*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lan Diệu Y nghe được mọi người nói chuyện, khuôn mặt ngọc tuyệt mỹ đỏ như táo chín, hận không tìm được cái lỗ nào mà chui vào.
Tên Tô Thương này quả thật không biết xấu hổ, nếu như có thể làm lại, cô sẽ lựa chọn không hi sinh sự trong sạch của mình, để kéo thêm kẻ thù cho Tô Thương thế này.
Advertisement
"Thí chủ Tô Thương, chuyện của tôi đã hỏi xong rồi."
Vô Cơ từ đầu đến cuối đều giữ nguyên tư thế chắp tay trước ngực, sau đó ngẩng đầu nhìn về Lan Diệu Y, biểu lộ phức tạp nói: "Thí chủ Diệu Y, cô đối với thí chủ Tô Thương, có hài lòng không?"
Advertisement
"Cô ấy chắc chắn hài lòng rồi."
Lan Diệu Y vẫn chưa trả lời, Tô Thương liền cướp lời nói: "Dù sao thì tôi lợi hại như vậy, súng như kinh lôi, xuyên hết mọi thứ, một trận đại chiến đâu chỉ có "vào 7 ra 7", rõ ràng tôi bất khả chiến bại nha!"
"Ha ha ha."
Mọi người tại chỗ nghe nói như thế, nháo nhào cười thành tiếng.
"Tô Thương!"
Lan Diệu Y đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh im miệng được không, không nói thì cũng không ai bảo anh câm đâu!"
"Thí chủ Diệu Y, bần tăng đang hỏi, cô có hài lòng không?" Phật tử Vô Cơ, chân thành hỏi.
"Phật tử."
Lan Diệu Y đón nhận ánh mắt của Vô Cơ, thản nhiên nói: "Tôi biết vì tôi mà anh bỏ ra rất nhiều, thậm chí lựa chọn hoàn tục, nhưng chúng ta không hợp, anh xứng đáng được nhiều điều tốt đẹp hơn, anh đừng lãng phí thời gian cho tôi nữa."
Lan Diệu Y bắt chước Tô Thương, lấy lý do là Tô Thương để từ chối anh ta, để cắt đứt ý nghĩ của Vô Cơ đối với mình.
"Được."
"Bần tăng đã nhớ kỹ."
Vô Cơ nghe được câu trả lời chắc chắn của Lan Diệu Y, hai mắt ửng đỏ, nhưng dù sao cũng là người tu phật, rất nhanh liền khôi phục trạng thái bình thường.
Anh ta thu lại ánh mắt, quay người rời khỏi Xuân Quang Lâu.
Lúc sắp bước ra ngoài, Vô Cơ không quay đầu lại, mà quay lưng về phía Tô Thương, chắp tay trước ngực nói: "A di đà phật."
"Thí chủ Tô Thương, bần tăng nhớ kỹ anh rồi, hi vọng anh không phụ lòng thí chủ Diệu Y."
"Bần tăng ngừng tu luyện ba năm nay rồi, ba năm nay bần tăng hổ thẹn với núi Bồ Đề, đây cũng là lúc quy y cửa phật một lần nữa."
"Nhưng, bần tăng có một câu, hi vọng cậu nhớ kỹ, nếu cậu dám làm chuyện xấu hổ với thí chủ Diệu Y..."