Tôi Yêu Em! Cô Bé Hai Tính Cách

Chương 43: chương 39




Chap 39 buổi hẹn hò đầu tiên-cầu hôn
Việc ở công ty hắn cũng đã ổn thỏa, soo cũng đã trở về sau thời gian dài đi du lịch cùng vợ (Ji). Hắn giao hết lại toàn bộ công việc cho soo, còn hắn sẽ nghỉ ngơi và đưa nó đi chơi, nói chính xác hơn là đi hẹn hò.
Còn nó, sau thời gian hai tháng chân nó cũng đã đi lại bình thường rồi, sức khỏe tốt hơn nhiều. Nó đòi đi học lại để lấy cái bằng nhưng hắn không đồng ý. Nếu nó muốn học thì hắn sẽ mướn thầy về dạy cho nó. Cũng vì cái chuyện nó đòi đi học mà hắn với nó giận nhau suốt mấy ngày. Và hắn lúc nào cũng là người xin lỗi trước.
Hôm nay hắn và nó sẽ hẹn hò với nhau, là buổi hẹn hò đầu tiên của hắn và nó.
Hiện tại cả hai đang có mặt tại khu vui chơi Darkness, nó rất hào hứng. Bây giờ trước mặt hắn là một cô gái vui vẻ hồn nhiên, không giống lúc ở nhà khi nào cũng lạnh lùng trầm tính hết. Hắn thật sự rất đau đầu không biết lúc nào nó sẽ hồn nhiên lúc nào nó sẽ lạnh nữa.
Hắn với nó bước vào công viên biết bao nhiêu ánh mắt hâm mộ có ghen tỵ có. Hắn bực mình khi có biết bao ánh mắt thèm thuồng của mấy thằng con trai nhìn Cnó, ngoài ra hắn còn khó chịu khi mấy đứa hám trai nhìn hắn. còn nó thì vẫn ngây thơ hồn nhiên, hắn nhìn nó chỉ biết lắc đầu.
Trò chơi hai người chơi đầu tiên là bắn súng vì giải thưởng của cuộc chơi này là một con gấu bông, nó nhìn con gấu đó là thích rồi. Hắn muốn lấy lòng nó nên ra tay, nhưng ai ngờ hắn có bắn trúng mục tiêu đâu toàn trật ra ngoài. Cứ thua rồi lại mua đạn chơi tiếp, nó bực mình quát hắn:
“đã không biết chơi mà còn tỏ vẻ anh hùng, đưa đây em bắn cho nè”- xong nó giật cây súng trong tay của hắn.
“có được không”-hắn nghi ngờ nhìn nó

“nếu được thì sao, anh cho em về Việt Nam nha”-nó gian gian nhìn hắn ra điều kiện
Hắn lưỡng lự một chập rồi hắn ngật đầu
Nó nhận đạn từ chủ cửa hàng, bỏ vào súng, rồi đưa súng kên ngắm “1…2…3” “bằng” “bằng” “bằng” ba phát đạn liên tiếp đều trúng mục tiêu. Hắn, ông chủ cửa hàng và mọi người há hóc miệng không tin vào mắt mình. Có người còn lấy tay dụi dụi mắt nữa kìa.
Sau khi nhận con gấu từ ông chủ cửa hàng nó đi tới chỗ hắn, đập vào vai hắn, giờ hắn mới tỉnh.
“em…em giỏi quá vậy”hắn
“anh nghĩ em là ai, phó bang BlackVampire đó nha”-nó cười đểu nhìn hắn
Hắn giờ mới nhớ nó là phó bang B.V mà, hắn thật ngốc mà. Giờ hắn khóc không ra nước mắt, hiazzzz, đành phải đưa nó về Việt Nam thôi, chứ hắn biết sao giờ.
Trò thứ hai là trò nhà ma, mặc dù hắn sợ nhưng buộc phải chiều nó, hắn đi trong nhà ma mà cứ ôm chặt tay nó không buôn, đến nỗi mà tay nó hằng dấu tay của hắn luôn. Cuối cùng cũng ra ngoài, hắn thở phào nhẹ nhõm. Giờ nó mới nhìn kĩ khuôn mặt hắn đầy mồ hôi, mặt tai mét, nhìn hắn nó cười to:
“hahahaha. Cái tính sợ ma của anh vẫn còn ah”
“em có thôi cười không thật mất mặt quá mà”-hắn cằn nhằn
“thôi, thôi em xin lỗi được chưa, giờ chúng ta đi ăn cái gì đi em đói quá”- nó
“uhm, anh cũng thấy đói”-hắn xoa xoa cái bụng.
Rồi cả hai dắt tay nhau đi ăn, sau khi ăn xong nó và hắn đi đến khu mua sắm sầm uất nhất của seoul: Dongdeamun, một khu chợ nổi tiếng nhất nhì ở hàn quốc.
Đến đó nó mua rất nhiều thứ: mua áo đồ cho bame nó, mua nhân sâm hàn quốc nè, mua đồ lưu niệm, đặt biệt hơn hết là đến cửa hàng bán album, và poster của các sao hàn quốc.
Đến cửa hàng đó nó không thèm quan tâm hắn nữa, nó cứ ngắm ngía mấy sao hàn, lại còn khen đẹp trai nữa. Hắn thấy vậy chỉ muốn bay tới xé cái poster đó mà. Chẵng lẽ hắn không đẹp bằng mấy tên đó. Hắc bực mình lôi nó đi, nó ngu ngơ chẳng biết lý do sao mà hắn như vậy

