong cùng một lúc, bọn chúng cử bốn tên ở lại để canh cổng đảm bảo không bỏ sót một ai.

Asura bây giờ chỉ biết ngồi đây chờ đợi, nói cô nhát gan cũng được. Asura không muốn làm vướng chân những người đang cố gắng để bảo vệ mạng sống của cô.

Sanzu, Ran, Rindou đều tập trung ở tầng bốn nhưng mỗi người nấp một phòng.

Đám người áo đen kiểm tra ở tầng năm trước, Rindou thành công cướp được khẩu súng của tên đi cuối cùng mà không tạo ra bất kì tiếng động nào.  Đúng là thành viên cốt cán có khác, động tác ra đòn vô cùng dứt khoát.

Khi không phát hiện ra đối tượng, đám người truy đuổi mới chuyển xuống tầng bốn.

Bọn chúng chia nhau ra mỗi người kiểm tra một căn phòng để tiết kiệm thời gian. Cũng nhờ điều đó mà Ran, Rindou và Sanzu lại càng dễ dàng hành động.

"Đoàng!"_Phát súng đầu tiên được Ran bắn ra, hắn nhắm rất chuẩn, một phát dứt điểm.

Nghe tiếng súng phát ra từ căn phòng số ba, những tên đi lẻ bắt đầu vội vàng tập trung lại đó.

Bọn họ chỉ đợi có vậy, ngay khi đám người truy đuổi vừa quay lưng tiến đến căn phòng của Ran thì cũng là lúc Sanzu và Rindou lộ diện.

Hai người họ không xả súng một cách điên cuồng mà mỗi phát đạn bắn ra đều có chủ đích của nó.

Nhưng những tên này cũng không phải là dạng tôm tép, chắn chắn bọn chúng cũng đã từng trải qua đào tạo.

Mười bốn còn tám.

Không chỉ tám, bốn tên ngoài cổng khi nghe tiếng súng cũng bắt đầu tiến vào bên trong.

Băng đạn trong hai khẩu súng mà Sanzu mang theo cũng như khẩu mà Rindou vừa mới cướp được đều có hạn.

Sau một đợt xả súng khi nãy, Sanzu, Ran còn ba viên, Rindou còn hai viên.  Kẻ địch hiện tại là mười hai, có nghĩa là mỗi phát đạn bắn ra hiện tại phải giết được một tên. Gần như là không thể bởi vì những kẻ còn trụ lại đến bây giờ cũng không phải là dạng tầm thường.

Đợt tấn công tiếp theo, bốn trong số tám tên đã gục.

Nhưng đạn của Sanzu thì đã hết, Rindou và Ran thì còn hai.

"Mẹ kiếp!"_Sanzu đấm mạnh vào bức tường bên cạnh, cái tình huống gì đang xảy ra vậy?

Hắn không sợ những tên đang có mặt ở tầng này, cái mà Sanzu đang lo chính là tại sao bốn tên đứng canh ngoài cửa vẫn chưa lên tới đây. Rõ ràng khi nghe tiếng súng của Ran, bọn chúng đã rời khỏi vị trí canh gác rồi kia mà!

Asura... Tầng ba, Sanzu không thể cứ tiếp tục ở đây nữa.

Còn bốn tên, và hai trong số chúng đang tiến đến căn phòng của Sanzu.

Chính những tên tấn công hiện tại cũng đang rất gấp gáp, bởi vì bọn chúng biết một khi chi viện của Phạm Thiên đến nơi, bọn chúng chắc chắn sẽ chết!

Sanzu không còn một viên đạn trong khi hai tên kia vừa mới thay xong một băng đạn mới.

Cánh cửa không thể khóa được, nó hé mở.

Hai tên truy đuổi đạp cửa xông vào bên trong, ngay khi cánh cửa mở toang thì cũng là lúc một trong số chúng bị đánh ngất bằng một thanh gỗ có đóng sẵn mẫu đinh trên đỉnh. Sanzu vô tình tìm được nó trong căn phòng mục nát này.

