*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tình hình của mọi người thì tôi không biết nhưng lão tổ của nhà chúng tôi đã là cảnh giới giả đan cửu chuyển rồi, nếu như không còn sự trói buộc của trời đất nữa, ông ấy không quá ba ngày thì đã có thể trở thành kết đan đỉnh phong chân chính, thậm chí còn có cơ hội xông thẳng đến cảnh giới nguyên anh, cũng không mất quá 10 ngày, hoặc nhiều nhất 10 năm thì ắt hẳn sẽ là ở cảnh giới nguyên anh rồi!"
Thượng Quan Vô Ngần nói tiếp: "Cho nên, sự lo lắng của ông chủ Đông Phương theo như tôi thấy thì hoàn toàn không cần thiết, mặc cho những người luyện võ kia có giãy dụa thế nào thì thiên hạ trong tương lai cuối cùng vẫn là thuộc về người tu chân chúng ta mà thôi."
"Không sai, lời của ông chủ Thượng Quan có lý, lão tổ nhà tôi cũng có tự tin trong 1 thời gian ngắn sẽ đạt được cảnh giới nguyên anh."
"Tôi cũng có nghe nói vài tin tức, nửa năm sau linh khí của trái đất sẽ khôi phục lại, thanh tẩy hết những hiện tượng lạ kia, chúng ta quả thực không cần phải buồn lo vô cớ như vậy."
"Giới luyện võ đã cải biến rồi, cũng đến lúc linh khí được khôi phục lại, cứ nhẫn nhịn nhìn giới luyện võ ngày càng hưng thịnh đi, chúng ta cũng không cần lo lắng, bọn họ phách lối không được bao lâu đâu."
...
Những ông chủ của các cổ tộc khác cũng gật đầu tán thành những lời của Thượng Quan Vô Ngần nói.
Nhưng mà, sắc mặt của đám người Nam Cung Dận, Hạ Hầu Ấn lại trầm lại.
Gia tộc Nam Cung và gia tộc Hạ Hầu cũng giống như gia tộc Đông Phương sớm đã thần phục ngoại vực.
Lần này bọn họ tới là mang theo nhiệm vụ bên mình, nhất định phải khiến cho thập đại cổ tộc liên hợp lại với nhau đối phó với giới luyện võ.
Bây giờ nghe thấy những lời của các ông chủ của các cổ tộc khác nói, sắc mặt bọn họ đương nhiên nhìn không được tốt rồi.
"Nửa năm sau, linh khí sẽ hồi phục lại sao?"
Lúc này, Nam Cung Dận thản nhiên nói: "Mấy người nghe tin này từ đâu vậy."
"Từ hơn hai ngàn năm trước, sau khi ba vị đại tiên đế của ngoại vực đến quấy nhiễu trái đất thì linh khí của trái đất đã bắt đầu khô kiệt rồi."
Nam Cung Dận nghiêm túc nói: "Bao nhiêu năm trôi qua rồi, linh khí cũng trái đất càng ngày càng khô kiệt, thì làm sao nửa năm sau lại có thể khôi phục lại chứ, đúng là lời nói vô căn cứ."
"Không sai."
Hạ Hầu Ấn cũng gật đầu nói: "Chúng ta không thể đem tất cả hy vọng đặt lên một chuyện chưa rõ thực hư như vậy, nhất định trước khi giới luyện võ quật khởi thì phải bóp ch ết nó, như vậy thì mới có thể giữ vững vị trí của thập đại cổ tộc ở trái đất được."
"Tôi đồng ý."
"Tôi cũng đồng ý, quả thực nên như vậy, sớm bóp ch ết thì mới là lựa chọn sáng suốt!"
Trong thập đại cổ tộc, hai gia tộc hiếu chiến mở miệng nói, công nhận lời đề nghị của Nam Cung Dận và Hạ Hầu Ấn.
"Nam Cung Dận, Hạ Hầu Ấn, hai ông làm sao có thể xác định nửa năm sau linh khí ở trái đất sẽ khôi phục lại là điều vô căn cứ chứ?"