*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lan Diệu Y mỉm cười, sau đó biến mất ngay trước mặt mọi người.
Về phần đá Tà Linh, mặc dù Tô Thương đã hạ cấm chế nhưng Lan Diệu Y cũng không hề để ý...
Advertisement
"Ha ha, Thiên Sơn Tuyết không hổ là minh chủ của núi Cửu Phong, rộng lượng thật mà."
"Biết để lại mặt mũi cho người đàn ông, lấy đại cục làm trọng, người phụ nữ như vậy quá tốt rồi mà."
"Nhưng mà Tô Thương chắc thảm rồi, sau khi trở về chắc chắn sẽ bị bạo lực gia đình cho mà xem, Thiên Sơn Tuyết chính là thần tông đỉnh phong, trừng trị anh ta còn không phải như đang chơi trò chơi sao."
Tô Thương rốt cuộc lai lịch sao vậy, vậy mà đã ngủ với Thiên Sơn Tuyết...đợi đã, nghe nói Thiên Sơn Tuyết đã sinh ra hai đứa con, chắc không phải là của Tô Thương chứ?"
"Tám chín mươi phần trăm là đúng rồi, vẫn là Tô thiếu gia được nhất, tôi nguyện xưng Tô thiếu gia là đệ nhất đa tình ở giới luyện võ!"
"Đừng ngưỡng mộ Tô thiếu gia nữa, ở đại hội võ thuật anh ta chắc sẽ chết thảm thôi."
"Không sai, mặc dù bối cảnh của anh ta thâm hậu, lại có một cô nô tì vô cùng mạnh nhưng thực lực của chính anh ta chắc chắn không so được với phật tử Vô Cơ và Tây Môn Long Ngâm, nếu không lúc trước anh ta đã có thể tự mình ra tay rồi, còn được dịp khoe khoang nữa, nhưng anh ta lại không làm vậy, ắt hẳn cũng tự biết mình không bằng người ta."
Sau khi Lan Diệu Y rời đi, đám đông ở đó không ngừng bàn tán, lúc đầu là ngưỡng mộ Tô Thương, sau đó lại đồng tình, bọn họ đều nghĩ Tô Thương đã ngủ với Lan Diệu Y thì không khác gì đã chọc vào tổ ong vò vẽ, tình cảnh sau đó chắc chắn sẽ rất thảm.
...
Mấy phút sau.
Ở vị trí Đông Nam của Võ Đang Cổ Trấn.
Ở đây có một khách sạn, gọi là khách sạn Cửu Phong, chính là sản nghiệp của núi Cửu Phong.
Thiên Sơn Tuyết cùng với các trưởng bối và các thiên tài của núi Cửu Phong chính là ở nơi này.
Lúc này.
Tô Thương đã để A Ly đi chăm sóc Tô Tinh Hà và Tô Du Du, chỉ còn lại anh và Thiên Sơn Tuyết đi vào khách sạn Cửu Phong.
"Xin chào Tô thiếu gia."
"Tô thiếu gia, ngưỡng mộ đã lâu."
"Đại hội võ thuật, còn nhờ Tô thiếu gia chiếu cố nhiều hơn."
Tô Thương vừa bước vào khách sạn thì có mấy vị thiên tài của Cửu Phong mang theo nụ cười hiền lành lại chào hỏi với Tô Thương.
Loại thiện ý này không phải là giả bộ, rõ ràng là bọn họ biết Tô Thương có ý nghĩa gì với núi Cửu Phong.