Tên còn lại phản xạ cực nhanh nhưng khẩu súng trong tay đã bị Sanzu làm cho rơi mất.

Thanh gỗ ban nãy đã không còn dùng được nữa bởi vì mẫu đinh nhọn trên đỉnh đã ghim chặt vào đầu của tên vừa mới ngã xuống, máu tươi cũng từ đó mà chảy ra.

Thay vì một cuộc đọ súng, cả hai người trong căn phòng lại có một trận chiến thiên về sức mạnh.

Sanzu mặc dù thường xuyên dùng vũ khí để giải quyết vấn đề nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không có khả năng đánh đấm. Để sống và tồn tại trong thế giới ngầm đâu phải chuyện dễ.

Nhưng đối thủ của Sanzu lần này là một tên cao lớn, khi tên đó cởi áo khoác ngoài ra cho dễ dàng di chuyển thì Sanzu để ý được trên tay tên cao lớn có một hình xăm của tổ chức lính đánh thuê. Quả không sai, đám người này không chỉ trải qua đào tạo mà còn được đào tạo một cách bài bản nữa.

Đứng trước đối thủ mạnh, điều đầu tiên mà Sanzu làm chính là tìm kiếm điểm yếu và sơ hở của đối phương.

Tên to con lao đến, trái ngược với cơ thể vạm vỡ, tên đấy lại ra đòn cực kì nhanh. Sanzu không né được cú đầu tiên, kể một cước sau đó nữa.

Nhưng đâu dễ dàng để khiến Số 2 phải ngã xuống, mọi thứ đều có chủ đích của nó cả. Sanzu không chỉ đánh đấm bằng cơ thể, hắn còn sử dụng đầu óc nữa.

Sau khi hứng trọn hai cú đánh thì cũng đã đến thời điểm phản công, khi trọng tâm của tên to con không còn vững vàng như lúc ban đầu, Sanzu dùng một thế võ trong Jiujutsu để quật ngã đối phương.

Ngay khi đối thủ ngã xuống, Sanzu tận dụng khẩu súng đã hết đạn của mình, vung tay quật thật mạnh để cán súng đập vỡ trán của tên truy đuổi. Hắn rất muốn điên cuồng phát tiết nhưng thời gian không cho phép, bởi vì nếu tiếp tục dây dưa ở đây, Asura sẽ chết.

Sanzu nhặt lấy khẩu súng của tên ban nãy bị đinh ghim vào đầu, vội vàng rời phòng chạy thật nhanh xuống bên dưới.

Ran và Rindou cũng nhanh chóng theo sau.

Hai trong số bốn tên canh gác đã bị Ran bắn chết khi ở trên cầu thang dẫn lên tầng bốn.

Còn hai tên còn lại thì sao? Chúng đang ở trong phòng của Asura?

Không phải, cửa đã khóa và bọn chúng vẫn đang chật vật đập cửa để xông vào.

Sanzu gần như phát điên, Asura ở bên trong chắc chắn đang vô cùng sợ hãi.

Hắn giơ súng bắn chết một tên.

Nhưng khi vừa định xử lí nốt tên còn lại thì cánh cửa phòng đã không còn trụ được nữa, tên đó lập tức chui vào bên trong.

Từ kẻ đi săn trở thành con mồi.

Ấy thế mà con mồi này lại đang có lợi thế hơn hẳn kẻ đi săn.

Tên đó có hình xăm ngay bên má phải, nét mặt đang vô cùng, vô cùng hoảng loạn. Hắn ta túm tóc Asura, chĩa thẳng mũi súng vào thái dương của cô.

Asura ngây người, mặt tái mét từ lúc cánh cửa phòng bị cạy cho đến bây giờ.

Mọi người...mọi người đâu cả rồi?

