Tôi Ném Bạn Trai Lên Bàn Mổ

Chương 133




Những người xông vào chính là cảnh sát địa phương của thành phố An Bình.​Thịnh Lê Na nhìn cô một cái mà không hiểu ra sao, khuôn mặt lộ ra vẻ cảnh giác: “Sao cô biết?

Họ đã nhận được lời thông báo và nhờ trợ giúp hỗ trợ điều tra từ phía cảnh sát thành phố B nên ngay lập tức cử người tiến vào trung tâm điều dưỡng để điều tra.​Mặc dù Diệp Uẩn Thanh và Tiếu Ninh đều là nghi phạm nhưng họ mới trải qua ca mổ ghép tim vẫn hôn mê chưa tỉnh, xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, mọi người vẫn gọi xe cứu thương để khẩn cấp đưa họ tới bệnh viện.

Sau khi liên hệ với cảnh sát thành phố B, họ xác định được rằng địa chỉ cụ thể hiển thị trên thiết bị định vị chính là biệt thự nơi Diệp Uẩn Thanh sống.​Lúc đầu họ sợ rút dây động dừng và cũng có kế hoạch chờ cảnh sát B đi tới thì sẽ phối hợp hành động.

Lúc đầu họ sợ rút dây động dừng và cũng có kế hoạch chờ cảnh sát B đi tới thì sẽ phối hợp hành động.​”

Tuy nhiên, sau khi xác định rằng nghi phạm chính là Diệp Uẩn Thanh không có ở trong biệt thự, hơn nữa họ còn điều tra được Diệp Uẩn Ninh rất có khả năng bị nhốt ở tầng hầm ngầm của biệt thự, thấy Diệp Uẩn Thanh không xuất hiện trong thời gian dài, họ sợ rằng Diệp Uẩn Thanh đang ở ngay bên cạnh người bị hại và có thể ra tay với cô, vì vậy sau khi nói chuyện với cảnh sát thành phố B, họ quyết định hành động trước.​”

May mắn thay, họ đã không đến quá muộn và kịp thời cứu được người bị hại.​”

Cảnh tượng dưới tầng hầm khiến cảnh sát phải kinh ngạc. Thoạt nhìn bên trong chính là một nơi hắc ám đẫm máu, dụng cụ phẫu thuật kim loại lạnh lẽo sáng choang và còn có ba nạn nhân đang nằm bất tỉnh trên bàn mổ.​Điều này thực sự khiến người ta cảm thấy ở ác gặp ác, sảng khoái tâm hồn.

À không, nói nhầm rồi, hai nạn nhân mới đúng, trong ba người có một người vẫn tỉnh táo.​Diệp Uẩn Ninh buồn cười liếc nhìn Phó Hoài đang mang khuôn mặt tràn đầy giận hờn, nhẹ nhàng nói với Ngu Tịch Lam: “Đừng lo, số mình cũng hên lắm.

Mà hai ‘nạn nhân’ bất tỉnh kia thoạt nhìn vô cùng thê thảm. Bộ quần áo bệnh nhân màu trắng bị dính máu, vết mổ được khâu lại trên ngực thình lình trước mắt, hiển nhiên họ đã phải chịu đựng nỗi khổ do ‘thủ đoạn hiểm độc’ gây ra.​”

Cảnh sát nhìn chằm chằm bác sĩ ngầm bằng ánh mắt cảnh giác và căm ghét. Hắn đúng là một hung thủ điên rồ cực kỳ hung ác, tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn.​Tại sao đối phương lại biết Tiếu Ninh ở đâu?

Sau khi hỏi rõ danh tính của Diệp Uẩn Ninh và nghe cô giải thích danh tính và mục đích của những người còn lại, họ choáng luôn!​”

Vãi chưởng, hoá ra trong này ngoài người bị hại thực sự là Diệp Uẩn Ninh thì tất cả những người khác đều là kẻ ác.​Nếu nghi ngờ thì cô có thể hỏi cảnh sát, chắc hẳn họ sẽ không lừa cô đâu.

Mà hai người bị bác sĩ ngầm trao đổi tim còn là hung thủ đứng sau vụ bắt cóc, mục đích của họ chính là lấy trái tim của nạn nhân, hiện giờ cùng lắm là gánh nghiệp từ bác sĩ ngầm, gieo gió gặt bão mà thôi.​Cô còn cảm thấy may mắn vì họ đến muộn.

