Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 393




Ngay khi Triệu Khai Hãn nói xong, thì có hàng chục nhân viên mặc đồng phục đẩy xe, đi vòng quanh sảnh chính, nhanh chóng phát các thiết bị bỏ phiếu cho từng thầy thuốc.  

<

"Xin thông báo rõ ràng trước."  

Advertisement

Thấy vậy, Triệu Khai Hãn nói: "Mọi người chỉ có một phiếu bầu trong lượt bầu chọn của mình, chín trưởng lão của chúng tôi có một phiếu bầu cho mười lượt bầu, và điện chủ có một phiếu phủ quyết."  

"Suy cho cùng, các trưởng lão của Dược Vương Điện không nên chỉ nhìn vào y thuật, mà còn phải xem xét về tư cách, nhân phẩm của họ nữa."  

"Một số thầy thuốc có trình độ y khoa tuyệt vời nhưng lại tàn nhẫn và xấu xa, những thầy thuốc như vậy đương nhiên sẽ bị loại, dù phiếu bầu có cao đến đâu cũng không thể trở thành trưởng lão."  

Triệu Khai Hãn khẽ cười nói: "Những người cũ ở trong Dược Vương Điện hẳn là biết quy định này, tôi sẽ không nói nhiều nữa, được rồi, mọi người có thể bắt đầu bình chọn được rồi, sau một phút, hệ thống sẽ tự động khóa bình chọn."  

Khi Triệu Khai Hãn vừa nói dứt lời, hàng trăm ngàn thầy thuốc ở bên dưới lần lượt cầm máy bỏ phiếu lên, bắt đầu thao tác.   

Còn mười bảy thầy thuốc tham gia bầu cử thì đang rất hồi hộp, mong chờ kết quả.  

Mặc dù hầu hết họ đều ở độ tuổi 60 và 70, một số thậm chí ở độ tuổi 80, 90, kinh nghiệm sống vô cùng phong phú.  

Nhưng dù sao bọn họ cũng đang tranh cử làm trưởng lão cho Dược Vương Điện, đây là biểu tượng của vinh hoa, địa vị, cho nên cũng không kiềm chế được mà thay đổi sắc mặt.   

"Mười bảy người này đều là những thầy thuốc hàng đầu, y thuật cao siêu, nên bỏ phiếu cho ai đây? Thật là đau đầu mà. "  

"Tôi nghĩ Tôn Nhất Hiên khá giỏi, ông ta là hậu duệ của Dược Vương Tôn Tư Mạc, nghe nói ông ta đã nắm rất kỹ phương thuốc ngàn vàng được lưu truyền khắp thiên hạ của dược vương, đơn thuốc mà ông ta kê, mỗi đơn có giá trị ngàn vàng!" Những năm gần đây, Tôn Nhất Hiên đã trở nên rất nổi tiếng, ông ta chữa khỏi tất cả các loại bệnh nan y, có thể nói ông ta là người đang đi lên, bình chọn cho ông ta đi."  

"Đúng vậy, để lại cơ hội cho những người trẻ tuổi, ngoại trừ ông ta ra thì tất cả mười sáu người trên khán đài đều đã lớn tuổi, y thuật tuy không tệ nhưng không có nhiều khả năng để cải thiện hơn nữa, chúng ta chọn trưởng lão là vì muốn trưởng lão dẫn dắt Dược Vương Điện ngày càng trở nên hùng mạnh và xuất chúng, cho nên vẫn nên chọn những người trẻ tuổi có sức sống mãnh liệt, đáng để đầu tư hơn.  

...  

Mấy trăm danh y thảo luận với nhau, còn các trưởng lão ở trên khán đài cũng khe khẽ bàn luận với nhau.  

"Anh Triệu, anh cảm thấy số phiếu bầu của ai sẽ cao nhất?" Có một vị trưởng lão hỏi.  

"Tôn Nhất Hiên."  

Triệu Khai Hãn khẽ cười nói: "Ông ta là truyền nhân của Dược Vương, hơn nữa bản thân ông ta còn nắm vững phương thuốc ngàn vàng, được sự tín phục của rất nhiều thầy thuốc."  

"Ở vòng loại, số phiếu bầu của ông ta là cao nhất, thậm chí được hơn ba ngàn phiếu bầu, một người ôm trọn gần như một nửa tổng số phiếu bầu chọn."  

"Lần tranh cử này cũng chỉ là cho đúng quy trình mà thôi, điện chủ sớm đã đoán được kết quả, cho nên mới không tự mình đến xem nữa."  

Ánh mắt của Triệu Khai Hãn nhìn về phía Tôn Nhất Hiên, tràn đầy yêu thích nói: "Người trẻ tuổi này, xứng là trưởng lão của Dược Vương Điện, ngồi ngang hàng với chúng ta, ông ta đúng là có năng lực này."  

Tất cả các trưởng lão có mặt đều tán đồng với lời nói này, bọn họ nhìn chăm chú Tôn Nhất Hiên, tất cả đều vô cùng tán thưởng.  

"Đợi chút nữa bỏ phiếu, tôi sẽ bầu cho Tô Nhất Hiên một phiếu, nhưng tôi cảm thấy phiếu bầu của chúng ta cũng không có ý nghĩa gì lớn lắm, bởi vì số phiếu của ông ta chắc chắn là cao nhất rồi, thậm chí có lẽ còn bỏ xa vị trí thứ hai rất nhiều số phiếu."