Diễn đàn duy nhất của thế giới Chủ thần nổ tung.
Người chơi từ khắp nơi trên thế giới, cho dù ngồi ở nhà hay chạy trốn khỏi rìa thành phố, cũng sẽ lướt diễn dàn ba phút một lần.
Chỉ vài phút trước, Ân Lý đã xuất hiện trên diễn đàn để dằn mặt Lâm Khách, đồng thời cho nổ tung một khu thương mại nhỏ ở trung tâm thành phố.
Việc này trực tiếp khiến tất cả người chơi phẫn nộ.
"Quá kiêu căng! Biết rõ dạo gần đây thế giới Chủ thần không ổn định, thế mà vẫn làm tăng thêm gánh nặng cho hệ thống!"
"Nói thẳng ra, tôi đã từng nghĩ người chơi và hệ thống ở hai phe đối lập, nhưng bây giờ tôi lại nghĩ khác, thứ kinh tởm nhất cmn vẫn là con người."
"Chúng ta hãy lên diên đàn để ủng hộ anh trai nhỏ! Tôi cảm thấy sau khi Ân Lý trả lời, anh trai nhỏ đã biến mất..."
"Hôm nay tôi suýt chút nữa đã bắt được anh trai nhỏ quảng trường trung tâm!"
"Thật á?!"
Kể từ khi Ân lý để lại lời nhắn trên kênh chat ở phó bản "Thị trấn hoa hồng băng", chủ để "Liệu anh trai nhỏ có đồng ý khiêu chiến không" đã leo lên đầu danh sách chủ đề nóng, và bây giờ nó luôn nóng như vậy, gần như sắp bốc cháy, tốc độ xuất hiện bình luận mới tăng nhanh đến mức không thể nhìn bằng mắt thường.
Trong tất cả những người chơi trong thế giới Chủ thần, có rất ít người không bị người của Ân Lý kiềm chế, rất nhiều người đã thủ đọ lại nhưng sức mạnh không lại. Chỉ là tất cả mọi người đều không thể làm gì đối phương, nhưng điều lạ lại có một đám người người mộ đối phương, khiến người ta càng muốn né tránh. Bây giờ, mãi cũng có một người chơi sẵn sàng tiến lên và đối mặt trực tiếp với ác quỷ đó, mọi người đều vui mừng vì điều đó, nhưng mặt khác, mức độ nổi tiếng của Lâm Khách quá cao, nhiều người chơi thà bị chịu thiệt chứ không muốn cậu bị thương.
Vì thế, các bình luận cũng xảy ra mâu thuẫn.
Khi cuộc thảo luận dần nóng lên, cảm xúc mọi người thay đổi từ ngạc nhiên, nghi ngờ sang hồi hộp và mong đợi nhiều hơn.
Người tâm điểm của mọi chuyện đã biến mất khỏi diến đàn sau khi biết tên của phó bản, "Bốn mặt gương."
Tại quảng trường trung tâm thành phố, ban đầu Lâm Khách đi vào quảng trường với tốc độ bình thường, nhưng bị một nhóm người chơi nhận ra và đuổi theo tến nỗi phải chạy bạt mạng, suýt chút nữa phải sử dụng nội tại của dụng cụ.
Đã có kinh nghiệm, hôm nay cậu mặc kín mít và hành đồng lén lút.
Mà hệ thống khi bị nói "đừng làm phiền cậu" đang hả hê khi có người gặp nạn.
Hệ thống Chủ thần: "Ký chủ hãy nhớ nói với hệ thống khi cậu muốn đi mua sắm vào lần sau, hệ thống sẽ sắp xếp một con đường hợp lý cho cậu. Mà với độ nối tiếng bây giờ của ký chủ, không thích hợp để đi ra ngoài một mính."
Lâm Khách: "..."
