Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1548




Tô Thương đã từng đạt đến cảnh giới Tiên Đế, nhưng bây giờ mượn cơ thể để hồi sinh, nên phải bắt đầu lại từ đầu.   

Anh ấy hoàn toàn khác với Tô Ma.   

Advertisement

Tuy cảnh giới của Tô Ma đã hạ gục rồi, nhưng nó vẫn tìm về với cơ thể ban đầu, linh hồn cộng với cơ thể, thì ông ta vẫn là ông ta của ban đầu.   

Cho nên, chỉ cần có linh khí dồi dào, trong thời gian ngắn Tô Ma có thể hoàn thành thử thách rất nhanh.    

Nhưng Tô Thương thì không.    

Advertisement

Tuy Tô Thương có được linh hồn của Tiên Đế, đối với bất kì cảnh giới nào đi nữa đều rất am hiểu, nhưng cơ thể của anh ấy, thì chỉ là một tên thiếu gia ăn chơi bình thường mà thôi.    

Chính vì thế, nên ở cảnh giới luyện khí, Tô Thương chỉ có thể từ từ thăng cấp từng bước từng bước.   

Bây giờ, khoảng cách trọng sinh của Tô Thương, chỉ qua hai ba tháng là xong.   

Tuy nói chậm chạp, nhưng đối với rất nhiều người tu chân mà nói, hai ba tháng từ luyện khí tầng thứ nhất thăng cấp lên trúc cơ, cũng được coi là thần tốc rồi.   

Sau khi trúc cơ, thì mọi chuyện lại rất dễ dàng, tốc độ thực lực của Tô Thương tăng lên trông thấy, lại có thể nhanh hơn một chút so với trước.   

Dù sao khi có được linh hồn của Tiên Đế, thì anh ấy vẫn có niềm tin, trong vòng nửa năm tới sẽ thăng cấp lên cảnh giới kết đan.    

Còn về cảnh giới nguyên anh, Tô Thương cũng sẽ thử, nhưng chưa chắc có thể thành công.  

Nơi này là trái đất, chứ không phải là Huyền Thiên Tiên Vực.  

Quy tắc mà tam đại Tiên Đế liên thủ đặt ra, lại cộng thêm linh khí cạn kiệt của trái đất, nên đã gây ra nhiều thứ bất lợi cho người tu chân.   

Tô Thương không xác định thăng cấp lên Nguyên Anh, lôi kiếp đánh xuống, liệu bản thân có thể vượt qua hay không.   

Cho nên.  

Anh ấy dự định đi một bước nhìn một bước, đặt đến cảnh giới kết đan trước, sau đó xem xét tình huống, nếu có thể, đương nhiên sẽ thăng cấp lên nguyên anh.   

“Cửu U Trấn Ngục Quyết, là công pháp đỉnh cao nhất, các đại Tiên Đế có muốn mà cũng không được.”   

Tô Thương ngồi khoanh chân, khóe miệng hơi nhếch lên nói: “Nếu mình có thể dựa vào đó để trở lại cảnh giới Tiên Đế, thì trong thiên hạ bao la rộng lớn này, còn có ai dám đánh nhau với mình chứ?”   

Nghĩ đến đây, tinh thần Tô Thương bình tĩnh lại, bỏ xuống tất cả mọi thứ, bắt đầu trạng thái tu luyện.   

Từ giờ về sau, bất kể bên ngoài có xảy ra chuyện gì đi nữa, thì anh ta cũng không thể biết được.  

Cho dù núi Côn Luân có sụp đổ, thì Tô Thương vẫn đắm chìm vào thế giới của mình như trước, trừ phi có người tiến khoảng 1 mét  vào trong cột ánh sáng.   

Nhưng điều này, đương nhiên là không thể rồi.   

Thời gian bế quan dài đằng đẵng, đã bắt đầu rồi.   

...  

Giờ phút này.   

Trên bầu trời xa xăm kia.   

Viêm Long tiên đế cuối cùng cũng không ngồi yên, liền tìm tới hai người bạn thân thiết của mình.