Chiếc siêu xe của nó bon bon trên đường vơis vận tốc trơif đánh thánh vật. Nói bon bon cho nó dịu dàng tí thôi chứ thật ra bên trong là thế này.
AI I AI HỜ AI HAI
Ô Ô CỜ Ô CÔ
I Ê IÊN TỜ IÊN TIÊN
HAI CÔ TIÊN LÀ HAI CÔ TIÊN
HAI CÔ TIÊN LÀ HAI CÔ TIÊN
Nhà hàng Queen
Điểm đến đầu tiên của chúng nó có lẽ là nhà hàng. Vì sao lại đi nhà hàng? Vì nó đói! Ren đói! Nên tụi nó chui vào nhà hàng càn quét đồ ăn. Mà đây là chi nhánnh của nhà nó nên ko phải lo, ăn bao nhiêu cũng không tốn một xu một cắt nào hết.
Ren và nó chọn ình một chiếc bàn ngay cạnh cửa sổ để ngắm cảnh. Từ đây có thể. thấy được toàn bộ cảnh vật ở bên dưới đường. Nếu bann quan sát kĩ hơn có thể thấy một hồ nước trong veo có tượng nữ thần và vô số loài hoa hiếm được rải trong nước.
- Xin hỏi quý khách ăn gì ạ?
Tiếng cô phục vụ đưa hai đứa về lại hiện thực. Phục vụ nơi đây hoàn toàn không mê trai, cũng như nam không mê gái. Nên có thể an tâm vào đây thưởng thứcc bữa ăn.
- Cho tôi một phần bít tết phô mai, một thịt bò sốt tiêu và thịt nai chiên. Một dĩa tôm hùm nướng và một lẩu thái chua cay. Lấy thêm cho tôi một chai rượu vang. - nó nói.
- Chị cho em một cơm chiên, một thịt bò dâu tằm, một phần sườn sào chua ngọt, còn nữa, lấy thêm cho em một mực chiên giòn và tôm rang. Một súp rau củ nữa và lấy em một ly sữa tươi. - Ren.
Cô phục vụ sau khi ghi xong thì cũng rời đi để không gian yên tĩnh lại cho nó và Ren nói chuyện.
- Nè nhóc, cưng về đây có việc gì?
Nó chóng cằm, soi mói Ren.
- Ai da! Bà chị ạ! Em không chịu nỗi cái cảnh của ông anh trai đó nữa nên mới trốn về đây. Thật sự là anh em sinh đôi nhưng không ưa nỗi nha!
Ren thở dài, chậm rãi nói.
- Sao? - nó nheo mi.
- Thì là hàng ngày, ổng cứ đưa gái về nhà. Rồi uống rựou, quậy phá bar của chị nữa. Còn nữa, ngày nào về cũng khuya lơ khuya lắt, báo hại em thức muốn gục luôn. Về thì ngủ không ngủ, lại uống rượu tiếp, còn kêu tên chị nữa, haizzz...
Ren nói đến anh mình thì mặt lạnh như tiền.
- Phá bar chị á hả?!!!!!!! Trời ơi! Bar của tôiiiiii!!!!!!
Nó ôm đầu, tỏ vẻ đau khổ.
- Chị! Chị bình tĩnh! Bar chị hiện giờ không sao! Nhưng mà....
Ren ấp úng, quan sát nét mặt của nó.
- Nhưng gì? -Nó gằn giọng.
- Nó bây giờ rất..khụ khụ...rast giống bãi phế liệu.
Cậu nhóc chăm chú quan sát nó. Đúng như dự đoán, mặt nó thay đổi thần sắc liên tục.
- Tỉ tỉ bình tĩnh, em đã cho người sữa chữa rồi thưa tỉ!
- Ngươi chắc chứ? Không lừa ta chứ?
Nó bĩu môi, tỏ vẻ không tin.
- Thạt thật mà! Ăn thôi tỉ. Ăn rồi đi chơi.
- Ừ - nó.
Khu Xem Phim
Sau khi xử lí xong, tụi nó đã đi chơi rạp xem phim Galaxy. Sự xuất hiện của 2 đứa đã khiến nơi đây thật sự là náo loạn. Ai ai cung thèm thuồng đc chạm vào và sánh đôi cùng hai người.
- Nhóc ở đây nhé! Chị đi mua vé và đồ ăn. - nó.