Nhìn nhóm người đang hào hứng nói chuyện ở trước mặt, đua nhau nói rằng họ đã gặp được "anh trai nhỏ", Lâm Khách cảm thấy mình vẫn nên ở trên diễn đàn đi dạo thì hơn.
Thật không may, thông tin trong diễn đàn bị hạn chế.
Sau khi đánh giá khoảng cách độ khó giữa phó bản cấp F và cấp C, cậu cố gắng hiệu cơ chế của phó bản thông qua thông tin có sẵn ở trên diễn đàn.
Nhiều người chơi sau khi vượt qua phó bản cấp C sẽ có sự tự tin cao về bản thân và dễ gây ra sự chủ quan, nhưng Lâm Khách lạ khác.
Bởi vì khi nghĩ lại nội dung của cấp độ phó bản, cậu nhận ra rằng mình chỉ vô tình tạo ra sự ảnh hưởng đến Giáo chủ trong thị trấn hoa hồng, và sau đó cậu đã đánh liều thử, may mắn đã qua cửa, làm cậu khó khăn trong việc tóm tắt những gì đã xảy ra trong phó bản, dẫn đến cậu rất khó, hay có thể nói cậu không thể sắp xếp được chuỗi logic trong phó bản thị trấn hoa hồng cho đến khi cậu vượt qua nó. Nhưng đối với phó bản cô nhi viện, cậu có nắm rõ được từng manh mối, mỗi manh mối đều hướng rõ đến việc vượt qua phó bản.
Mặc dù không có nhiều sự khác biệt về thời gian cần thiết để vượt phó bản, Lâm Khách rất nhạy cảm với sự khác biệt về độ khó giữa phó bản cấp F và cấp C.
Cấp độ phó bản càng cao, hướng của các manh mối đều rất mơ hồ, mặc dù phó bản có các điều kiện tử vong cố định, chẳng hạn như số lượng người chơi hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng, các manh mối cũng sẽ được ẩn trong các điều kiện tử vong, hay như Lâm Khách phát hiện cô gái đại diện cho hoa hồng đỏ, nhưng càng về sau, càng dựa vào cảm giác, liên tưởng, rất khó giải quyết.
Nếu thế thì phó bản cấp A...
Lâm Khách nhìn lên màn hình lớn.
Trước đây, cậu đã quan sát các bài đăng các mẹo trong phó bản cấp A trong nhữn ngày đầu trên diễn đàn, thấy rằng không chỉ không có nội dung chi tiết mà còn thấy các bình luận rất mâu thuẫn nhau.
Ví dụ, nếu như ai đó nói, "Nếu bạn nhìn thấy màu xanh lá cây, bạn sẽ chết", và một người khác ngay lập tức trả lời, "Nó không phải màu xanh lá cây, nhưng nếu bạn nhìn thấy một hình tam giác, bạn sẽ chết," rồi sau đó hai bên cãi nhau. Hơn nữa mọi người đều thoát chết trong hiểm cảnh, không ai dám vào xác minh nữa.
Chỉ có một câu về mô tả các phó bản "Bốn tấm gương", "Theo góc nhìn của thượng đế, người chơi giả rất nhiều, cho đến cuối cùng, tôi không biết người chơi đang ở trong gương hay ở bên ngoài, đừng vào đó, độ khó của khám phá quá cao."
Vài bình luận tiếp theo không khác gì hơn, toàn thở dài, "Tôi thậm chí không thể xem phát sóng trực tiếp lúc này, đây có phải là một người mới chết đúng không?", "Không có ai lấp vào chỗ trống đó", "Đúng là phó bản bí ẩn", "Trời ai, đã một thời gian dài rồi, không ai vượt qua phó bản này"...
Lâm Khách không còn các nào khác ngoài việc đến quảng trường trung tâm để xem thử các phó bản cấp A được trên màn hình trung tâm, và phương pháp vượt qua phó bản tuyệt vời của người chơi, nhưng không ngờ lại...
