Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 673




Giờ này khắc này.  

Bát Cảnh sơn, nơi hoang sơn, hẻo lánh ít dấu chân người.  

Hai ông già mặc đồ luyện công màu trắng đang leo lên núi.  

Advertisement

Bọn họ nhìn qua đã ngoài bảy mươi tuổi rồi, trên mặt là đầy rẫy nếp nhăn.  

Có một người thậm chí còn chống gậy, hàm răng trong miệng gần như đã rụng hết.  

Tuy nhiên, hai người này lại bước đi như bay, trong mắt lưu động tinh quang, căn bản không có dáng vẻ người già bình thường nên có.  

“Tam hộ pháp, làm thế nào ông xác định được người kia ở Bát Cảnh sơn?” Lúc này, một ông già trong đó hỏi.  

Ông già chống gậy nhẹ nhàng cười, trả lời: “Lần trước lúc giao thủ, tôi đã để lại một mùi hương đặc thù trên người ông ta.”  

Vừa nói, Tam hộ pháp vừa xòe bàn tay ra, một con rắn độc xù xì to bằng ngón tay nháy mắt trườn lên cánh tay ông ta.  

Tiếp đó, Tam hộ pháp nói tiếp: “Mùi hương này, người thường rất khó ngửi ra, nhưng bảo bối này của tôi lại ngửi thấy rất rõ.”  

“Chỉ cần trong phạm vi trăm dặm, tôi có thể lợi dụng con rắn độc này, khóa chặt hành tung người kia.”  

Tam hộ pháp cười nói: “Lão tứ, kinh nghiệm về phương diện này, ông còn phải học tập tôi nhiều đấy.”  

“Ha ha, Tam hộ pháp đa mưu túc trí, bội phục bội phục.”  

Một lão giả khác, đúng là Tứ hộ pháp, khen ngợi một hồi, ông ta tò mò hỏi: “Tam hộ pháp, người nọ có chút kỳ quái, sau khi chạy thoát khỏi sự đuổi giết chúng ta, vì sao không rời khỏi kinh đô, mà ngược lại tránh ở Bát Cảnh sơn?”  

“Ha ha, tôi không rõ lắm, có lẽ ông ta muốn cứu người trẻ tuổi đồng hành cùng ông ta chăng.”  

Tam hộ pháp suy đoán, tiếp đó cười lạnh nói: “Ông ta đã đặt chân lên Thiên Tông hậu kỳ, chính là tai họa, nếu đã kết oán vậy thì hôm nay cần phải nhổ cỏ tận gốc, tránh sau này lại tới tìm Thiết Quyền tông chúng ta.”  

“Mặc dù các cao thủ trong môn phái nhiều như mây, nhưng nếu ông ta trốn trong bóng tối, chuyên chọn những đệ tử độ tuổi thanh niên của tông chúng ta ra tay, vậy mất nhiều hơn được.”  

“Vẫn là Tam hộ pháp suy xét chu đáo.”  

Tứ hộ pháp lại lần nữa vuốt mông ngựa, sau đó cười nói: “Lại nói tiếp, người này cũng gan dạ thật, thật sự cho rằng Thiên Tông hậu kỳ thiên hạ vô địch, còn dám xông vào cả Trương gia.”  

“Ông ta làm như vậy cũng là chuyện bình thường thôi.”  

Tam hộ pháp cười nói: “Tông chủ chúng ta quá khiêm tốn, có rất ít người biết, tông chủ Thiết Quyền tông đến từ Trương gia, là lão tổ tông Trương gia đấy.”  

“Trong mắt người ngoài, Trương gia chỉ là một tiểu gia tộc, chẳng có cao thủ tọa trấn, nên ông ta mới dám tự tiện xông vào.”  

Nói tới đây, Tam hộ pháp cười lạnh nói: “Tên đồng hành cùng ông ta Vương Phú Quý kia, ha ha, lá gan lớn thật, ngay cả nữ nhân tông chủ nhìn trúng cũng dám đoạt, thật không biết sống chết.”