[Tokyo Revengers] Làm Việc Ở Phạm Thiên Cũng Nhàn

Chương 36: Natsuko và Rindou




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có thể bạn k thể nào biết được nếu tác giả không kể:

Hình tượng tuii lấy để xây dựng nhân vật Natsuko chính là người chơi 240 trong Squid Game.

Natsuko lúc nào cũng mang gương mặt chán chường và ngông nghênh nhưng đằng sau vẻ hư hỏng ấy là...

...

"Ờ, em làm bài xong rồi."

"Ổn lắm chị."

"Vâng, vâng."

"Lo lắng gì chứ? Em là thiên tài mà."

Natsuko nói chuyện qua điện thoại với Asura, đôi môi mỏng khẽ cong lên.

Chị thật phiền phức nhưng cũng thật ấm áp làm sao.

Trước kia nhỏ là con một nên luôn ao ước có được một người chị giống như Asura vậy.

"Ting ting."

Tiếng kèn xe ô tô vang lên, chiếc Mercedes-Benz đậu trước cổng trường ngay cạnh chỗ Natsuko đang đứng.

Nhỏ đưa tay nghịch nghịch cái khuyên trên mũi, cau mày quyết định phớt lờ tiếng động ấy.

Natsuko khịt mũi, tay nắm lấy quai balo, bước đi trên lề đường.

Chiếc ô tô ấy vẫn chạy từ từ theo nhỏ.

"Ting ting ting."

"Ting ting ting ting."

Để cho hắn bấm còi đến khi nào liệt thì tự động ngưng thôi.

Cửa kính hạ xuống, Rindou với gương mặt cau có thò đầu ra mà liếc nhìn nhỏ.

"Mày bị điếc hả nhỏ kia?"_Hắn bực bội cất giọng.

"Này!"

"Má! Dám lơ tao à?"

"Muốn chọc ghẹo thì để bữa khác đi, hôm nay tôi không có tâm trạng đâu."_Natsuko cuối cùng cũng chịu quay sang Rindou, nhỏ nhìn hắn bằng nửa con mắt, tay đút túi quần, mặt mày xám xịt.

"Ai chọc ghẹo mày? Làm như tao với mày thân lắm không bằng! Tại Asura nó nhờ nên tao mới đến đón mày thôi, đừng có ảo tưởng!"_Rindou khó chịu ra mặt khi bắt gặp thái độ hời hợt của nhỏ. Nói rõ ràng hơn xem, chính Natsuko mới là người chọc điên hắn thì có.

Nhỏ nhíu mày ngẫm nghĩ, hình như ban nãy nói chuyện điện thoại với Asura, chị ta đâu có nhắc đến chuyện lát nữa Rindou sẽ đến trường đón mình.

Thấy Natsuko chăm chăm vào mình, Rindou có hơi chột dạ, hắn lập tức đổi chủ đề.

"Thi cử thế nào rồi? Luôn miệng tự xưng là thiên tài mà trượt là nhục lắm nha con."_Rindou nói bằng giọng mỉa mai cộng thêm cái nhếch môi khinh bỉ.

"Khỏi lo, đằng này không bao giờ trượt được đâu."_Natsuko cũng nhếch môi, nhỏ tự tin tuyên bố.

Natsuko thầm nghĩ, không biết tên này đến đây để đón mình hay là chọc quê mình nữa.

"Sợ mày đói bụng kiệt sức chết giữa đường nên anh mày mới rủ lòng thương mà mở cửa xe đó. Lên đi."_Rindou làm ra vẻ thương xót hóa thân thành ông bụt giúp đỡ con nhỏ nghèo hèn.

Natsuko vốn không định đi cùng hắn đâu nhưng mà từ nãy đến giờ có rất nhiều con mắt hướng về phía của hai người. Nhỏ thấy đám thi cùng phòng với nhỏ ban nãy, ở khoảng cách khá xa nên Natsuko không nghe được lời bọn họ, nhưng nhỏ chắc rằng cũng chẳng phải lời lẽ tốt đẹp gì.

Natsuko cười khẩy một cái rồi liếc nhìn đám đằng xa, nhỏ mở cửa xe bước vào, không quên nhướn mày rồi vẫy tay với bọn họ, thái độ hệt như đang khoe mẽ.

Mình có anh đẹp trai đi xe xịn đưa đón thì mình phải khoe thôi.  Đã ghét rồi thì Natsuko sẽ làm cho bọn họ vừa ghét vừa ganh tị luôn.

...

Trên xe.

"Nãy mày nói gì cơ? Không có tâm trạng, bộ bị táo bón à?"_Rindou nhìn lén Natsuko qua gương chiếu hậu, hắn không chút lịch sự mà hỏi.

"Mặc kệ tôi đi."_Nhỏ liếc Rindou, hôm nay hắn toàn nói và làm mấy chuyện khiến Natsuko nổi da gà thôi.

Đừng có giả vờ tốt bụng, nhỏ chẳng có  gì để hắn có thể lợi dụng được đâu.