Lâm Khách nhìn lên, nhìn chằm chằm vào màn hình nhấp nháy, hơi cau mày lại.
Cậu nhận ra những con Boss trên màn hình vẫn đang phát điên, những người chơi liên tục bị loại, cấp độ cơ bản chỉ xoay quanh các phó bản cấp C, thỉnh thoảng lại xuất hiện hình ảnh tuyệt vời của một phó bản cấp F.
Gì thế này?
Màn hình lớn ở trung tâm phải các phó bản tuyệt vời nhất chứ nhỉ?
Lâm Khách muốn hỏi những người chơi xung quanh xem có có bất kỳ câu hỏi nào về phó bản cấp cao hay không, nhưng trước khi cậu kịp lên tiếng, một điều thậm chí còn thái quá hơn, những người chơi đang xem màn hình lớn xung quanh cậu lần lượt nhắc đến cậu.
"Sẽ thật tuyệt nếu anh trai nhỏ xuất hiện dẫn dắt đội, tôi rất hy vọng sẽ có một đội trưởng như cậu ấy."
"Đang tiếc, chuyện này có vẻ không tốt, nếu anh trai nhỏ ở đây, chắc chắn sẽ đi nói chuyện với Boss...Vậy thì lật ngược tình thế!"
"Không biết hiện tại em trai nhỏ bây giờ đang ở đâu, tôi muốn nhắc nhở cậu ấy một chút."
"Có lẽ đang tìm tư liệu, chuẩn bị đấm ai đó nhỉ!"
Lâm Khách: "..."
Anh bạn này, cậu nghĩ hơi nhiều rồi đó.
Nhưng đây có lẽ là vầng hào quang thần tượng.
Một lúc lâu, Lâm Khách không thể hỏi, vì thế cậu bước sang bên cạnh, sẵn sàng mở thiết bị quản lý để hỏi ẩn danh trên diễn đàn, nhưng lại thình lình phát hiện thông báo xin kết bạn lại là 99+.
Cậu thấy bất đắc dĩ, khi bẩm mở vào thấy có hơn hai mươi lần lặp lại của "Cận Thanh Việt".
<Lời mời kết bạn: Cận Thanh Việt gửi lời mời kết bạn.>
<Lời mời kết bạn: Úc Sanh gửi lời mời kết bạn.>
<Lời mời kết bạn: Cố Minh Phi gửi lời mời kết bạn. Ghi chú: Anh trai nhỏ nhìn tôi đi mà, huhuhu!>
...
Kể từ khi cậu mở được quyền kết bạn, vòng đeo tay vẫn rung không ngừng.
Quen hay không quen đều gửi kết bạn cho cậu.
Cậu tìm Chu Triệu, Tô Tuyết và những người khác, nhưng không thấy, ngược lại Cận Thanh Việt và những người gọi cậu là "anh trai nhỏ", liên tục gửi lời kết bạn, tính cả trăm lần.
Lúc đó Lâm Khách còn chưa nghĩ nên nói chuyện gì với đối phương, thấy xấu hổ khi nói chuyện, cho nên tạm thời để đó.
Chắc chắn, mục kết bạn vẫn không dừng lại ở đó.
Về khía cạnh nào đó, Cận Thanh Việt rất cố chấp.
Lâm Khách bật cười, bấm đồng ý.
Tên của Cận Thanh Việt nhanh chóng xuất hiện trên danh sách bạn bè của cậu, khác với sự háo hức khi cậu thêm bạn bè, phải mất mấy phút Cận Thanh Việt mới gửi tin nhắn dầu tiên.
<Cận Thanh Việt: Cậu vẫn chưa vào phó bản, may quá. Bốn mặt gương quá nguy hiểm, nó có làm giả rất nhiều người.
Lại là "giả nhiều người."
