*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu linh hồn và cơ thể Tô Ma hòa làm một, cho dù là ở cảnh giới Kết Đan, vẫn có thể không cần đếm xỉa tới khi bị điềm xấu quấy nhiễu.
“Thực lực của ông, rất mạnh.”
Advertisement
Tô Thương chăm chú nhìn Tô Ma, bỗng mở miệng nói: “Nghe nói ở phương diện này, ngoài ông cố tôi Tô Vô Kỵ ra, ông cũng coi điềm xấu kia không ra gì.”
Advertisement
“Lúc trước tôi còn tưởng rằng, ông tu luyện công pháp tương đối đặc biệt, hoặc trên người có bảo vật, nên mới có thể làm được chuyện này.”
Tô Thương nói tiếp: “Bây giờ tôi mới biết, bản thân ông đã đạt cảnh giới cấp Tiên đế, thiên đạo ngoại vực Tiên đế định ra, đương nhiên không có cách nào áp chế ông.”
“Ha ha, cậu nói không tồi.”
Tô Ma đón nhận ánh mắt Tô Thương, cũng không phải trở mặt không nhìn người, nhớ lại nói: “Nhớ năm đó, tôi là Chuẩn Tiên đế, Chuẩn Tiên đế sinh ra và lớn lên ở trái đất.”
“Chỉ vì tôi khuôn muốn tới ngoại vực, không tuân theo mệnh lệnh của tiên đế, kết quả cả nhà già trẻ, hơn một trăm người, toàn bộ chết oan chết uổng!”
“Cha mẹ vợ con tôi, toàn bộ đều bị ngoại vực Tiên đế lột da rút gân, chỉ để ép tôi ra ngoài.”
“Con gái tôi vì thể chất đặc thù, bị một vị Tiên đế trong số đó đưa đi, đến nay không có chút tin tức gì!”
“Bản thân tôi cũng bị ngoại vực Tiên đế đánh trọng thương nghiêm trọng, ngủ say hơn hai ngàn năm.”
Nhắc tới chuyện cũ, Tô Ma hai mắt đỏ tươi, nghiến răng nghiến lợi nhìn Tô Thương, hỏi: “Tô Thương, huyết hải thâm thù như thế, nếu là cậu, cậu sẽ vì đối phương lớn mạnh hơn mà chọn tham sống sợ chết sao?”
“Sẽ không!”
Tô Thương trịnh trọng trả lời: “Thương tổn cha mẹ vợ con, không chết không được!”
“Nói rất đúng!”
“Không chết không được!”
“Ha ha ha!”
Tô Ma điên cuồng cười to, sau đó nói: “Tô Thương, có rất nhiều việc, tôi không hề lừa cậu, hơn một trăm năm trước, tôi và ông cố cậu Tô Vô Kỵ quả thật là chí giao hảo hữu.”
“Chúng tôi có chung mục tiêu, đó là g iết chết ngoại vực Tiên đế, tôi vì báo thù, ông ấy vì bình an của trái đất.”