Điều này thực sự khiến người ta cảm thấy ở ác gặp ác, sảng khoái tâm hồn.​Tôi chỉ nói đến đây thôi, cô tự suy nghĩ cho kỹ đi!

Mặc dù Diệp Uẩn Thanh và Tiếu Ninh đều là nghi phạm nhưng họ mới trải qua ca mổ ghép tim vẫn hôn mê chưa tỉnh, xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, mọi người vẫn gọi xe cứu thương để khẩn cấp đưa họ tới bệnh viện.​”

Tất nhiên, họ sẽ không thể thoát khỏi sự giám sát chặt chẽ của cảnh sát.​Rốt cuộc cô cũng không đành lòng thấy Thịnh Lê Na bị tình yêu làm mờ lý trí nên mở miệng khuyên cô ta.

Bác sĩ ngầm cũng bị áp giải ra ngoài, nhưng vẻ mặt của hắn không hề sợ hãi mà cứ nhắc đi nhắc lại mấy từ “sao có thể như vậy”, “sao lại như thế”, “là ảo giác à”, nhìn điên điên khùng khùng.​” “Diệp Uẩn Ninh!

Diệp Uẩn Ninh ngoài việc thuốc mê vẫn chưa hết tác dụng thì nhìn qua không có vấn đề gì. Cô được cảnh sát đỡ ra ngoài, thuận tiện đưa tới bệnh viện để cùng kiểm tra sức khoẻ xem có nguy hiểm tiềm ẩn gì không.​Dù đã biết tin từ cảnh sát nhưng rốt cuộc anh vẫn thấy khó mà tin được, rốt cuộc thì hai người cũng là chị em ruột thịt đó!

Vừa mới đi ra khỏi tầng hầm ngầm, cô đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc.​Họ chen lấn qua đám người dày đặc và lao nhanh về phía Diệp Uẩn Ninh.

“Uẩn Ninh, Uẩn Ninh!”​Mà hai ‘nạn nhân’ bất tỉnh kia thoạt nhìn vô cùng thê thảm.

“Diệp Uẩn Ninh!”​Hắn đúng là một hung thủ điên rồ cực kỳ hung ác, tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn.

Đó là Phó Hoài và Ngu Tịch Lam, cuối cùng thì họ cũng tới hiện trường cùng với cảnh sát của thành phố B.​Ngu Tịch Lam trợn trắng mắt: “Tôi thì chưa thấy anh ta nhưng tôi biết hiện giờ anh ta đang ở đâu.

Họ chen lấn qua đám người dày đặc và lao nhanh về phía Diệp Uẩn Ninh.​Ngu Tịch Lam cẩn thận đánh giá cô ta một chút, xem dáng vẻ của cô ta cũng không giống như đang giả vờ, vậy cô ta thật sự bị Tiếu Ninh giấu giếm, không hề hay biết chân tướng.

Diệp Uẩn Ninh không khỏi mỉm cười đi về phía bọn họ.​”Uẩn Ninh, Uẩn Ninh!

Phó Hoài vượt qua Ngu Tịch Lam và ôm chầm lấy cô.​Nếu tận mắt nhìn thấy cảnh tượng dưới tầng hầm, không biết họ sẽ lo lắng và sợ hãi đến mức nào, thà rằng không nhìn thấy còn hơn.

“Em thế nào rồi, có bị sao không? Xin lỗi em, bọn anh đến muộn.” Anh sốt ruột hoảng hốt kiểm tra cơ thể Diệp Uẩn Ninh, sợ cô bị thương ở đâu.​”

Diệp Uẩn Ninh vội vàng an ủi anh: “Không sao đâu, em không có vấn đề gì cả, cảnh sát đến rất đúng lúc. Anh nhìn này, không phải em vẫn rất khoẻ mạnh, lành lặn à?”​Nhìn họ nói chuyện, Diệp Uẩn Ninh bước tới và nói thẳng với cô ta: “Anh ta ở cùng với em gái tôi, Diệp Uẩn Thanh.

Cô còn cảm thấy may mắn vì họ đến muộn. Nếu tận mắt nhìn thấy cảnh tượng dưới tầng hầm, không biết họ sẽ lo lắng và sợ hãi đến mức nào, thà rằng không nhìn thấy còn hơn.​Cô ta muốn tìm cảnh sát để hỏi cho rõ ràng.

