Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 982




“Hệ thống tu chân, giai đoạn luyện khí kỳ và trúc cơ, cách biệt nhau một trời một vực, đặt chân đến trúc cơ, thì thực lực vô cùng kinh khủng đó nha.”   

Tô Thương nói tiếp: “Cho nên anh tin rằng, có cô ấy ở đây,  chuyến đi Võ Đang lần này, không ai có thể làm anh bị thương được, dù là thân phận bại lộ, anh cũng có thể trở về toàn thây.”   

Advertisement

“Trúc cơ!”  

Thiên Sơn Tuyết nghe thấy vậy, cảm thấy vô cùng kinh ngạc, liền thở dài một hơi, nói: “Vậy thì em yên tâm rồi, em còn tưởng rằng, anh không có chừng mực thật cơ.”   

Advertisement

“Ha ha.”  

Tô Thương thấy vậy, liền tiến lên một bước trêu ghẹo: “Tuyết Nhi, sao vậy, thấy bên cạnh anh có cô gái đẹp như vậy, em ghen sao?”  

“Có một chút.”  

Thiên Sơn Tuyết nói: “Nhưng, cũng không sao, em cũng không để ý lắm đâu.”   

“Thật sao?”  

Tô Thương khẽ cười một tiếng, sau đó liền nắm lấy tay Thiên Sơn Tuyết, muốn ôm cô ấy vào trong ngực.    

Nhưng Thiên Sơn Tuyết lại đẩy Tô Thương ra, nghiêm túc nói: “Tô Thương, chuyện năm đó, là em có lỗi với Lý Nguyệt, cô ấy đồng ý chấp nhận em, nhưng em không thể được đằng chân lại lân đằng đầu được.”   

“Cho dù ở bất kì đâu, đều phải có tôn ti trật tự, trong nhà cũng như vậy.”   

Thiên Sơn Tuyết nói tiếp: “Anh đã có hôn ước với Lý Nguyệt, cô ấy mới là chính thất, trước khi anh chưa kết hôn với Lý Nguyệt, em sẽ không cho anh chạm vào em đâu, đây là nguyên tắc của em.”  

“Được.”  

Tô Thương nghe vậy, liền gật đầu.  

“Trừ cái đó ra, em vẫn có một nguyên tắc nữa, chỉ cần anh đồng ý với em, thì em mới có thể gả cho anh.”  Thiên Sơn Tuyết nhìn sang Tô Thương, nghiêm túc nói.    

“Nguyên tắc gì, em nói đi.”  

“Một khi chạm vào em, em sẽ không cho phép anh tới những nơi như quán bar, thanh lâu nữa!”   

Thiên Sơn Tuyết nghiêm túc nói: “Anh có thể nuôi rất nhiều cô gái ở bên người, vả cả những cô gái chỉ thuộc về riêng anh, nhưng anh không thể đụng vào loại con gái mà ai cũng có thể làm chồng được, vì emchê bọn họ dơ bẩn.”   

“Nếu anh đụng vào rồi, thì anh cũng dơ bẩn như vậy, con người em có bệnh sạch sẽ, cho dù sau này có cô đơn cả một đời đi nữa, thì em cũng không cho anh đụng vào người em thêm một lần nào nữa đâu.”   

“Oan uổng quá đi.”   

Tô Thương gượng cười nói: “Tuyết Nhi, lúc nãy, sở dĩ anh muốn đến thanh lâu, là thực sự muốn thấy được sự khác thường của Xuân Quang Lâu đó.”   

“Đừng giải thích nữa, điều này thì em tin anh, nhưng em muốn anh đồng ý với em, sau này sẽ không đến quán bar, không động chạm đến bất kì người đàn ông, phụ nữ nào nữa!” Thiên Sơn Tuyết nghiêm mặt nói.  

Tô Thương mở miệng trả lời: “Được, đương nhiên không có vấn đề, thật ra anh cũng cảm thấy bọn họ rất dơ bẩn.”  

“Ừm.”