*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Advertisement
Lúc này. Tô Thương đã ở trong khu vực an toàn tuyệt đối, tháp Hư Không vẫn lơ lửng trên đầu, vạn đạo hà quang vẫn luôn buông xuống, cũng không gián đoạn.
Advertisement
Ngay sau đó. Tô Thương chậm rãi ngồi xếp bằng trước cảm giác áp chế mạnh mẽ do trận pháp bảo vệ mang lại.
Ông!
Tháp Hư Không sau đó phát ra ánh sáng chói lọi, lấy Tô Thương làm trung tâm, ngăn cách ra một khu vực có đường kính khoảng một mét. Bên trong khu vực cũng giống như bên ngoài, tất cả cảm giác áp bách mà trận pháp bảo vệ phát ra bị bài trừ toàn bộ ở bên ngoài.
“Phù.”
Tô Thương thở phào nhẹ nhõm, có cảm giác như chốt được gánh nặng, lẩm bẩm nói: “Đại trận thiên nhiên này thật là mạnh mẽ, cho dù là mình ở đời trước cũng không thể bố trí được như vậy.”
“Không chỉ có mình, mình cho rằng tất cả các đại sư trận pháp không ai có thể thiết lập một trận pháp như vậy, thiên nhiên điêu luyện sắc sảo, làm người kính sợ.”
Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó nói: “Nhưng may mắn là, trận pháp này đối với mình không có ý nghĩa lắm, hơn nữa mình có tháp Hư Không mạnh mẽ bảo vệ, miễn cưỡng có thể ở lại chỗ này.”
“Mặt khác, mình phát hiện tháp Hư Không hình như cũng đang hoan hô nhảy nhót, năng lực kh ủng bố trong trận pháp hình như đang tu bổ tháp Hư Không.”
Tô Thương ngẩng đầu, nhìn tòa tháp Hư Không kim quang xán lạn trên đầu, khẽ cười: “Từ khi mình lấy được tháp Hư Không, đã nhận thấy nó tổn hại rất nhiều, không chỉ mất đi sáu tầng, ngay cả ba tầng còn lại cũng tổn thương nghiêm trọng.”
“Nhưng hiện tại không sao rồi, có đại trận bảo vệ tu bổ, nói vậy ngày mình xuất quan, ba tầng của tháp Hư Không sẽ trở lại trạng thái đỉnh phong, nhưng chỉ có ba tầng…”