*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn thấy Trương Ngu Ca cùng với Lý Nguyệt tình chàng ý thiếp, Lý Nguyệt còn gọi Trương Ngu Ca là anh, Tô Thương tức giận vô cùng.
Nhưng sau đó mới biết, người mà Lý Nguyệt gọi là anh, là một cô gái xinh đẹp tên Trương Ngu Ca.
Advertisement
Cái người tên Trương Ngu Ca kia, lại là chị gái của Trương Mộ Cổ??
"Theo như lời của anh Trương Mộ Cổ nói, chị của anh ấy là thiên tài giới luyện võ, thực lực chắc chắn là rất mạnh rồi."
Advertisement
"Mà Lý Nguyệt gọi cái người bạn thân là Trương Ngu Ca đó, mình có nhìn qua, có thể cũng không có chân khí chuyển động, cô ấy cũng không thể lừa được cảm giác của mình, chắc chắn là người bình thường."
"Huống hồ, chị của Trương Mộ Cổ giờ đã lành ít dữ nhiều, chỉ sợ đã bị Tây Môn Hổ Tiếu giế t chết rồi."
Nghĩ đến đây, Tô Thương thở dài một hơi, thầm nghĩ: "Được rồi, chắc chỉ là trùng tên mà thôi, mình cũng không cần phải nói ra, để tránh sau khi anh Trương Mộ Cổ hy vọng, rồi lại thất vọng thêm."
"Tô đại thiếu gia, anh sao vậy?" Lúc này, Trương Mộ Cổ nhìn thấy Tô Thương sững sờ, liền nghi ngờ hỏi.
"Không sao."
Tô Thương lắc đầu, sau đó nói: "Trương Ngu Ca hả, anh Trương Mộ Cổ, tên của chị gái anh nghe thật hay."
"Ha ha ha, quả thực rất hay, anh Trương Mộ Cổ, cha của anh chắc chắn thích xem phim hoạt hình Squidward Tentacles hả, chị ấy có biệt danh khác không, ví dụ như...Phái đại tinh?""
Vừa mở miệng ra, Vương Phú Quý liền ý thức được bản thân mình nói thế này không hay lắm, nói đùa với người chị đã chết của Trương Mộ Cổ thật là không nên.
Thế là, Vương Phú Quý thoáng có chút xấu hổ, sau đó định giải thích một chút.
"Ha ha, cha tôi không thích xem, nhưng mẹ tôi thì thích xem Squidward Tentacles."
Có điều Trương Mộ Cổ lại không để ý, sau đó cười nói: "Anh Phú Quý, anh thật sự là anh em tốt của tôi, đến biệt danh của chị tôi mà anh cũng đoán được."
"Khụ..."
Vương Phú Quý ho khan một tiếng, nhịn không được mà hỏi: "Cái đó, anh Trương Mộ Cổ, biệt danh của chị anh thật sự là Phái đại tinh hả?"
"Cái này...mặc dù tôi không muốn thừa nhận, nhưng mà là sự thật đó."
Trương Mộ Cổ lúng túng sờ lên mũi, sau đó lại vén tay áo của mình lên, lộ ra cánh tay trái, bất đắc dĩ nói: "Anh Phú Quý, Tô đại thiếu gia, đây là tôi lúc năm 18 tuổi, mẹ tôi tìm người xăm cho tôi."
"Của tôi là hình Phái đại tinh*, trên cánh tay chị tôi là hình Chương ngu ca*."
*Phái đại tinh, Chương ngu ca: Tên hai nhân vật hoạt hình.
Tô Thương và Vương Phú Quý tò mò nhìn qua, kết quả trên cánh tay Trương Mộ Cổ nhìn thấy hình xăm của Phái Đại Tinh.
Mặc dù chỉ lớn chừng quả đấm, nhưng lại sinh động như thật.
"Nhân tài xăm hình hả, tôi thật không còn gì để nói!" Vương Phú Quý trợn tròn mắt.