"Yên tâm, tao sẽ không giết mày đâu. Tao cần mày để rời khỏi đây."_Tên hình xăm thì thầm vào tai Asura, hắn ta có một giọng nói thật sự ghê tởm.

Cần cô để rời khỏi đây sao? Có nghĩa là ba người bọn họ vẫn chưa chết.

Sanzu đã đến trước cửa phòng, viễn cảnh tồi tệ đang diễn ra trước mắt khiến hắn lần đầu tiên trong cuộc đời biết được thế nào là sợ hãi.

"Sanzu..."_Asura gọi tên hắn, bằng một thanh âm yếu ớt đến đáng thương.

"Bỏ súng xuống, không tao sẽ giết nhỏ này!"_Tên đó cao giọng quát ra bên ngoài, tay siết chặt cổ của Asura trong khi dí đầu súng một cách mạnh bạo trên thái dương của cô.

Tay chân Sanzu run rẫy, đầu óc hắn bây giờ chẳng còn suy nghĩ được gì nữa. Giọng của cô, ánh mắt của cô như đang mong cầu sự giúp đỡ.

Cái gì mà bảo vệ chứ? Cái gì mà nhất định không để Asura bị thương? Chẳng lẽ hắn chỉ hứa cho có thôi sao?

"Nhanh lên!"_Tên đó gằn giọng, tay làm động tác như đang chuẩn bị bóp cò

"Đừng bắn, tao bỏ súng là được chứ gì."_Sanzu cau mày, trán rịn đầy mồ hôi. Vừa dứt lời, hắn liền quăng khẩu súng ra xa.

Tên có hình xăm bên má phải nhếch môi một cái, nụ cười hả hê.

"Tốt lắm, giờ thì đi chết đi Số 2!"_Tên đó giương súng về phía Sanzu, làm gì có chuyện bỏ trốn một cách trắng tay chứ, tổ chức sẽ giết hắn ta mất!

Nhưng đâu cần đợi đến khi tổ chức lính đánh thuê ra tay, bởi vì hắn ta đã bị giết rồi kia mà.

Bởi chính con tin đang ở trong tay mình.

Bị một con dao phẫu thuật ghim chặt vào cổ, ngay động mạch chủ.

Cái chết tức tưởi và bất ngờ đến mức không kịp nhắm mắt.

Tay cầm súng buông lỏng, cơ thể cao lớn mất trọng tâm ngã quỵ xuống đất, mãi mãi không bao giờ đứng lên được nữa.

Sanzu tròn mắt kinh ngạc trước viễn cảnh mà bản thân vừa mới chứng kiến.

Sau tên hình xăm thì chính Asura cũng ngã quỵ xuống đất, đôi mắt cứ nhìn trâng trâng vào một khoảng không vô định.

Asura đã giết người.

Bằng chính con dao phẫu thuật mà trước kia cô dùng nó để cứu sống người khác.

"Đoàng!"_Sanzu chộp lấy khẩu súng của tên mới ngã xuống, nhằm thẳng vào đầu hắn mà bắn thêm phát nữa.

Sau đấy hắn vứt thứ kim loại lạnh lẽo ấy sang một bên, lao đến ôm chặt lấy Asura vào lòng.

"Không phải lỗi do mày, là tao! Chính tao đã giết tên cặn bã đó! Là lỗi của tao Asura à, mày không làm gì sai cả."_Sanzu nói một cách dồn dập, hắn không ngừng đổ lỗi cho bản thân mình và lặp đi lặp lại về việc cô không hề có lỗi trong chuyện này.

Nhưng liệu Asura bây giờ có nghe được lời hắn nói hay không?

#còn_tiếp

Nhớ để lại vote và cmt nha 🙆❤

Không hiểu sao nhưng khi tôi viết đoạn cuối của tập này, tôi đã khóc.

Một ngày làm việc tuyệt vời với 3 chương truyện 💯💯