Sau khi nó đi thì Ren liên tục bị bao quanh bởi hàng nữ đủ lứa tuổi. Cậu nhóc khá khổ sở với những ng này, mùi nước hoa nồng nặc vây lấy nhóc khiến nó chả thể nào thoát ra được.
- CÁC NGƯỜI TRÁNH RA HẾT COIIIIIIIII! Aii vây quanh nữa tôi cho về thăm ông bà nahhhh!!!!!!!!
Nó dồn hết sức lực hét lên. Mộ ng nghe xong thì chạy mất hết. Đơn giản! Họ biết người trước mật nói sẽ làm.
- Đi! - nó.
Nhóc biết nó đang tức nên cũng chả nói g lẽo đẽo theo sau.
( Tua nhanh nha)
Khu Vui Chơi
Hai người lại tiếp tục gây náo loạn nơi này. Nhưng thật sự là khác nha! Nơi đây có một ánh khó chịu chíu vào Ren.
Tụi nó có quan tâm không? Không hề! Hai người cứ lon ta lon ton dắt nhau chơi hết cái này tới cái khác.
Những món quà trong gian hàng vui chơi cứ lần lượt không cánh mà bay vào tay hai người. Chẳng mấy chốc, cả người nó và Ren đã đầy ắp thú bông đủ loại.
- Thật là nặng nha!!! - nó than thở.
- Em...với...tỷ...đem ra...xe - Ren thở hồng hộc nói
Nó chả nói g, chỉ nhún vai cho qua rồi bỏ đi về xe mình mà cất.
" Bíp "
Một tiếng báo hiệu xe đã mở khoá.
" Cạch "
Một tiếng cho người khác biết xe đã mở cửa.
" Rầm "
Một tiếng ọi người biết cửa sẽ đã được đóng mạnh.
Mọi người xung quanh bắt đầu có dấu hiệu tiếc rẻ cho chiếc siêu xe này, thật sự tiếc rẻ. Nhưng với nó có tiếc không? Không! Hư rồi thì mua cái khác. Gara nhà nó cũng đâu thiếu siêu xe. Nếu tiếc nó đã không rảnh rỗi mà mua một đống xe về chưng trong gara rồi để tiếc rẻ.
Ren thì sao? Cậu nhóc cũng không tiếc mấy. Chỉ là hiếm khi cậu nhóc có được một chiếc siêu xe độc nhất giống nó nên cũng có tiếc nuối.
- Ta i chiếc xe đó đấy!
Nó nhún vai tỏ vẻ không quan tâm, rút chìa khoá đưa cho Ren. Cậu nhóc thì vẫn ngớ người với những g vừa nghe.
- Không cần nhìn tỉ như vậy! Không thích nên cho thôi!
Nó bĩu môi, hất mặt nói. Thật sự thì không phải nó không thích, không thích thì nó mua làm gì? Nhưng nó biết tâm tư của cậu nhóc nhà nó đang tiếc rẻ chiếc xe và ao ước có nó nên mới đưa thôi. Chứ thường thường xin chả cho. Chiếc siêu xe này gần 3 tỷ của nó mà. Trong buổi đấu thầu hôm trước nó hớt tay trên một vị khách nào đó nên có được.
- Cảmmm ơn tỉ tỉ nhaaaaaa!!!! Tụi mình chơi tiếp đi tỉ!!!
Thế là cậu nhóc lại lộ tính trẻ con vô tội ra, lôi nó đi hết chỗ này đến chỗ khác.
( Tua nhanh luôn nha)
Sau khi nó và Ren đi tham quan hết chỗ này đêns chỗ khác thì cũng lết cái thân về nhà.
Hôm nay biệt thự cua nó vắng tanh như chùa bà đanh. Nhỏ và cô đã từ biệt..à nhầm..bỏ nó về nhà thăm cô dì chú bácc gì gì đó. Hứa với nó mai sẽ về.
- Tỉ tỉ, Ren ngủ với tỉ nha!!!
Vậy đấy! Có phòng cho khác mà không chịu ngủ, cứ khoái chui vào phòng nó ngủ không.
- Ừ.
Nó rhif cũng chịu thua cái tính con nít và khuôn mặt cún con, kèm theo đó là sự dai dẳng của nhóc. Không đồng í là nghe lải nhải suốt ngày hả? Nó làm sao chịu nổi!!! Nên đành đồng í cho qua thôi!