*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cho nên năm đó Huyền Thiên Tiên Đế mới mai danh ẩn tích, lựa chọn sống lại ở một trăm năm sau.
Kể từ đó, anh không còn là Huyền Thiên Tiên Đế nữa, mà là Tô Thương nhà họ Tô, anh hoàn toàn thoát khỏi trói buộc của vụ cá cược năm đó, có thể quang minh chính đại bảo vệ Trái Đất.
Advertisement
“Cái gì, vị Thông Thiên đại nhân kia không hề rời đi!”
Tây Môn Phong Vân giống như được tiêm một mũi thuốc trợ tim, ông ta lập tức kích động, gần như là xác nhận hỏi lại: “Tiểu thiếu gia, cậu nói thật sao?”
Advertisement
“Chắc chắn.”
Tô Thương nở nụ cười, sau đó anh nói: “Tương lai của Trái Đất vô cùng sáng sủa, ba Tiên Đế ngoại vực kia sớm muộn đều sẽ nhận được một cái giá thật lớn, ông cứ tin tưởng tôi!”
“Được!”
Tây Môn Phong Vân thấy Tô Thương tự tin như vậy thì lập tức xúc động, tâm trạng cực kỳ kích động.
“Được rồi, Tây Môn Phong Vân, tôi còn có một câu hỏi muốn hỏi ông.” Tô Thương nhìn Tây Môn Phong Vân nói.
“Cậu cứ hỏi.” Tây Môn Phong Vân cung kính nói.
“Ông nói ba đại cổ tộc là gia tộc Đông Phương, Đoan Mộc, Hạ Hầu hợp tác với nhau, có âm mưu xấu với Côn Luân.”
Tô Thương nhíu mày, giọng điệu hờ hững nói: “Bọn họ là vì cái gì, bọn có có thù hận với ông cố của tôi, hay là bọn họ muốn cướp đi của cải của ông cố?”
“Tất cả đều không phải.”
Tây Môn Phong Vân nghiêm túc nói: “Tiểu thiếu gia, cậu nói hai điểm thì chỉ có một điểm đúng.”
“Đông Phương, Đoan Mộc, Hạ Hầu, sở dĩ ba gia tộc lớn này muốn hủy diệt nhà họ Tô Côn Luân, chủ yếu là bởi vì bọn họ bị Tiên Đế ngoại vực điều khiển.”
Tây Môn Phong Vân nói tiếp: “Mặc dù sư tôn đột phá Nguyên Anh thất bại, nhưng không hề tìm thấy thi thể của ông ấy, ba Tiên Đế ngoại vực vẫn vô cùng kiêng dè sư tôn, sợ ông ấy phát triển.”
“Vì để giải quyết hậu hoạn, ngoại vực khống chế ba cổ tộc lớn, muốn dùng nhà họ Tô Côn Luân để ép buộc sư tôn phải ra mặt để gi ết chết ông ấy.”
Tây Môn Phong Vân nói tiếp: “Có điều, sư tôn chưa từng xuất hiện.”
“Sau đó tôi chiếm Côn Luân, nhưng mà cũng không hề thật sự khống chế Côn Luân, ba cổ tộc lớn phái đến không ít người ẩn nấp trong Côn Luân.”
“Tiểu thiếu gia, những người vừa rồi cậu giết đều là những tai mắt của cổ tộc.”
Tây Môn Phong Vân cười khổ nói: “Ngoài ra, bọn họ đưa cho tôi một người phụ nữ để kết hôn với tôi, âm mưu dùng chuyện này khống chế tôi.”