Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 2256




tốc độ của Tô Du Du cực nhanh, trong khoảnh khắc đã chặn được đường đi của Viêm Long tiên đế rồi. 

"Hửm?" 

Viêm Long tiên đế lúc này mới chú ý tới Tô Du Du, ánh mắt nhất thời bị thâm hải chi lam hấp dẫn, khiếp sợ nói ra: "Đây là..." 

Ầm! 

Viêm Long tiên đế còn chưa nói hết lời, Tô Du Du đã quả quyết ra tay, bàn tay nhỏ trực tiếp vỗ xuống lồng ngực cậu ta. 

"Đế...đế khí!" 

Viêm Long tiên đế căn bản không có cơ hội phản ứng, trực tiếp bị đập xuống. 

Nhưng lực tấn công của Thâm hải chi lam không phải là quá mạnh, vì thế Viêm Long tiên đế cũng không bị tổn thương quá nặng. 

Có điều. 

Lúc này, Tô Ma, Bạch Khởi, Thương Ưởng thấy vậy, cùng hợp sức tấn công, ba luồng sức mạnh lập tức đánh trúng hướng Viêm Long tiên đế. 

Ah!" 

Viêm Long tiên đế phát ra một tiếng kêu thảm, cơ thể nhất thời chia năm xẻ bảy, hoàn toàn nổ tung rồi, chỉ có một luồng hồn pháp, tốn thoát. 

"Ha ha!" 

"Cậu tưởng mình trốn được sao, mặc dù chỉ là một phần tàn hồn, nhưng nếu mất đi, thì bản thể của cậu chắc chắn bị ảnh hưởng!" 

Tô Ma đã nhận ra, nhún người nhảy lên, định phá hủy sức mạnh linh hồn Viêm Long tiên đế. 

"Vô lượng thiên tôn!" 

Đúng lúc này, một người đàn ông cầm trong tay phất trần, mặc áo đạo bào màu tím đột nhiên xuất hiện, dùng phất trần lấy đi linh hồ của Viêm Long tiên đế. 

Người này, chính là Vương Dương Minh!

Soạt soạt soạt! 

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Vương Dương Minh. 

“Vương Dương Minh?” 

Tô Ma rõ ràng có quen biết Vương Dương Minh, ông ấy hơi bất mãn đối với việc Vương Dương Minh lấy đi sức mạnh linh hồn của Viêm Long tiên đế, nên nhíu mày nói: “Ông đang làm cái gì vậy, mau thả linh hồn của Viêm Long tiên đế ra, tôi sẽ cho nổ tung nó, làm như vậy thì Viêm Long tiên đế ở ngoại vực nhất định sẽ bị ảnh hưởng, thực lực sẽ bị giảm đi rất nhiều.” 

“Tô Ma.” 

Vương Dương Minh lại nhìn thẳng vào mắt của Tô Ma, lắc lắc đầu nói: “Chuyện này ông không cần phải lo, linh hồn của anh ta, tôi tự có cách kế hoạch của mình” 

“Tin tôi đi, tôi sẽ không để xảy ra sơ suất gì đâu, thứ này ở trong tay tôi có thể phát huy được tác dụng lớn nhất của nó.” Vương Dương Minh nghiêm túc nói. 

“Gì mà không xảy ra sơ suất chứ!” 

Tô Ma lại không hề nhượng bộ, lạnh lùng nói: “Hừ, tôi bây giờ chính là muốn đả thương Viêm Long tiên đế đấy!” 

Nói xong, Tô Ma liền bước về phía trước một bước, định ra tay cướp lại, sau đó tự mình tiêu diệt. 

“Anh Tô.” 

Chính ngay lúc này, Tô Vô Kỵ lại đứng ra, ngăn cản Tô Ma lại, khuyên nhủ nói: “Nghe lời Vương Dương Minh đi, Viêm Long tiên đế đã làm rất nhiều chuyện ác, sớm muộn gì cũng phải trả giá, đừng gấp gáp, xem như ông nể mặt tôi đi.” 

Tô Ma biểu cảm phức tạp nhìn Tô Vô Kỵ, sau cùng cũng đành gật gật đầu. 

Tô Vô Kỵ và Tô Ma, giao tình giữa hai người vô cùng sâu đậm, hơn nữa Tô Ma còn thấy hổ thẹn với Tô Vô Kỵ. 

Lúc đầu. 

Những gì Tô Ma nói với Tô Thương đa phần đều là thật.