Ngu Tịch Lam ở bên cũng lo lắng rối tinh rối mù, cô đẩy Phó Hoài ra, miệng tuôn ra một tràng dài: “Để mình xem nào, thật khiến mình lo chết mất. Cậu nói xem, sao cậu lại đen đủi như vậy, người nào cũng muốn bắt cóc cậu!”​Bọn họ vẫn luôn ở trên đường đi, tin tức nhận được khá hạn chế nên chưa biết tình huống cụ thể dưới tầng hầm ngầm, nhưng Ngu Tịch Lam không hề nghi ngờ phán đoán của cảnh sát chút nào.

Miệng thì oán trách còn tay cô lại không nhịn được kiểm tra người Diệp Uẩn Ninh, đến khi xác định cô ấy không bị thương chỗ nào mới thở phào nhẹ nhõm.​” Thịnh Lê Na trực tiếp hỏi.

Diệp Uẩn Ninh buồn cười liếc nhìn Phó Hoài đang mang khuôn mặt tràn đầy giận hờn, nhẹ nhàng nói với Ngu Tịch Lam: “Đừng lo, số mình cũng hên lắm. Cậu xem, không phải bây giờ mình vẫn bình yên vô sự đấy sao?”​Cô ta không khách sáo hỏi: “Anh ấy đâu?

“Đừng bao giờ xảy ra lần tiếp theo nữa, mong ông trời phù hộ cho cậu bình an!” Ngu Tịch Lam chắp tay cầu xin.​“Các cô nói dối.

“Chắc chắn rồi.” Diệp Uẩn Ninh kiên định nói.​Ngu Tịch Lam nói: “Đang ở bệnh viện dưới sự giám thị của cảnh sát?

Cô sẽ không cho phép có lần tiếp theo.​”

Ba người đứng cùng một chỗ, Phó Hoài và Ngu Tịch Lam bám sát bên cạnh cô, sợ cô lại biến mất không thấy.​Phải cho các cô cái gì thì các cô mới chịu trả anh ấy cho tôi?

“Người bắt cóc em là Diệp Uẩn Thanh thật à?” Phó Hoài hỏi.​Cậu xem, không phải bây giờ mình vẫn bình yên vô sự đấy sao?

Dù đã biết tin từ cảnh sát nhưng rốt cuộc anh vẫn thấy khó mà tin được, rốt cuộc thì hai người cũng là chị em ruột thịt đó!​” Anh sốt ruột hoảng hốt kiểm tra cơ thể Diệp Uẩn Ninh, sợ cô bị thương ở đâu.

Ngu Tịch Lam tức giận: “Nhất định là cô ta, nếu không tại sao Uẩn Ninh lại ở trong nhà cô ta? Hiện tại sao rồi, có phải cô ta đã bị cảnh sát bắt đi rồi không? Cô ta là em gái của cậu mà lại đối xử với cậu như thế đấy.”​Cô vẫn còn ấn tượng với người phụ nữ yêu đương mù quáng, không tiếc dâng lên tất cả gia tài cho một gã trai đểu.

Cô giận dữ, bất bình nói.​”

Bọn họ vẫn luôn ở trên đường đi, tin tức nhận được khá hạn chế nên chưa biết tình huống cụ thể dưới tầng hầm ngầm, nhưng Ngu Tịch Lam không hề nghi ngờ phán đoán của cảnh sát chút nào.​”Đi thôi, xử lý xong mấy chuyện ở đây thì chúng ta về nhà đi!

Diệp Uẩn Ninh gật đầu, vẻ mặt bình thản nói: “Là cô ta.”​Cảnh tượng dưới tầng hầm khiến cảnh sát phải kinh ngạc.

Ngu Tịch Lam lộ ra biểu cảm quả nhiên giống hệt những gì mình nghĩ, sau đó hỏi tiếp: “Tại sao cô ta lại bắt cóc cậu? Cô ta có làm gì cậu không?”​”

Phó Hoài cũng quan tâm nhìn cô.​Có phải cô ta lại là một người phụ nữ khác đang muốn quyến rũ chồng mình?

Diệp Uẩn Ninh sờ mũi, biết không thể lập lờ cho qua chuyện được nên vẫn giải thích một lần.​Cô có nhìn thấy anh ấy không?

“Cậu nói cái gì cơ? Cô ta muốn moi tim của cậu thật á?” Ngu Tịch Lam tức giận xanh mặt.​Thịnh Lê Na không vui trừng mắt với cô.

