*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tô Thương là người của tôi, trên đời này làm gì có ai có tư cách động vào người của tôi, không muốn sống nữa phải không?”
Tây Dao nghe thấy vậy liền dặn dò: "Tây Lạc Diệp, dẫn tất cả cao thủ nhà họ Tây đến núi Võ Đang!”
Advertisement
"Nếu như Tô Thương có sơ xuất gì, tôi muốn cả thế giới này phải chôn theo, cổ tộc hay là giới luyện võ, ai mà dám ra tay thì đừng mong sống được!”
"Vâng!”
Advertisement
Tây Lạc Diệp cảm nhận được lão tổ tức giận liền vội vàng đồng ý, sau đó đứng dậy rời đi, chuẩn bị đến làm chỗ dựa cho Tô Thương như lời của lão tổ.
"Nhóc con, cậu còn nợ tôi một cốc trà sữa, cũng chưa mua đồ trang điểm cho tôi, đừng hòng chết dễ dàng như vậy.”
"Chờ đấy, rất nhanh chị đây sẽ có thể khôi phục lại đỉnh phong, đến lúc đó trên trời dưới đất không người nào có thể gây tổn thương cho cậu!”
"Dù là những lão quái vật kia của cổ tộc được phái ra, tôi cũng có thể bảo vệ cậu bình yên vô sự!”
Trong mật thất, lão tổ Tây Dao lẩm bẩm với giọng điệu nhìn cả thế giới bằng nửa con mắt.
Ngay sau đó, bà ta liền khép hờ hai mắt lại, chín con rắn vàng điên cuồng thu nạp linh khí xung quanh, không ngừng tràn vào trong cơ thể của bà ta.
…
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Chẳng mấy chốc đã tới ngày hôm sau.
Núi Võ Đang, đại hội võ thuật trăm tông phái.
Hôm nay hễ là cổ võ giả ở núi Võ Đang thì đều tụ tập ở đây để xem trận đấu vô cùng quan trọng.
"Kích động quá, hôm nay minh chủ võ lâm sẽ ra đời, không biết đời sau nhà họ Tô và Vương Dã của Võ Đang, ai có thể trở thành quán quân đây.”
"Tất nhiên là Vương Dã đạo trưởng rồi, mọi người không xem trận đấu hôm qua sao. Tây Môn Long Ngâm mạnh như vậy cũng phải dốc hết sức lực, sử dùng cả Đại Từ Đại Bi Thủ cộng thêm Hỗn Nguyên Thần Công thức thứ chín mà vẫn không làm gì được Vương Dã đạo trưởng.”
"Không thể nói như vậy được, Tô Thương cũng không yếu mà. Hình như anh ta còn chưa nghiêm túc chiến đấu bao giờ đâu, cháu của Tô Vô Kỵ không thể có thực lực yếu được.”
"Ha ha, đừng nhắc tới Tô Thương nữa được không, anh ta mới chỉ là Luyện Khí tầng chín mà thôi. Không phải lúc trước anh em của anh ta là Vương Phú Quý cũng là Luyện Khí tầng chín, kết quả bị Vương Dã đạo trưởng dễ dàng đánh bại ư. Sao anh ta có thể là đối thủ của Vương Dã đạo trưởng được?”
"Đúng vậy, ngày hôm qua cũng không nhìn thấy Tô Thương, tôi đoán anh ta sợ hãi nên đã bỏ chạy trước rồi.”