*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Thương trong lòng hiểu rõ, Quách Ý chắc chắn gặp được cơ duyên tốt, ở thế giới tu chân, mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều có một số bí mật, những chuyện thế này không nên hỏi nhiều, để tránh gây bất mãn với đối phương, tổn thương hòa khí.
Mặc dù Tô Thương là chủ của Quách Ý, nhưng cũng không nên quá tò mò về cơ duyên đó của Quách Ý, vì thế mới nói: "Quách Ý, câu hỏi tôi vừa nói, cậu cứ coi như không nghe thấy gì đi, không cần trả lời tôi đâu."
"Cậu chủ."
Advertisement
"Anh nói gì vậy chứ, cho dù anh không hỏi thì tôi cũng phải nói cho anh, ở trước mặt anh, tôi không có bí mật gì hết!"
Advertisement
Quách Ý nghiêm túc gợi ra, vội nói tiếp: "Là thế này, lúc trước sau khi rời khỏi Giang Bắc, tôi đi đến tỉnh ở phía tây."
"Ở đó, tôi gặp được một số người, kết giao được mấy anh em, thực lực cũng có chút tiến bộ."
Quách Ý tiếp tục nói: "Khoảng thời gian đó, cũng tính là đã trải qua rất tốt, anh bạn của tôi lại làm ăn ở chợ đen Cửu Môn, tôi hỗ trợ cho họ, thỉnh thoảng cũng mua được một ít đá năng lượng với giá thấp."
"Anh bạn của tôi bình thường sẽ đi xung quanh những nhà ở mấy ngọn núi lớn thu mua bảo vật mà mấy nhà đó đào được, dùng tiền từ việc bán mấy thứ đồ đó để mua một số dược tài, hoặc là một số đồ vật cổ, vẫn luôn bình an vô sự."
"Nhưng đột nhiên có một ngày, anh bạn tôi từ trong tay của một lão nông, thu được một cây quạt lông, đồng thời đi đến chợ đen Cửu Môn bán."
Nói đến đây, Quách Ý lộ ra vẻ bi thương nói: "Kết quả, phiền phức lại kéo đến, anh ấy bị người của gia tộc Hạ Hầu theo dõi."
"Gia tộc Hạ Hầu, cũng không phải một gia tộc thế lực bình thường, thậm chí còn áp đảo cả những tông phái lớn trong giới luyện võ, chính là một trong Thập đại cửu tộc."
Quách Ý nhìn về phía Tô Thương, cung kính hỏi: "Cậu chủ, tôi nghe nói chuyện gần nhất mà anh làm, là lúc cậu mở ra biến đổi của giới luyện võ, Thập đại cổ tộc từng ngăn cản, chắc chắn anh có hiểu biết với Thập đại cổ tộc nhỉ."
"Ừm." Tô Thương gật đầu nói: "Cậu nói tiếp đi."
"Vâng."
Quách Ý đồng ý, sau đó nói: "Nếu anh đã biết, tôi sẽ không nói quá nhiều về gia tộc Hạ Hầu nữa."
"Gia tộc Hạ Hầu, tung hoành bá đạo đã quen, chắc chắn là phát hiện anh bạn của tôi bán ra cái quạt lông kia ẩn chứa linh khí, không phải vật bình thường, nên muốn lấy bằng được."
"Nhưng bọn họ hết lần này đến lần khác không muốn dùng tiền mua, anh bạn tôi mua với giá 10 vạn, bán ra 12 vạn, cũng không tính là lên giá quá cao, với tài lực nhà Hạ Hầu, 12 vạn có đáng là gì chứ, cùng lắm chỉ là tiền một bữa cơm mà thôi."
Quách Ý nghiến răng nói: "Nhưng bọn họ không mua, lại cứng rắng cưỡng đoạt, hơn nữa đối phương lúc đó cũng không hề quen ai giới thiệu người này, tất nhiên anh bạn tôi không chịu, thậm chí gọi người quản lý chợ đen đến, đáng tiếc cũng không làm được chuyện gì."
"Mặc dù gia tộc Hạ Hầu thế lực to lớn, nhưng trước mặt mọi người, cái người dẫn đầu kia, cũng không dám làm càn quá mức, sợ gây ra ảnh hưởng xấu, khiến gia tộc Hạ Hầu xấu hổ, nên mới tạm thời buông tha cho anh bạn tôi."
Quách Ý nói tiếp: "Vào lúc nửa đêm, khi anh bạn tôi rời khỏi chợ đen Cửu Môn, tôi gặp anh ấy ở bên ngoài, anh ấy liền lén lút cho tôi cây quạt lông, để tôi đưa quạt lông đi càng xa càng tốt."
"Bởi vì, lúc ở chợ đen, anh bạn tôi trong lúc vô ý, đã thấy được đồ vật mà người muốn cướp đồ của mình đeo, chính là yêu bài của gia tộc Hạ Hầu."