Cô giận dữ đến mức dậm chân. Nếu không phải lúc này Diệp Uẩn Thanh không có ở trước mặt thì cô nhất định sẽ vén tay áo lên rồi tẩn cho cô ta một trận.​”Người bắt cóc em là Diệp Uẩn Thanh thật à?

“Cái quái gì vậy? Tại sao cô ta lại mặt dày như vậy?” Ngu Tịch Lam miệng tuôn một tràng: “Chính mình bị bệnh tim nên định moi tim của người khác để thay. Ngoài kia người khoẻ mạnh đầy đường, có phải nếu cô ta thích thì sẽ moi về hết không? Ác độc, ích kỷ, cô ta bị bệnh tim là đáng đời lắm. Để cái loại tai hoa này sống lâu không biết còn sẽ hại bao nhiêu người. Cô ta bị bệnh tim chính là do ông trời ra tay trừng trị.”​Cô ta là em gái của cậu mà lại đối xử với cậu như thế đấy.

Phó Hoài mím chặt môi, nắm lấy tay Diệp Uẩn Ninh, nghĩ mà thấy sợ. Suýt chút nữa thôi, suýt chút nữa là Diệp Uẩn Ninh đã bị người hại rồi.​”

Ngu Tịch Lam mắng một trận xong, lấy lại tinh thần, nói: “Từ từ, cậu nói là cô ta có trợ thủ, chính là gã Tiếu Ninh kia, hai người đó cặp kè với nhau từ khi nào vậy?”​Diệp Uẩn Ninh gật đầu, vẻ mặt bình thản nói: “Là cô ta.

Diệp Uẩn Ninh lắc đầu: “Ai biết được, nhưng cô ta luôn có duyên với người khác phái, lén quen biết cũng không có gì lạ cả.”​”

Cô cũng rất phục khả năng thu hút người theo đuổi của Diệp Uẩn Thanh.​Thoạt nhìn bên trong chính là một nơi hắc ám đẫm máu, dụng cụ phẫu thuật kim loại lạnh lẽo sáng choang và còn có ba nạn nhân đang nằm bất tỉnh trên bàn mổ.

Ngu Tịch Lam đã sớm nghe Diệp Uẩn Ninh nói qua kết cục Tiếu Ninh, cô cười vui sướng khi người gặp hoạ: “Đáng đời, kẻ thối nát như hắn xứng đáng bị moi tim, đây chính là kết cục của việc làm điều ác.”​Phó Hoài vượt qua Ngu Tịch Lam và ôm chầm lấy cô.

Cô không thương hại hắn một chút nào.​Ai bảo anh muốn động đến trái tim của người khác, vậy anh cũng thử trải nghiệm cảm giác này đi!

Ai bảo anh muốn động đến trái tim của người khác, vậy anh cũng thử trải nghiệm cảm giác này đi!​Ngu Tịch Lam ở bên cũng lo lắng rối tinh rối mù, cô đẩy Phó Hoài ra, miệng tuôn ra một tràng dài: “Để mình xem nào, thật khiến mình lo chết mất.

Trung tâm điều dưỡng đang yên đang lành lại xảy ra vụ án hình sự, một số lượng lớn cảnh sát bao vây nơi này nhanh chóng thu hút không ít người vây xem.​Diệp Uẩn Ninh không khỏi mỉm cười đi về phía bọn họ.

Mặc dù cảnh sát đã phong tỏa hiện trường nhưng nhìn trong biệt thự không ngừng có người bị cảnh sát áp giải lên xe, người dân hóng chuyện chỉ chỉ trỏ trỏ và không thể ngăn được lòng hiếu kỳ.​Mặc dù cảnh sát đã phong tỏa hiện trường nhưng nhìn trong biệt thự không ngừng có người bị cảnh sát áp giải lên xe, người dân hóng chuyện chỉ chỉ trỏ trỏ và không thể ngăn được lòng hiếu kỳ.

Thịnh Lê Na cũng có mặt trong đám đông hóng chuyện.​Vì cô ta bị bệnh tim nên anh ta đã bắt cóc tôi để lấy trái tim của tôi cho người trong lòng của anh ta dùng.

Cô ta bị Tiếu Ninh cho uống thuốc ngủ, khi tỉnh lại thì không thấy người đâu, điện thoại cũng không gọi được nên ra ngoài tìm hắn.​Anh nhìn này, không phải em vẫn rất khoẻ mạnh, lành lặn à?

