Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1295




Tô Thương gật đầu, đồng thời đảo mắt, nhìn quanh mười mấy người trước mắt.  

Những người này cơ bản đều là cảnh giới tông sư, nhưng mạnh nhất cũng chỉ là tông đỉnh, không có uy hiếp gì đối với Tô Thương.  

Advertisement

Tuy rằng trong mắt Tô Thương, thực lực của bọn họ chẳng mạnh gì, nhưng nếu họ ở đô thị, chắc chắn sẽ là thế lực khủng bố.  

“Đều là kẻ điếc sao, tôi hỏi mấy người là ai, mấy người là người phương nào, sao không ai trả lời!”  

Advertisement

Đúng lúc này, tên đệ tử cảnh giới tông đỉnh của tông phái Tiểu Kiếm bước ra khỏi đám người, lạnh lùng nói.  

Tô Thương thấy vậy, lộ ra một nụ cười, đón nhận ánh mắt hắn, nhẹ nhàng cười nói: “Hậu nhân nhà họ Tô tới chơi, mau kêu tông chủ các người ra gặp tôi!”  

“Hậu nhân nhà họ Tô?”  

“Gì thế, chưa nghe bao giờ, trong các gia tộc cường đại của võ giới cổ có họ Tô sao?”  

Cao thủ tông đỉnh vẻ mặt nghi ngờ hỏi những người bên cạnh.  

Tuổi bọn họ không lớn, Tô Vô Kỵ lại là cấm kỵ, nhà họ Tô cũng đã diệt vong hơn một trăm năm rồi, đương nhiên chưa từng nghe qua.  

Người này thấy mọi người lắc đầu, ánh mắt lần nữa dừng trên người Tô Thương, lạnh lùng nói: “Tiểu tử, thiếu mỗi trang phục sói đuôi lớn nữa thôi đấy, nơi đây là sơn môn Tiểu  Kiếm Tông chúng tôi, chó mèo há có thể tiến vào được, còn muốn gặp tông chủ của chúng ta, ha ha, không biết sống chết, cút đi, nếu không, tôi sẽ khiến đầu cậu rơi xuống đất!”  

“Ồ?” Tô Thương hơi nhướng mày.  

Người trẻ tuổi bây giờ đều kiêu ngạo như vậy sao?  

“Chờ một chút.”  

Có thể thấy rõ tên cao thủ đỉnh tông này là người đứng đầu, hắn ta nhìn A Ly bên cạnh, cười xấu xa: “Tôi bỗng nhiên thay đổi chủ ý rồi, hai người các người, cút ra ngoài đi.”  

Hắn ta giơ tay chỉ Tô Thương và Lưu Cự Lộc, cuối cùng chỉ vào A Ly, nghiền ngẫm cười nói: “Còn cô ấy phải ở lại, đêm khuya ở núi Ba đêm không an toàn, con gái đi đêm quá nguy hiểm, tôi không đành lòng, có thể cho cô ấy tiến vào sơn môn.”  

“Ha ha, tam sư huynh, anh lương thiện quá, là tấm gương tốt cho chúng ta học tập.”  

“Tam sư huynh, anh định chăm sóc cô ấy thế nào đây, không phải sẽ chăm sóc đến tận trên giường chứ.”  

“Trên giường là có ý gì, cuối thu mát mẻ, ở bên ngoài không phải sảng khoái hơn sao?”  

“Tam sư huynh, đêm dài đằng đẵng, chúng ta đều rất chán, không biết liệu chúng ta có phần không?”  

……  

Một đám đệ tử tông phái Tiểu Kiếm tại hiện trường nháy mắt hiểu ý tam sư huynh, sôi nổi mở miệng.  

Thậm chí có người đề nghị muốn chia sẻ, nhất thời, ánh mắt mọi người đều dừng trên người tam sư huynh, trong mắt tràn ngập thiết tha mong muốn.  

“Ha ha, đương nhiên không thành vấn đề.”