Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 892




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thục Phân nói tiếp: "Nhưng đột phá ở trái đất, cực kỳ khó khăn."  

"Theo kinh nghiệm mà anh truyền cho tôi mà nói, người tu chân đột phá đến Trúc cơ, là sẽ không thể dẫn tới lôi kiếp, nhưng ở trái đất lại phải trải qua tẩy lễ lôi kiếp."  

Advertisement

Nhắc đến lôi kiếp, Thục Phân rướn cổ lên, kiêu ngạo nói: "Có điều lôi kiếp đối với hồ ly chín đuôi chúng tôi mà nói, đây chỉ là thủ đoạn làm mạnh mẽ cơ thể hơn mà thôi, không đáng nhắc tới."  

"Cậu chủ, đêm qua anh có thấy, tôi lợi hại không?"  

Advertisement

Thục Phân nhìn Tô Thương, bộ dạng này giống như đang nói, nhanh khen tôi một câu.  

"Lợi hại."  

Tô Thương cười cười, đưa tay sờ lên đầu Thục Phân, sau đó mới ý thức được Thục Phân đã là hình người rồi, lúng túng đỏ ửng mặt, lui về sau hai bước, lập tức nói: "Thục Phân, cô đặt chân đến Trúc cơ, có thể tu luyện một ít bí thuật rồi, chỗ này của tôi có một chút bí thuật tu luyện của yêu tộc, bây giờ tôi truyền lại cho cô nhé."  

"Cậu chủ, không cần đâu."  

Thục Phân lắc đầu, nói: "Không biết vì sao, sau khi tôi phản tổ, trong đầu xuất hiện nhiều ký ức, trong đó có bí thuật, hình như là rất mạnh."  

"Thế à."  

Tô Thương nhìn kỹ Thục Phân một chút, kết luận Thục Phân có lai lịch không đơn giản như vậy, có lẽ cũng với vị tiên đế cửu vĩ hồ duy nhất kia, có quan hệ rất lớn với nhau.  

Nhưng mặc kệ lai lịch của Thục Phân lớn ra sao, bây giờ cô ấy chỉ có một thân phận, đó chính là linh thú của Tô Thương.  

Một khi ký kết khế ước chủ tớ, trừ khi chủ nhân đồng ý, nếu không tuyệt đối không có khả năng giải trừ được, dù là đại tiên đế của Huyền Thiên Tiên Vực cũng không thể thay đổi được.  

Vì thế, Tô Thương tất nhiên không cần lo lắng Thục Phân trở thành mối đe dọa đối với mình.  

Nghĩ đến đây, Tô Thương liền không hỏi tới chuyện bí thuật nữa, mà nói: "Được, Thục Phân, cô đợi ở đây, tôi đi mua quần áo cho cô."  

"Ừm."  

Thục Phân xinh đẹp mỉm cười, nhắc nhở: "Cậu chủ, đừng quên mua mấy bộ quần áo bên trong nhất nha."  

"Quần áo bên trong nhất sao?" Tô Thương dừng một lúc, nhất thời không kịp phản ứng lại.  

"Ừm, chính là... chính là...con gái đều sẽ mặc cái loại đó đó." khuôn mặt ngọc của Thục Phân đỏ ửng lên giải thích.  

"Khụ khụ."  

Tô Thương nhất thời hiểu được, thoáng có chút xấu hổ, sau đó đổi lại nói: "Không đúng nha, Thục Phân, đến những thứ con gái mặc bên trong cũng biết, vừa rồi lại giả vờ ngây thơ như vậy, hỏi tôi sao lại phải mặc quần áo, cô có phải đang đùa cợt tôi đúng không?"  

"Đúng vậy á."  

Thục Phân lộ ra một nụ cười, sau đó thè lưỡi ra, cực kỳ đáng yêu.  

F*ck!