Cô ta mơ mơ màng màng nhìn ngó xung quanh, đầu vẫn còn đau âm ỉ!​”

Ngu Tịch Lam tinh mắt thấy được cô ta. Cô vẫn còn ấn tượng với người phụ nữ yêu đương mù quáng, không tiếc dâng lên tất cả gia tài cho một gã trai đểu. Lúc này, cô không khỏi thương hại cô ta.​” Diệp Uẩn Ninh nhìn cảnh sát đang đi về phía mình và nói.

“Thịnh Lê Na, cô đang tìm ai phải không?” Ngu Tịch Lam bước tới và hỏi.​Thịnh Lê Na cũng có mặt trong đám đông hóng chuyện.

Thịnh Lê Na nhìn cô một cái mà không hiểu ra sao, khuôn mặt lộ ra vẻ cảnh giác: “Sao cô biết?”​”

“Người cô đang tìm là chồng cô phải không?”​Cô ta và Tiếu Ninh tới đây nghỉ phép, mấy ngày này rõ ràng họ ngọt ngào và vui vẻ như vậy, sao Tiếu Ninh có thể làm ra những việc này sau lưng cô ta?

“Đúng vậy, không biết anh ấy đi đâu rồi. Cô có nhìn thấy anh ấy không?” Thịnh Lê Na trực tiếp hỏi.​” Ngu Tịch Lam bước tới và hỏi.

Ngu Tịch Lam trợn trắng mắt: “Tôi thì chưa thấy anh ta nhưng tôi biết hiện giờ anh ta đang ở đâu.”​Sau khi liên hệ với cảnh sát thành phố B, họ xác định được rằng địa chỉ cụ thể hiển thị trên thiết bị định vị chính là biệt thự nơi Diệp Uẩn Thanh sống.

Thịnh Lê Na không vui trừng mắt với cô. Tại sao đối phương lại biết Tiếu Ninh ở đâu? Có phải cô ta lại là một người phụ nữ khác đang muốn quyến rũ chồng mình?​Nhìn nhóm người Diệp Uẩn Ninh đi xa, Thịnh Lê Na, người bị bỏ lại, suýt nữa giận đến mức phát khóc.

Cô ta không khách sáo hỏi: “Anh ấy đâu?”​Cô ta bị Tiếu Ninh cho uống thuốc ngủ, khi tỉnh lại thì không thấy người đâu, điện thoại cũng không gọi được nên ra ngoài tìm hắn.

Ngu Tịch Lam nói: “Đang ở bệnh viện dưới sự giám thị của cảnh sát? Cô không nghe thấy tiếng xe cấp cứu rời đi à?”​Cậu nói xem, sao cậu lại đen đủi như vậy, người nào cũng muốn bắt cóc cậu!

Thịnh Lê Na vừa bối rối vừa lo lắng: “Tại sao đang khoẻ mạnh mà anh ấy lại phải vào viện? Chuyện này thì liên quan gì đến cảnh sát? Cô biết cái gì, nói cho tôi biết mau!”​Sau khi hỏi rõ danh tính của Diệp Uẩn Ninh và nghe cô giải thích danh tính và mục đích của những người còn lại, họ choáng luôn!

Ngu Tịch Lam cẩn thận đánh giá cô ta một chút, xem dáng vẻ của cô ta cũng không giống như đang giả vờ, vậy cô ta thật sự bị Tiếu Ninh giấu giếm, không hề hay biết chân tướng.​”Đừng bao giờ xảy ra lần tiếp theo nữa, mong ông trời phù hộ cho cậu bình an!

Nhìn họ nói chuyện, Diệp Uẩn Ninh bước tới và nói thẳng với cô ta: “Anh ta ở cùng với em gái tôi, Diệp Uẩn Thanh. Vì cô ta bị bệnh tim nên anh ta đã bắt cóc tôi để lấy trái tim của tôi cho người trong lòng của anh ta dùng. Nhưng bất hạnh thay, bác sĩ phẫu thuật do họ mời đã phản bội họ. Bác sĩ lấy tim của anh ta ghép cho Diệp Uẩn Thanh. Bây giờ bọn họ đều bị cảnh sát đưa tới bệnh viện.”​Để cái loại tai hoa này sống lâu không biết còn sẽ hại bao nhiêu người.

