*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong chuyện đó cũng có phần của Viêm Long tiên đế!
Viên Long tiên đế đến từ yêu tộc, cũng không phải là loài người, nhưng anh ta lại có tình cảm với Thanh Hoàng nữ đế.
Advertisement
Mà Tô Thương, lại có quan hệ không rõ ràng với Thanh Hoàng nữ đế, khiến cho Viêm Long tiến đế tức giận.
Advertisement
Viêm Long tiên đế thành đế khá sớm, sau khi cơ thể hóa thành rồng, thì lực chiến đấu càng khiến người ta kinh sợ.
Năm đó, ông ta cùng mấy người tiên đế loài người cùng thực hiện một cuộc truy sát Tô Thương.
Tô Thương hoảng hốt chạy bừa, mới chạy đến địa ngục Cửu U, sau đó anh liền chìm vào giấc ngủ hết mấy vạn năm.
Trong lúc đó, linh lực của Tô Thương bị địa ngục Cửu U từng giờ từng phút nuốt chửng, suy nhược vô cùng.
Cứ như vậy bị mài mòn cho đến chết chi bằng cho nó nổ tung một trận, cuối cùng Tô Thương lựa chọn tự nổ tung cơ thể của mình, san bằng địa ngục Cửu U.
Ai mà ngờ linh hồn anh lại mượn cơ thể để trọng sinh, hơn nữa bản thân còn đạt được Cửu U Trấn Ngục Quyết mà biết bao người tu chân tha thiết có được.
Có lẽ, đây chính là ở trong họa có phúc.
Nhưng, Tô Thương vẫn luôn ghi nhớ trong lòng tên Viêm Long tiên đế cùng với đám vây cánh của anh ta, một tên cũng sẽ không tha!
"Ha ha, Viêm Long tiên đế, không ngờ anh chính là một trong ba đại tiên đế mưu đồ chiếm trái đất."
Tô Thương khẽ híp hai mắt lại, trong đôi mắt lóe lên tia sát ý: "Rất tốt, Viêm Long tiên đế, ở kiếp này, tôi sẽ lột da anh ra thành từng mảnh, khiến anh phải phủ phục dưới chân của tôi, ngọ nguậy như một con rệp!"
Lần đầu tiên đám người A Ly, Đoàn Khánh Sinh, Tây Môn Long Ngâm, Tây Môn Phong Vân nhìn thấy Tô Thương tức giận như thế.
Mặc dù không biết tại sao, nhưng cũng không ai dám mở miệng hỏi.
"Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, bây giờ có thể dọn dẹp rác rưởi được rồi, tất cả những người ở núi Côn Luân có liên quan đến ngoại vực sẽ bị xóa sổ!"
"Từ nay trở đi, núi Côn Luân trở về lại sự quản lý của nhà họ Tô, không cho phép bất kỳ kẻ nào tiến đến gần nửa bước, nếu không, gi ết chết không tha!"
Tô Thương lấy lại tinh thần, thản nhiên phân phó nói: "Tây Môn Phong Vân, dẫn tôi lên núi Côn Luân, tôi muốn nhìn một chút...tinh không cổ lộ!"
...
Cùng lúc đó.