*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm qua, sau khi Vương Trọng Vân đưa Tô Thương vào, không hề rời đi, mà một mực canh giữ ở bên ngoài mật các.
Ông ta tận mắt nhìn thấy trận pháp ở mật các Võ Đang khởi động, còn chứng kiến được A Ly xông vào.
Advertisement
Vương Trọng Vân muốn ngăn cản, nhưng đã không còn kịp rồi.
“Tỏa Linh Trận sao lại đột nhiên mở ra vậy, đóng mở khởi động trận pháp, vô cùng bí ẩn, Tô thiếu gia làm sao mà tìm được chứ?”
Advertisement
Vương Trọng Vân vô cùng lo lắng nói: “Ôi, Tô thiếu gia ơi Tô thiếu gia, sao cậu lại không sợ người lạ một chút nào thế, cậu thành thật xem hết thư từ không được à, sao còn phải động đến đồ vật trong mật các chứ.”
“Những cuốn đạo pháp tâm kinh được giấu trong mật các, cậu xem cũng đã xem rồi, không có ảnh hưởng gì hết, sao hết lần này đến lần khác cậu lại áp chế chốt đóng mở của Tỏa Linh Trận xuống chứ.”
“Đây chính là nền móng của Võ Đang, theo như sư tổ mình nói, Tỏa Linh Trận là vị nhân vật lớn kia năm đó đã bố trí, trong thiên hạ, trừ ông ấy và vị nhân vật lớn kia ra, thì không ai có thể phá giải.”
Vương Trọng Vân buồn sầu nói: “Bây giờ đã qua một ngày một đêm rồi, Tô thiếu gia, cậu có khỏe không, ôi, sư tổ cố ý giữ lại thư từ cho cậu, mong rằng sẽ có một lời nhắn nhủ cho cậu, nếu như cậu chết trong mật các, tôi phải ăn nói thế nào với ông ấy đây.”
“Còn có co gái kia, thực lực thâm sâu khó đoán, chí ít cũng là cảnh giới võ thần lục địa, một vó thần lục địa lạ lẫm, vậy mà có thể tiến vào mật các Võ Đang được, tin này nếu bị truyền đi, thì Võ Đang còn mặt mũi nào mà tồn tại nữa đây, phải biết rằng, mật các là nơi bí mật nhất của Võ Đang, cô ấy…..”
Vương Trọng Vân đang nói, bỗng nhiên phát hiện ra Tỏa Linh Trận thế mà bị đóng lại, giọng nói bỗng lặng im rồi dừng hẳn lại.
Ngay sau đó.
Ông ta liền thấy Tô Thương và A Ly đi ra từ trong mật các, từng chân tơ kẽ tóc của hai người không hề tổn hại gì.
“Ông chủ Vương.” Tô Thương tươi cười chào hỏi.
“Tô thiếu gia!”
Vương Trọng Vân bỗng mừng rỡ, nắm chặt tay Tô Thương, vui vẻ cười nói: “Cậu không sao, thực tự quá tốt rồi, tôi còn lo lắng cậu sẽ vĩnh viễn bị Tỏa Linh Trận vây hãm trong đó nữa...Chờ một chút!”
“Tô thiếu gia, một khi Tỏa Linh Trận mở ra, ngoại trừ sư tổ tôi ra, thì chỉ có người bố trí trận pháp mới có thể giải trừ được, sao cậu lại đóng được Tỏa Linh Trận vậy?” Vương Trọng Vân nghi ngờ nói.
Hả?
Ngoại trừ Vương Dương Minh ra, chỉ có người bố trí trận pháp mới có thể giải trừ Tỏa Linh Trận sao?
Nói như vậy, thì mình chính là người bố trí trận pháp kia sao?
Tô Thương khẽ nhíu mày, kết hợp với lời nói trước đó của Vương Dương Minh, và hơn một trăm năm trước đã từng tới trái đất... Chẳng lẽ, mình thật sự đã bố trí trận pháp cho Võ Đang sao?
Trái đất căn bản không có người tu chân từ cảnh giới kết đan trở lên, bố trí trận pháp mạnh như vậy, thì có ích lợi gì nhỉ?
Tô Thương không nghĩ ra, bèn không nghĩ nhiều nữa, mà tự cười giải thích nói: “Ông chủ Vương, đẹp trai sáng ngời như vàng 24 K được nhắc đến trong thư, đã nói cách để giải trừ Tỏa Linh Trận, cho nên tôi mới đóng Tỏa Linh Trận lại.”