*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Quên đi, nghĩ nhiều cũng vô ích. Mình phải cố gắng đột phá càng sớm càng tốt. Chỉ có như vậy, tỷ lệ thành công mới có thể tăng lên.” Tô Thương hạ quyết tâm.
“Thiếu gia.”
Đúng lúc này, Tây Môn Phong Vân đã thu thập xong vật tư quay trở lại. Xuất hiện cùng với ông ta còn có Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, cùng với Tô Phù Dung.
“Mọi thứ cậu yêu cầu đều nằm trong chiếc vòng lưu trữ này.”
Sau khi chào hỏi Tô Thương, Tây Môn Phong Vân đưa ra một cái vòng lưu trữ, sau đó nói: “Năm đó trước khi Côn Luân đại biến, tôi đã giấu tài nguyên tu luyện sư tôn lấy được như đá năng lượng, dược liệu ngàn năm, đan dược thượng cổ... Đại loại như vậy, giấu ở một nơi rất bí mật, không ai có thể tìm thấy ngoài tôi.”
“Những năm gần đây, bốn sư huynh đệ chúng tôi tu luyện đã tiêu hao một phần, hiện tại vẫn còn khoảng hai trăm nghìn viên đá năng lượng, ba trăm lão dược, và mấy chục bình đan dược.”
Tây Môn phong vân cung kính nói: “Thiếu gia, hiện tại mấy thứ này, toàn bộ giao cho cậu, hy vọng có thể giúp được cậu.”
Hai hai trăm nghìn viên đá năng lượng!
Ba trăm cây lão dược ngàn năm!
Mấy chục bình đan dược thượng cổ!
Hai mắt Tô Thương đột nhiên sáng lên, với những tài nguyên này, cộng thêm đá Hồng Vân, cùng hai viên tinh thạch Thái Sơn, hoàn toàn có thể chống đỡ cho mình đặt chân đến Kết Đan, thậm chí có cơ hội đánh sâu vào Nguyên anh. Ít nhất, cũng không cần phải lo lắng về tài nguyên trước khi đặt chân đến Nguyên anh.
Nhưng Tô Thương không muốn nhận hết, mà nói: “Tây Môn Phong Vân, quá nhiều, ông lấy đi một phần, phần chia cho mấy người Tô Thanh Y đi.”
“Thiếu gia, cậu không cần khách khí, mảnh vỡ của tháp Hư Không chỉ có thể cho phép chúng ta đặt chân đến Kết Đan đỉnh phong, Tôi đã không cần dùng đến mấy thứ này nữa.”
Tây Môn Phong Vân cười nói: “Thanh Y bọn họ, mỗi người đều giữ lại một ít, có thể chống đỡ cho bọn họ thăng cấp đến Kết Đan đỉnh phong, vòng lưu trữ này cậu nhận lấy hết là được.”
“Vậy được rồi.”
Nghe vậy, Tô Thương cũng không tỏ ra khách sáo nữa, bàn tay vung lên, vòng lưu trữ trong tay Tây Môn Phong Vân xuất hiện trong tay anh.
Sau khi cẩn thận quan sát dược liệu trong vòng lưu trữ, Tô Thương nở nụ cười.
“Ha ha, không tồi, những lão dược này, hoàn toàn có thể luyện chế Phá Chân Đan.”
Hôm qua, Tô Thương đã đồng ý với môn chủ Vương Trọng Vân của Thiên Cơ Môn sẽ luyện chế một ít đan dược, giúp bọn họ đột phá đến cảnh giới võ tôn. Lão dược trong vòng lưu trữ vừa vặn có thể luyện chế, có lẽ đây là ý trời.
Bởi vậy, Tô Thương tính toán luyện chế hai mươi viên, đưa cho Vương Trọng Vân, để Vương Trọng Vân thay mình phân phối. Rốt cuộc hiện tại mình là Minh chủ võ lâm, tóm lại phải làm một ít việc tạo phúc cho giới luyện võ.