*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe được Tô Thương nói như vậy, Tô Thương nghênh tiếp ánh mắt của Nam Cung Ngự, thản nhiên nói: "Ông chắc là đang đánh cược phải không, đánh cược tôi có thể đánh bại Phong Khê thiếu gia, vì nếu như tôi đã đến, cho dù ông không giết Trường Phong thì gia tộc Nam Cung cũng sẽ bị trả thù."
Nghe được Tô Thương nói như thế, Nam Cung Ngự nhất thời lộ ra biểu cảm như tâm tư đã bị nhìn thấu.
Advertisement
"Ông ngược lại là một người thông minh đó, có thể nghĩ đến chuyện dùng cách này để tìm kiếm một con đường sống cho gia tộc Nam Cung."
Tô Thương thản nhiên nói: "Vốn dĩ, tôi không nên đồng ý với ông, nhưng nhìn lại thì chúng ta đều là tu sĩ trên trái đất, hơn nữa, ông quả thực cũng rất đáng thương, ngậm đắng nuốt cay nuôi con tay người khác, được rồi, yêu cầu của ông, tôi đồng ý."
Advertisement
"Có điều, những sai lầm như thế, hy vọng gia tộc Nam Cung không tái phạm nữa, người Ngoại vực không phải đơn giản, chắc chắn sẽ có ý đồ xấu khác, bám gót bọn họ, chắc chắn không được chết tử tế đâu!"
Tô Thương trịnh trọng nói: "Nếu như tái phạm lần nữa, tôi sẽ rút gân lột da tất cả gia tộc Nam Cung để răn đe!"
"Vâng, xin đại nhân yên tâm!"
Nam Cung Ngự bị chém đứt cánh tay bên trái, giờ phút này dùng tay phải, ba ngón tay hướng lên trời, trịnh trọng nói: "Nam Cung Ngự tôi thề với trời, nếu như phản bội tu sĩ trái đất lần nữa, nguyện bị thần thánh trừng phạt, thân tàn ma dại!"
"Được!"
Tô Thương gật gật đầu, lập tức vung tay lên, lập tức liền đánh Trường Phong ngã xuống đất, khiến cho ông ta mất đi sức đánh trả, vội nói tiếp: "Ra tay đi."
Nam Cung Ngự nghe vậy, sắc mặt âm trầm đi đến chỗ Trường Phong.
"Trường Phong, bao nhiêu năm qua, tôi luôn cúng kính với ông, không ngờ ông lại làm loại chuyện này sau lưng tôi!"
"Ha ha, mỗi lần nhìn thấy ông và Thập Tam, cha con hiếu thuận, tôi luôn cảm thấy vui mừng, cảm kích ông đã ưu ái Thập Tam, tôi còn không dưới một lần nói cho Thập Tam, để nó nhớ kỹ một người tốt như ông...bây giờ xem ra, lúc đó ông chắc chắn đang cười nhạo tôi ngu ngốc nhỉ?"
"Hôm nay là ngày đại thọ 80 tuổi của tôi, được lắm, được lắm, các người chuẩn bị cho tôi một cái lễ lớn thật, ha ha ha!"
"Kết thúc rồi, mọi chuyện đều kết thúc rồi, từ nay về sau, gia tộc Nam Cung và người Ngoại vực, thề không đội trời chung!"
Vừa nói xong, Nam Cung Ngự quả quyết ra tay, một chưởng đánh chết Trường Phong.
"Ông...các người chết chắc rồi, Phong Khê con tôi sẽ báo thù cho tôi...Ách!"
Đến lúc này, Trường Phong xưng bá tại gia tộc Nam Cung hơn một trăm năm nay, hồn về chín tầng mây!
"Đại nhân, tiếp theo thì có sắp xếp gì không, trên dưới gia tộc Nam Cung đều nguyện ý nghe theo sự sắp xếp của cậu!"
Sau khi giế t chết Trường Phong thì thù lớn của Nam Cung Ngự đã báo xong, ông ta cung kính hỏi thăm Tô Thương.