Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 2241




Người phu nhân này, chính là mẹ của Tô Thương, Thạch Ngọc Yến. 

"Cha." Thạch Ngọc Yến cung kính chào hỏi. 

"Ừm." 

Thạch Hạo Hãn gật gật đầu, sau đó nói: "Ngọc Yến, vừa rồi cha và Thạch Cửu Thiên nói chuyện, con đều nghe được rồi, nên cha không nói lại lần nữa." 

"Con là thiên tài vạn năm khó gặp của núi Thái Sơn, đến Thạch Cửu Thiên cũng không bằng con, con cũng đi ngoại vực đi." 

"Cha." 

Thạch Ngọc Yến lắc đầu nói:"Con phí thời gian nhiều năm như vậy, chân khí toàn thân đều không còn sót lại chút gì, ngoại vực thì con không đi được, con muốn ở lại, cùng Thái Sơn tồn vong." 

"Đừng có lừa cha." 

Thạch Hạo Hãn lườm nhìn tcy, thổi râu nói: "Tình hình của con thế nào, cha còn không biết hay sao?" 

"Năm đó con không thông suốt khi theo con đường luyện võ, khi trở lại vùng núi tế trời, con ở Tư Quá Nhai đã trở thành người tu chân rồi." 

Thạch Hạo Hãn tiêp tục nói: "Bây giờ, con chắc là giả đan Cửu chuyển rồi nhỉ, đối với ngời luyện võ mà nói, thực lực vượt qua cha rồi." 

"Quả nhiên không có gì giấu được cha hết." Thạch Ngọc Yến lộ ra một nụ cười. 

"Con đi ngoại vực đi, linh khí khôi phục chửa chắc có thể thành công, đến ngoại vực rồi, con có không gian rộng lớ hơn." Thạch Hạo Hãn khuyên nhủ nói. 

Thạch Ngọc Yến vẫn lắc đầu, ánh mắt kiên định nói: "Con trai và con gái của con, và cả chồng con nữa, đều ở đây, tất nhiên con sẽ không rời khỏi trái đất rồi." 

"Tô Thần Binh và Tô Dực Cân, con không cần phải lo lắng, bọn họ đêm nay sẽ dẫn đầu đòa người rời khỏi trái đất rồi." 

Thạch Hạo Hãn nói: "Cha đã tính toán nghiêm túc rồi, nói cho Tô Kiền Khôn, nó tất nhiên sẽ nghiêm túc lựa chọn." 

"Còn về Tô Thương...con càng không cần phải lo lắng, nó là Huyền Thiên tiên đế, cái này hôm qua cha đã nói cho con biết rồi." 

"Hôm nay linh khí khôi phục, cũng là nó sắp xếp, nó chắc chắn sẽ không có chuyện gì." 

"Cha." 

Thạch Ngọc Yến nghiêm túc nói: "Con không lừa được cha, thì tương tự cha cũng không lừa được con đâu, con trai Tô Thương của con, hôm nay thâp tử nhất sinh, con sao lại có thể rời đi được chứ?" 

"Thế này đi, cha, cha đi ngoại vực, để con mở ra trận pháp của vùng núi tế trời, cùng các môn chủ những ngọn núi nổi tiếng khác, cùng sáng lập ra một trận pháp khủng khiếp khác, cha thấy thế nào?" Thạch Ngọc Yến dò hỏi. 

"Không được!" 

Ai ngờ, Thạch Hạo Hãn nghe vậy, phản ứng cực kỳ mạnh mẽ, quả quyết từ chối yêu cầu của Thạch Ngọc Yến...

“Tại sao?” Thạch Ngọc Yến giọng điệu bình thản hỏi, dường như bà ấy đã biết cha mình nhất định sẽ từ chối mình. 

“Không có lí do gì cả, chỉ là không được!” 

Thạch Hạo Hãn mặt tràn đầy vẻ nghiêm túc nói: “Ngọc Yến, thiên tư của con là vô song, từ nhỏ đến lớn cha chưa từng cấm cản con chuyện gì, ngay cả chuyện con muốn lấy Tô Thần Binh, cha cũng mắt nhắm, mắt mở cho qua, nếu không con nghĩ là năm đó con thật sự có thể trốn đi đựơc với Tô Thần Binh sao?” 

“Còn nữa, các con ở cùng nhau mười mấy năm, dựa vào sức mạnh của vùng đất tế trời, có thể không tìm thấy nơi ẩn trốn của tụi con sao.” 

Thạch Hạo Hãn nói tiếp: “Cha chỉ là muốn chiều theo con, không muốn con cả đời này cũng không hạnh phúc.” 

“Còn về chuyện năm năm trước…Cha cưỡng ép bắt con đi, cũng là vì độc tố mà lão độc vật gieo lên người con đã thấm vào xương cốt, chỉ có đem con trở về vùng đất tế trời mới có thể nhặt về cái mạng của con.” 

Thạch Hão Hãn tiếp tục nói: “Giờ này ngày này, lần này, bất kể thế nào con cũng phải nghe lời cha, nhanh chóng đi đến ngoại vực đi.” 

“Con cũng yên tâm đi, ngay cả khi linh khí không thành công khôi phục lại được thì mấy tên ngoại vực cũng đừng hòng mà chiếm được của hời, các ngọn núi lớn dựa vào liên động trận pháp, các cao thủ cảnh giới tiên đế cùng chiến một trận, cho dù có thất bại thì cũng có năng lực trốn chạy được.” Thạch Hạo Hãn tự tin nói.