Tôi Sưởi Ấm Boss Ở Thế Giới Kinh Dị

Chương 35: Chương 35





Nghe thấy đối phương gọi đúng tên mình, Lâm Khách ngạc nhiên.

Hai người còn chưa kịp nói chuyện, hoa hồng trắng lại tiếp tục tấn công, dời lực chú ý của cả hai người.

Chúng đập quả bóng to lớn "ầm ầm" lên bức tường không khí, quyết tâm dùng bản thân nghiền nát bức tường.

Kéo dài một lúc mới dần yên ắng.

Cân Thanh Việt vẫn bình tình nhìn chằm chằm chúng nó, cho đến khi hoàn toàn yên tĩnh mới nói, "An toàn rồi, chúng ta đi thôi.

"
Người đàn ông nay!
Tim Lâm Khách dần đập ổn định, nhìn lần nữa về phía Cận Thanh Việt đang ngồi trên xe lăn: "Cảm ơn.

"
Quần áo của thiếu niên không loonk xộn, vẻ mặt bình tĩnh, hiển nhiên là chưa trải qua vật lộn, hoặc là đạo cụ của đối phương rất mạnh, hoàn toàn ngăn được công kích, cũng có thể anh ta biết cách hái hoa đúng.

Và anh ta nói hai người là đồng đội, xác suất rất lớn cũng chọn hoa hồng đỏ.


Có vẻ như những người chọn cùng một loại hoa sẽ đi cùng một con đường.

Đúng là phó bản cấp C, rất mạnh, may có đồng đội, có lẽ nhiệm vụ lần này không còn khó khăn nữa.

Lâm Khách thở phào nhẹ nhõm, vui mừng nghĩ.

"Đừng khách khí, chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì".

Cận Thanh Việt gật đầu với cậu một cái, thấy Lâm Khách không hề đề phòng, cũng không muốn ôm đùi, hơi nhướng mày, điều khiển xe lăn về phía trước đường mòn.

Kênh chat cãi nhau, nhưng bầu không khi trên màn hình lại rất hài hòa.

"Lúc nãy cậu làm rất tốt, người chơi bình thường sẽ không nghĩ đến chuyện sẽ hái hoa hồng trắng trong tình huống đó, nhưng phản ứng đầu tiên của cậu trong tuyệt cảnh là làm việc duy nhất cần làm, đây chính là thông tin để qua cửa.

" Cận Thanh Việt đi chậm rãi ở về phía trước.

Thiếu niên dùng giọng điệu của người lớn để nói chuyện, làm cho Lâm Khách thấy thú vị, giả vờ ngoan ngoãn nói: "Anh nói đúng.

"

Thấy phản ứng của Lâm Khách, Cận Thạn Việt nghẹn lời, liếc mắt nhìn Lâm Khách.

Đột nhiên Lâm Khách kéo xe lăn của anh ta.

Cận Thanh Viêt nhướng mày, nhìn về phía trước.

Ở phía trước có một người chơi.

Là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, đầu chôn trong đất, trên người quấn cành hoa hồng trắng.

Nhìn rất quỷ dị.

Có vẻ đây là một người chơi không may mắn khi hái hóa hồng đỏ và bị đào thải bởi tấn công của hoa hồng trắng.

"Đáng tiếc thật.

" Cận Thanh Việt nói đáng tiếc, lại chỉ liếc nhìn thoáng qua, điều khiển xe lăn đi vòng qua, giọng điệu không hề dao động.

Lâm Khách đi lên phía trước, nhìn thanh niên một lát, cúi đầu xem xét.

Sau khi xác nhận thanh niên không còn dấu hiệu của sự sống, cậu nhíu mày lại.

Phó bản cấp C, mới mở màn đã gặp chuyện khó khăn như này, xem ra hệ thống Chủ thần không dọa cậu, độ khó của phó bản cấp F khác nhau một trời một vực.