“anh làm gì vậy, không thấy em đang mua đồ sao”- nó cằn nhằn
“ anh cũng rất là đẹp trai nè, sao em không lấy máy ảnh chụp anh lại rồi ngắm, ngắm mấy tên đó làm gì”-hắn bức xúc
“hahahah, thì ra anh đang ghen ah”-nó cười đau bụng
“ừ, anh ghen đấy, sau này em không được nhìn tên nào ngoài anh đâu”-hắn dặn dò
“ok, ok em chỉ nhìn mình anh thôi, trong tim em chỉ có mình anh thôi được chưa”-nó buồn cười trước tính trẻ con của hắn
Khi nghe nó nói trong tim nó chỉ có mình hắn, hắn vui lắm, hắn ôm chặt nó vào lòng giống như hắn sợ nó sẽ biến mất vậy. đến khi nó nói khó thở hắn mới thả nó ra.
Hai người vui chơi đến chiều thì hắn nói muốn dẫn nó đến một nới. hắn lấy khăn che mắt nó lại, nó tò mò không biết hắn đang giở trò gì nữa.
Đến nới hắn dắt nó xuống xe, theo nó cảm nhận thì nơi hắn đưa nó đến rất yên tĩnh có một chút lạnh, có mùi hương của các loại hoa dại, tiếng côn trùng, nó chưa thấy nhưng nó rất thích nơi này thật yên bình.
Sau khi cho nó ngồi xuống ghế an toàn thì hắn bỏ đi đâu đó, khoảng năm phút sau hắn trở lại. hắn đi ra đằng sau nó, mở khắn ra.
“oa” nó ngạc nhiên la lên, trước mặt nó giờ là một cánh đồng hoa bồ công anh thật đẹp, hoàng hôn vừa xuống hòa quyện với màu trắng của hoa bồ công anh tạo lên bức tranh thật lãng mạn.

Bỗng hắn quỳ xuống trước mặt nó, lấy trong túi ra một cái hộp, trong cái hộp là chiếc nhẫn.
“ Hàn Băng, em cho anh gọi em như vậy nha, vì thật sự anh không biết nên gọi em là ice hay sun nữa, chúng ta đã trãi qua biết bao nhiêu khó khăn hôm nay chúng ta đã thật sự được ở bên nhau. Lúc đầu anh không nghĩ là mình yêu em, anh chỉ cảm giác là khi em cười nói với joon hay soo thì anh cảm thấy khó chịu lắm, rồi lúc em xảy ra chuyện anh cũng đau. Và nhờ soo anh mới nhận ra là anh thích em. bây giờ anh không còn thích em nữa mà no chuyển sang yêu em rồi, dù em có là sun hay ice, dù em là một cô bé hồn nhiên ngây thơ, luôn vui vẻ hay một người lạnh lùng, ít nói tàn ác đi chăng nữa thì anh vẫn có một câu muốn nói với em. “ANH YÊU EM, CÔ BÉ HAI TÍNH CÁCH”-hắn nói ra hết tâm tư tình cảm của mình
Nó không biết làm gì, nó không nói nên lời, nó thật sự rất bất ngờ va xúc động. nó chỉ biết đứng khóc. Nó khóc vì nó thật hạnh phúc
“ Hàn Băng, em lấy anh nha”-hắn cầu hôn nó
“hix…hix em ….hix….đồng…hix….hix ý”-nó nói trong tiếng nấc.
Khi nghe được câu “em đồng ý” của nó hắn nhảy cẩn lên ôm nó xoay một vồng, rồi đeo nhẫn vô cho nó. Xong hắn trao cho nó nụ hôn ngột ngào, hạnh phúc.
Rồi hai người ngồi nắm tay nhau cùng ngắm mặt trời lặn, thật là lãng mạn.
end chap 39