<Lâm Khách: Phó bản giả nhiều người làm gì?>
<Cận Thanh Việt: Giả nhiều người chơi có nghĩa là mặc dù xét về số lượng người, phó bản là một phó bản nhiều người chơi, nhưng trong quá trình vượt cửa, người chơi sẽ không gặp nhau hoặc là rất hiêm khi gặp nhau. Tất nhiên, cũng có thể người chơi không đáp ứng các điều kiện để gặp nhau.>
<Cận Thanh Việt: Ân Lý lựa chọn phó bản này, rất có thể tạo ra cơ hội mặt đối mặt với một mình cậu.>
<Cận Thanh Việt: Hoặc có thể là cốt truyện phó bản này không tốt cho cậu.>
Tôi hiểu.
Lâm Khách có thể hiểu được thủ đoạn, việc một đối một, kịch bản quá đẹp.
Sau đó Cận Thanh Việt đã phổ cập rất nhiều kiến thức về phó bản cấp A, đặc biệt là điều kiện trừng phạt của nó.
Lâm Khách cảm thấy khó thể tưởng tượng được.
Hệ thống trừng phạt của phó bản cấp A rất đặc biệt, nó giới hạn số lượng người tham gia tối đã, nhưng không giới hạn thời gian người chơi có thể vào phó bản, người chơi có thể vào phó bản cấp A bất kỳ lúc nào, nhưng khi số lượng người chơi trong phó bản đạt đến giới hạn trên, quyền phát sóng trực tiếp sẽ không được bật.
Người chơi không vượt qua phó bản, khi bị đào thải sẽ bị đẩy vào phó bản trừng phạt bất kể điểm tích lũy.
Điều này rất kỳ lạ, toàn bộ phó bản cấp A như hố đen, chỉ cần người chơi bị loại, người chơi mới có thể tham gia, sau khi bị loại, họ sẽ trực tiếp đi vào phó bản trừng phạt.
Nó cũng cản trở sự lan truyện nội dung của phó bản tối đa nhất có thể bằng cách hạn chế các điều kiện phát trực tiếp.
Kết hợp với nhau, khi nghe đến đủ để người ta cảm thấy nguy hiểm.
Không có gì ngạc nhiên khi không ai muốn bước vào một phó bản cấp A như này.
Lâm Khách tổng hợp tất cả thông tin, bắt đầu suy tính trong lòng.
Cậu rụt vai lại, kéo vành mũ xuống, hỉnh lại khẩu trang, nhìn màn hình lớn lần cuối rồi xoay người rời đi.
Nhưng lại nghe thấy một người chơi hỏi.
"Này, sao gần đây cậu không vào phó bản cấp A?"
Lâm Khách đứng lại.
"Phó bản cấp A quá vắng, ai dám vào phó bản cấp A? Mà nữa, cậu...không biết quy tắc của phó bản cấp A", một người chơi kỳ cựu bắt đầu giải thích không ngừng.
"Nhưng, sớm muộn gì chúng ta cũng phải đối mặt với nó, đúng không?" giọng nói vừa rồi lại vang lên, "Diễn đàn đã phân tích, rất có khả năng sẽ xảy ra khủng hoảng sức mạnh tinh thần trong thế giới Chủ thần, một lượng lớn sức mạnh tinh thần sẽ chảy vào phó bản S+ chưa mở, nếu không có ai trong thành phố trung tâm của chúng ta muốn vào phó bản cấp A, sớm muộn gì mọi người cũng sẽ cùng nhau biến mất."
Rõ ràng có rất nhiều người chơi đang nghe cô nói, nhưng ngay khi cô nói ra điều này, những người chơi đang nói chuyện ở bên cạnh đã im lặng.
Mọi người đều im lặng, nhùn lên những hình ảnh thay đổi liên tục trên màn hình.
