*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thế là, Lý Thuần Phong hài lòng gật đầu nói: “Tốt!”
“Ông nội Lý, làm chính sự quan trọng, ông nhanh đến trang viên nhà họ Tô đi.”
Tô Thương khẽ cười nói: “Lý Nguyệt vẫn đang chờ cháu trong phòng, cháu không thể nói chuyện lâu với mọi người được.”
Advertisement
“Cha vợ, tạm biệt ạ.”
Sau khi tạm biệt Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ, Tô Thương liền nhanh chân rời khỏi sân, nhanh chóng tiến về phía phòng của Lý Nguyệt.
Mắt nhìn theo Tô Thương về phía.
Lý Thuần Phong nhẹ gật đầu, trong mắt tràn đầy thưởng thức: “Đứa trẻ Tô Thương này, tính cách cũng không tệ nha!”
Advertisement
“Đúng vậy ạ, cha, nhà họ Lý chúng ta, có lỗi với cậu ấy quá rồi.” Lí Khuê Võ áy náy nói.
“Vậy thì đền bù tổn thất cho nó nhiều vào.”
Lý Thuần Phong không có ý gì khác, rồi lại hỏi: “Đúng rồi, Khuê Võ, lần trước bảo con đền bù tổn thất Tô Thương, con làm như thế nào vậy?”
“Con đưa nó đến quán bar cao cấp Ngọc Chỉ Tiên Cảnh chỉ tắm một cái, chứ nó không đồng ý cho xoa bóp.”
Lý Khuê Võ trả lời nói: “Xem ra Tô Thương đã thay đổi rồi, chắc nó sẽ không muốn ra vào quán bar nữa đâu.”
“Như vậy không được nha, nhà họ Lý chúng ta từ trước đến nay không thua thiệt người khác, Lý Nguyệt làm chuyện có lỗi với nó, chúng ta nhất định phải đền bù cho nó thôi.”
Lý Thuần Phong khựng lại một chút, sau đó như nghĩ tới điều gì đó, khẽ cười nói: “Có rồi, trong trang viên của chúng ta, không phải đang nuôi dưỡng mười mỹ nữ cực phẩm à.”
“Bọn họ vô cùng xinh đẹp, tất cả đều xinh như hoa như ngọc, lại đều là người luyện võ bán bộ hóa kình.”
Lý Thuần Phong nói: “Lúc trước bồi dưỡng bọn họ, là vì muốn làm quà hồi môn cho Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ, đề phòng sau khi hai đứa gả về nhà chồng phải chịu sự ức hiếp.”
“Bây giờ đúng lúc, đưa hết mười cô gái này cho Tô Thương, để cho bọn họ phục vụ Tô Thương, dùng cái này để hóa giải vấn đề trong lòng Tô Thương.”
Lý Thuần Phong vừa cười vừa nói: "Cứ như vậy, thì nhà họ Lý cũng không hề hổ thẹn với Tô Thương nửa phần rồi.”
“Cha.”
Lý Khuê Võ do dự nói: “Mười cô gái này... Có phải hơi nhiều hay không, Lý Nguyệt chẳng qua chỉ có lỗi với Tô Thương một lần thôi mà.”
“Con thì biết cái gì, nhận một chút ân huệ, phải báo đáp gấp đôi, đây là truyền thống tốt đẹp của nhà họ Lý ta.”
Lý Thuần Phong nghiêm túc nói: “Huống chi, đứa con trai ưu tú như vậy, tam thê tứ thiếp chả đáng là gì, hơn nữa, mười người này, cũng không phải thiếp thất, chỉ xem như mấy đứa người hầu thông phòng mà thôi, con cứ làm theo lời cha nói đi.”
“Vâng.”
Lý Khuê Võ nghe vậy, cũng cảm thấy cha nói cũng có lý.
Nhận một chút ân huệ, phải báo đáp gấp đôi.
Là truyền thống đạo đức tốt đẹp của nhà họ Lý, không thể bỏ được.
“Hừ!”
Sau khi sự áy náy trong lòng qua đi, Lý Thuần Phong lạnh lùng hừ một tiếng, nghiến răng nói: “Tô tóc bạc, hôm nay ông đây muốn hủy đi xương cốt của ông.”
Nói xong, Lý Thuần Phong liền thả người rời khỏi nhà họ Lý, thẳng đến Tô gia trang vườn mà đi.
Về phần Lý Khuê Võ, thì cho gọi mười thiếu nữ trẻ tuổi xinh như hoa như ngọc này, đem lời của cha hạ lệnh xuống dưới.
...
Lúc này.
Tô Thương đi tới cửa phòng của Lý Nguyệt, đang chuẩn bị gõ cửa, thì nghe được vợ đang nói thì thầm cùng Lý Kỳ Kỳ.
Chị ơi, rốt cuộc chị có từng làm chuyện đó với anh rể không, anh rể lợi hại không ạ?”
“Kỳ Kỳ, em có biết xấu hổ không vậy, lời nói này sao có thể nói ra được chứ, xấu hổ quá đấy!”
“Hi hi, dù sao ở đây cũng không có người khác, chỉ có hai chúng ta, chị nói cho em biết đi, em bảo đảm sẽ không nói với người khác.”
“Không có... Không, nhưng trước đó có mấy lần, suýt nữa thì làm chuyện đó rồi, đáng tiếc lại bị quấy rầy.”