Natsuko quyết định đeo tai nghe vào, mở một bản nhạc quen thuộc mà ngày nào nhỏ cũng nghe đi nghe lại. Natsuko nhắm mắt tựa lưng, nhỏ chính thức đắm chìm vào thế giới của những giấc mơ tuyệt đẹp.

Nhìn quần thâm trên mắt Natsuko mà xem, nhỏ cũng phải chật vật lắm mới có thể theo kịp được những người bạn cùng trang lứa. Vì Natsuko đã bỏ học mấy tháng trời, cũng may là có Asura dang tay giúp đỡ nên nhỏ mới có thể tiếp tục học hành.

Nhất định, nhất định Natsuko sẽ chăm chỉ học hành để còn báo đáp lại cho chị.

Tiết trời đầu mùa đông, chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua thôi cũng đủ khiến cho người ta rùng mình vì lạnh.

Natsuko chuyển từ ngồi sang nằm dài ở hàng ghế phía dưới, nhỏ co ro cả người nhìn cứ như một con tôm.

Rindou quăng cái áo khoác cho Natsuko, vô tình chiếc áo rơi thẳng vào mặt nhỏ, hắn lỡ tay thôi.

Cũng may là Natsuko ngủ say lắm nên cũng không cảm nhận được gì.

Chỉ có lúc ngủ mặt nhỏ này mới trông hiền lành được đôi chút.

Con gái gì mà tính khí với cả hành động hệt như đàn ông. Đã vậy vẻ ngoài còn kì quặc chẳng giống ai nữa.

Rindou đéo hiểu vì sao Asura ban đầu lại giúp đỡ nhỏ nữa.

Nhưng mà hình bây giờ hắn cũng phần nào hiểu được lý do rồi.

Một đứa con gái tự dựng lên cho mình những bức tường bên ngoài đầy gai góc để bảo vệ cho đứa trẻ bên trong.

Rindou một tay lái xe, tay còn lại quay xuống chỉnh lại chiếc áo khoác, xong rồi, vậy chắc cũng đỡ lạnh hơn.

Natsuko ngủ rất ngoan, nhỏ không hề cựa quậy hay nói mớ gì cả, khác xa với ai đó.

Hắn chạy xe qua siêu thị vòng này là vòng thứ tư rồi. Thì bởi vì có biết nhà nhỏ này ở đâu đâu mà đưa về.

Với lại Rindou cũng không nở đánh thức Natsuko nữa. Nhìn quần thâm và dáng vẻ mệt mỏi trên mặt nhỏ mà xem.

Thôi đành chạy xe lòng vòng vậy, coi như là đi hóng gió.

Mà... gió này có chút lạnh.

...

"Ê Sanzu."_Asura đột nhiên gọi

"Sao? Muốn ôm tao à? Lại đây."_Hắn đang ngồi ăn táo hưởng thụ cuộc sống, nghe cô gọi liền quay ngoắt mặt sang, Sanzu dang rộng hai tay đón chờ cái ôm của Asura.

Nhưng làm đéo gì có chuyện đó xảy ra.

"Hình như Rindou nó có bạn gái hay sao ấy."_Cô phớt lờ điệu bộ ngả ngớn của tên đầu hồng, Asura nói ra những hoài nghi trong suy nghĩ của mình.

Cũng không phải là hoài nghi nữa, cách đây cũng không lâu, Asura có vô tình bắt gặp được cảnh Rindou cùng cô gái nào đó đang môi chạm môi rất chi là nồng cháy.

Asura không dám khẳng định đó có phải là bạn gái của Rindou hay không, thế nên bây giờ cô mới muốn biết thêm thông tin từ thằng bạn thân của Rindou tức là ông tướng Sanzu đây.

"Công nhận mày nhiều chuyện thật đấy Asura."_Sanzu híp mắt, khinh bỉ nhìn cô.

"Mà có thật đó là bạn gái nó không vậy?"_Mặc kệ lời móc mỉa của hắn, Asura vẫn tò mò mà hỏi.

Sanzu đối diện với gương mặt trông đợi của cô cũng chẳng thể nào im lặng, hắn cắn một miếng táo, nhìn lên trần nhà.

"Thằng Rindou nó đào hoa lắm, gái thích nó thì nhiều chứ nó có bao giờ thật lòng với ai."

Sanzu hiểu cảm giác mà Rindou đang trải qua, đó chính là thiếu mất lòng tin.

Sống trong cái thế giới bẩn thỉu này, việc trao trọn con tim cho một ai đó là điều vô cùng khó khăn.

Bởi vì càng yêu, càng tin tưởng thì sẽ càng dễ thất vọng.

Nhưng mà Sanzu đã vô tình làm được điều khó khăn đó mất rồi, bởi vì hắn đã trao trọn con tim này cho Asura.

Chỉ có điều...không biết là cô có đồng ý đón nhận nó hay không?

#còn_tiếp

Nhớ để lại vote và cmt nha 🙆❤

Ủa có ai đọc truyện mới của tuii chưa? 😳