Tin tức về sự sụp đổ của thế hới bên ngoài đã truyền đến thành phố trung tâm, mọi người đều biết rằng người này nói đúng, thành phố trung tâm đã tập hợp hầu hết những người chơi cao cấp trong thế giới Chủ thần, nếu ngay cả họ cũng không sẵn sàng chủ tộng khai phó phó bản cấp A và S, thì còn ai sẽ còn sống trong tương lại?
Đột nhiên, một tiếng nổ khác vang giữa không trung.
Đây là một vụ nổ trên tầng cao nhất của khu vườn trung tâm, tiếng la hét ở khắp mọi nơi.
Đám đông hoảng loạn một lúc, sau đó có người đứng dậy ổn định tình hình: "Đừng lộn xộn, nhất định do nhóm người kia, bọn họ đang đùa dỡn với tính mạng của mình, đừng hoảng sợ!"
Trong chốc lát, sắc mặt của tất cả người chơi đều rất khó coi, thậm chí lúc này, biết rằng sức mạnh tinh thần của thế giới Chủ thần đã không còn ổn định, vẫn có người như Ân Lý tiếp tục phá hủy cơ sở vật chật của thế giới Chủ thần như những đứa trẻ ngóc nghếch.
Đối phương không sợ chết, cũng không sợ kéo người khác chết chung.
Loại người này thật đáng ghét.
Một người chơi hít sâu và nói, "Tôi sẽ đi."
"Nếu anh Lâm đi vào Bốn mặt gương, tôi sẽ đi vào giúp anh ấy, nói được là làm được."
"Không, ngay cả khi cậu ta không vào, tôi sẽ thử một lần với vài người bạn trong phó bản cấp A."
"Tôi cũng vậy!"
Cảm xúc của các người chơi nhanh chóng được đẩy lên cao, mọi người đều thấy phấn khích.
Chỉ có Lâm Khách im lặng đứng yên tại chỗ, sau một lúc quay đầu nhìn vào nóc nhà của khu vườn trung tâm, nơi đã bị nổ tan bành.
Thiết bị quản lý lại rung lên.
<Cận Thanh Việt: Đây là chiê kích động cảm xúc thường làm của Ân Lý. Anh ta biết rõ tính cách của cậu, nếu nhiều người nổi loạn vì sự cố này và lao vào phó bản trong tức giận, có lẽ cậu cũng sẽ như vậy.>
<Cận Thanh Việt: Nhưng đừng lo lắng, tôi cũng sẽ vào.>
Trước khi Lâm Khách kịp trả lời, cậu đã nghe thấy hệ thống Chủ thần xen vào.
Hệ thống chủ thần: "Hmm! Đạo cụ của Chủ nhân siêu mạnh, ngài ấy bất khả chiến bại trên toàn thế giới, ký chủ có đạo cụ mạnh mẽ như vậy trong tay, vì vậy ngài ấu sẽ không lo lắng!"
Lâm Khách: "..."
<Lâm Khách: "Tôi không lo lắng.>
Ở bên kia, Cận Thanh Việt không trả lời lại.
Bên cạnh, những người chơi vẫn đnag thảo luận sôi nổi về cách đối đầu với Ân Lý và ủng hộ "anh trai nhỏ", ngươi được nhắc đến lại yên lặng đi qua đám đông và rời khỏi quảng trường trung tâm.
Thông tin cần thiết đã có, nhưng như Cận Thanh Việt đã nói, nếu như người chơi mất trí và đi vào phó bản cấp A, nó cũng có thể mang lại hậu quả xấu.
Sau khi suy nghĩ về điều đó, Lâm Khách quay về nhà vẫn đăng một chủ đề ẩn danh trên diễn đàn.
"Đối mặt với thảm họa, điều quan trọng nhất là giữ sự tỉnh táo", một tiêu đề rất khách quan. Cậu cũng phân tích cẩn thận các vấn đề có thể xảy ra khi lao vào phó bản cấp A, và đưa ra một kết luận hợp lý, Nếu người chơi sắp bị đào thải do không đủ điểm hành động, họ có thể cố gắng vào phó bản cấp cao thử, những người chơi khác vẫn nên đặt lợi ích bản thân của mình lên hàng đâu, không tham gia vào mối hận thù cá nhân.