Diệp Uẩn Ninh lạnh lùng nói: “Nếu cô muốn tìm anh ta thì có thể theo cảnh sát đến bệnh viện.”​Trung tâm điều dưỡng đang yên đang lành lại xảy ra vụ án hình sự, một số lượng lớn cảnh sát bao vây nơi này nhanh chóng thu hút không ít người vây xem.

Thịnh Lê Na bịt tai lại và lắc đầu, nghi ngờ rằng mình đang mơ.​”

Tiếu Ninh ở bên người phụ nữ khác là có ý gì, hắn vì cô ta mà bắt cóc người khác là sao, cái gì mà trái tim với không trái tim, tất cả những điều này nghe lạ lùng như nghìn lẻ một đêm vậy.​Cô giận dữ đến mức dậm chân.

“Các cô nói dối. Người mà Tiếu Ninh yêu là tôi, không phải cái cô Diệp gì đó. Các cô đều đang lừa tôi có phải không?” Cô ta buông tay xuống, trừng mắt với hai người Diệp Uẩn Ninh, “Nói ngay, mục đích của các cô là gì? Có phải các cô đã giấu anh ấy đi không? Phải cho các cô cái gì thì các cô mới chịu trả anh ấy cho tôi?”​Cô được cảnh sát đỡ ra ngoài, thuận tiện đưa tới bệnh viện để cùng kiểm tra sức khoẻ xem có nguy hiểm tiềm ẩn gì không.

Vẻ mặt của cô ta rất điên cuồng, rõ ràng là không tin những gì họ nói.​”Em thế nào rồi, có bị sao không?

Ngu Tịch Lam tức giận nói: “Cái người phụ nữ này, cô bị sao vậy? Chúng tôi nói thật mà cô lại không tin. Nếu nghi ngờ thì cô có thể hỏi cảnh sát, chắc hẳn họ sẽ không lừa cô đâu.”​”Chắc chắn rồi.

Cô kéo Diệp Uẩn Ninh muốn rời đi, dừng lại một chút rồi quay đầu lại nói: “Người đàn ông này là một tên cặn bã, cô nên cảm thấy may mắn vì hiện tại đã phát hiện ra bộ mặt thật của anh ta. Thà thoát khỏi một thằng đểu còn hơn là bị anh ta lừa gạt. Tôi chỉ nói đến đây thôi, cô tự suy nghĩ cho kỹ đi!”​Ngu Tịch Lam vẫn nhiệt tình và chính trực như vậy, không hề thay đổi.

Rốt cuộc cô cũng không đành lòng thấy Thịnh Lê Na bị tình yêu làm mờ lý trí nên mở miệng khuyên cô ta.​Cô biết cái gì, nói cho tôi biết mau!

Diệp Uẩn Ninh tủm tỉm cười nhìn cô. Ngu Tịch Lam vẫn nhiệt tình và chính trực như vậy, không hề thay đổi.​Người mà Tiếu Ninh yêu là tôi, không phải cái cô Diệp gì đó.

“Đi thôi, xử lý xong mấy chuyện ở đây thì chúng ta về nhà đi!” Diệp Uẩn Ninh nhìn cảnh sát đang đi về phía mình và nói.​Ngu Tịch Lam đã sớm nghe Diệp Uẩn Ninh nói qua kết cục Tiếu Ninh, cô cười vui sướng khi người gặp hoạ: “Đáng đời, kẻ thối nát như hắn xứng đáng bị moi tim, đây chính là kết cục của việc làm điều ác.

Tất cả những gì cô muốn bây giờ là chấm dứt những điều bẩn thỉu này và quay về nhà!​Bác sĩ lấy tim của anh ta ghép cho Diệp Uẩn Thanh.

Nhìn nhóm người Diệp Uẩn Ninh đi xa, Thịnh Lê Na, người bị bỏ lại, suýt nữa giận đến mức phát khóc.​À không, nói nhầm rồi, hai nạn nhân mới đúng, trong ba người có một người vẫn tỉnh táo.

Nhất định có sự nhầm lẫn gì rồi. Cô ta và Tiếu Ninh tới đây nghỉ phép, mấy ngày này rõ ràng họ ngọt ngào và vui vẻ như vậy, sao Tiếu Ninh có thể làm ra những việc này sau lưng cô ta?​Những người xông vào chính là cảnh sát địa phương của thành phố An Bình.

Cô ta muốn tìm cảnh sát để hỏi cho rõ ràng. Cô ta muốn tìm được Tiếu Ninh.