Tuy nhiên, trong vòng năm phút sau khi đăng bài, Lâm Khách đã bị chửi cho tróc da.
"Chính vì những người như anh quá lý trí và không ngoan, để tự bảo vệ mình mà cũng cô lập anh trai nhỏ!"
"Chúng tôi chỉ muốn chia sẻ sự thù hận tương tự với anh trai nhỏ của chúng tôi, khi sóng trước ập đến, sóng sau sẽ tới thôi!"
"Đó là để bảo vệ anh trai nhỏ tốt nhất, hừ!"
"Bây giờ còn là mối hận thù cá nhận nữa à? Người nào đó họ Ân vẫn còn sống một ngày, thì trong thế giới Chủ thần còn có một vàu vụ nổ nữa, tiếp tục nổ tung hết, có lẽ thế giới sẽ sụp đổ, đến lúc đó cậu sẽ khóc với ai?"
Không phải như thế.
Lâm Khách sững sờ.
Đang yên đang lành sao có thể nói cậu là một người đàn ông đáng thương và bất lực, diễn đàn thật khủng khiếp!
Hệ thống Chủ thần: "Hehe, độ nổi tiếng của ký chủ đã được cải thiện hơn nữa, và mọi người đều hy vọng có thể góp sức với ký chủ!>
Lâm Khách: "..." ai mượn cậu nói nhiều như thế.
Lâm Khách không nói nên lời, nhấp vào thiết bị quản lý, kéo xuống phó bản "Bốn mặt gương", chỉ thấy tấm gương trên bìa ngoài phó bản phát sáng mờ ảo.
Cậu không định nghỉ ngơi, thế giới Chủ thần không cho cậu nghỉ ngơi. Nhưng trước đó, cậu còn một điều nữa cần xác nhận.
Lâm Khách cúi đầu, duỗi ngón tay ra, giả vờ như sắp bước vào phó bản.
Quả nhiên, hệ thống Chủ thần lại nói.
Hệ thống Chủ thần: "Ký chủ, gần đây cậu mệt mỏi, vậy nên chúng ta nghỉ ngơi hai ngày rồi hãy vào nhé? Bên cạnh đó, thông tin của đối tượng dịch vụ vẫn chưa được sắp xếp, có thể có một đối tượng trợ giúp trong "Bốn mặt gương"".
Lại nữa rồi.
Lúc đầu, Lâm Khách nghi ngờ hệ thống đang cố ngăn cậu vào Bốn mặt gương, sợ rằng cậu sẽ thất bại trong cuộc chiến tay đôi và mất đi một nhân viên cho hệ thống.
Nhưng về sau, bất kể cậu tìm kiếm thông tin liên quan hay là đến quảng trưởng, hệ thống Chủ thần đều không ngăn cản.
Nói cách khác, hệ thống chủ thần chỉ đơn giản kéo dài thời gian để cậu đi vào phó bản mới mà thôi.
Điều này thật kỳ lạ.
Suy nghĩ cẩn thận, ngoài sự kỳ lạ của hệ thống Chủ thần, từ "chủ nhân" luôn ở trên môi cũng xuất hiện ít hơn đáng kể.
Đổi lại, hãy nghĩ đến những vấn đề đã phát sinh trong thế giới Chủ thần...
Nghĩ đến khả năng duy nhất còn lại, trong lòng Lâm Khách hơi chùng xuống.
Lâm Khách: "Chủ nhân của cậu, có đúng như cậu nói, cảm xúc đã ổn định hơn?"
- --
Xin lỗi mọi người nhiều, mấy tuần nay máy tính mình gửi sửa bảo hành. Nay mới xong, hứa sẽ ra chương mới các truyện nhiều nhất có thể!