Tôi Ném Bạn Trai Lên Bàn Mổ

Chương 132




Đương nhiên là cô sẽ không chết.​Đến lúc đó nhớ làm theo lời Uẩn Thanh nói.

Linh lực vô hình đang háo hức thử nghiệm, vươn ra khỏi cơ thể thăm dò.​Hắn nhếch môi cười sâu xa, đẩy gọng kính nói: “Tuân lệnh, như anh mong muốn.

Bác sĩ ngầm ở một bên cười sằng sặc đầy khoái trá, không tỏ ý kiến gì đối với những lời Diệp Uẩn Thanh nói.​Không hiểu sao bác sĩ ngầm cũng không hề yêu cầu hắn rời đi.

Hắn nghĩ thầm, sao cô có thể giả vờ làm người tốt trong khi thẳng thắn muốn lấy trái tim của người ta như vậy?​”

Cô bé này nhìn cũng không đến nỗi nào nhưng lại không thành thật, không thành thật đâu!​”

Nhìn thấy bác sĩ ngầm bật cười, ánh mắt Diệp Uẩn Thanh hơi tối lại, ngay sau đó ngơ ngác nhìn Tiếu Ninh: “Em, em có nói sai gì không?”​Hắn chợt hoảng hốt, sắc mặt thay đổi rõ rệt, kinh hãi nhìn bác sĩ ngầm: “Anh muốn làm gì?

Tiếu Ninh xoa xoa cánh tay cô ta để an ủi, dùng ánh mắt lạnh lùng trừng bác sĩ ngầm, ra lệnh: “Anh nghe rõ rồi chứ? Đến lúc đó nhớ làm theo lời Uẩn Thanh nói.”​”

Bác sĩ ngầm lập tức ngừng cười nhưng ngọn lửa âm u lại dấy lên trong lòng.​”

Tiếu Ninh nghĩ hắn là ai? Nếu không phải vì hắn ta trả giá cao thì hắn còn lâu mới mất công chạy đến đây một chuyến.​” Hắn cười tà ác, “Tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của cô.

Hắn cứ cho mình là cái rốn của vũ trụ, hất hàm sai khiến ra lệnh, hắn coi mình là cái gì, là tay chân của hắn ư?​Tại sao hắn lại gặp phải chuyện kinh khủng như vậy?

Có thể làm bác sĩ ngầm nên đương nhiên hắn không phải là người tốt lành gì. Hắn dựa vào tài năng của mình mà không từ bất kỳ việc xấu nào, coi thường mạng sống của người khác. Giờ phút này, lòng hắn nảy sinh một sự thù địch.​Cô bé này nhìn cũng không đến nỗi nào nhưng lại không thành thật, không thành thật đâu!

Hắn không để ý đến đôi mắt đã hơi đỏ lên của mình, hắn không thèm khống chế ác ý đang lan tràn, khuếch trương, ngo ngoe rục rịch.​Tôi đã sớm ngứa mắt đôi trai gái chó má dây dưa dùng dằng này rồi, tôi càng không cho bọn họ được như ý.

Anh nhếch môi cười sâu xa, đẩy gọng kính nói: “Tuân lệnh, như anh mong muốn. Vậy thì, mời vị tiểu thư này nằm lên bàn phẫu thuật, chúng ta bắt đầu đi.!”​Hắn lẳng lặng đứng cho đến khi nhìn thấy ý thức của Diệp Uẩn Thanh bắt đầu mông lung dưới tác dụng của thuốc mê, mí mắt không tự chủ cụp xuống nhắm lại và cuối cùng bất động.

Tiếu Ninh lập tức cẩn thận đỡ Diệp Uẩn Thanh từ từ nằm xuống bàn mổ, nhìn người con gái gầy yếu đang lo lắng, hắn an ủi nói: “Thanh Thanh, em yên tâm. Tôi đảm bảo sau khi phẫu thuật xong, em sẽ có một cơ thể khoẻ mạnh, sau này sẽ không bao giờ bị bệnh tật tra tấn nữa. Sau đó chúng ta kết hôn và sống hạnh phúc cả đời.”​Hắn lập tức xem xét tình hình và muốn xin tha, hy vọng bác sĩ ngầm sẽ thay đổi ý định.

Sự chờ mong bất giác ngập tràn nơi đáy mắt của Diệp Uẩn Thanh, cô ta vội vã gật đầu: “Được, em tin anh!”​Chỉ cần cho mình trái tim của Diệp Uẩn Ninh, mình có thể sống sót là được.

“Được rồi, tôi sẽ tiêm thuốc mê cho cô ta trước, anh Tiếu, anh có thể sang một bên để chờ.” Bác sĩ ngầm sốt ruột bước tới.​Nhưng bác sĩ ngầm không thèm để ý đến hắn mà là nhẹ nhàng ném hắn lên một bàn mổ khác nằm song song với bàn mổ của Diệp Uẩn Thanh.

Tiếu Ninh lưu luyến không rời nhìn cô ta một cái rồi từ từ lùi về phía sau.​Sự chờ mong bất giác ngập tràn nơi đáy mắt của Diệp Uẩn Thanh, cô ta vội vã gật đầu: “Được, em tin anh!

Hắn không ra khỏi tầng hầm ngầm. Không hiểu sao bác sĩ ngầm cũng không hề yêu cầu hắn rời đi.​Hắn không ra khỏi tầng hầm ngầm.

Hắn lẳng lặng đứng cho đến khi nhìn thấy ý thức của Diệp Uẩn Thanh bắt đầu mông lung dưới tác dụng của thuốc mê, mí mắt không tự chủ cụp xuống nhắm lại và cuối cùng bất động.​”

Hắn không đành lòng rời mắt khỏi người trong lòng, nói với giọng điệu cứng rắn: “Việc kế tiếp giao cho anh đấy. Lần phẫu thuật này bắt buộc phải thành công, không được thất bại, nếu không,…” Hắn hừ lạnh, ý tứ đe doạ không cần nói cũng biết.​”Yên tâm, tôi vẫn sẽ phẫu thuật cho cô.

Quay lưng về phía hắn, đôi mắt dưới cặp kính của bác sĩ ngậm loé lên một chút u ám, hắn nhẹ giọng nói: “Nếu anh Tiếu đây không yên tâm thì cứ ở lại tự nhìn đi.”​Không, hắn không muốn!

Tiếu Ninh hơi động lòng: “Có được không?”​Bác sĩ ngầm quả thực là một cao thủ y tế.

Dù hắn có xử sự vô lý đến đâu thì cũng biết rõ khi mổ không được phép có người không phận sự ở đây.​Tiếu Ninh lưu luyến không rời nhìn cô ta một cái rồi từ từ lùi về phía sau.

Bác sĩ ngầm quay người mỉm cười đi về phía hắn, nói: “Đương nhiên, nhưng cần phải khử trùng. Để tôi giúp anh Tiếu nào!”​Tiếu Ninh không phòng bị hắn tới gần, cho đến khi bác sĩ ngầm lấy một thứ gì trong túi áo xịt vào mặt hắn, hắn mới híp híp mắt, cảnh giác định lùi về sau, nhưng mũi hắn đã hít vào không ít chất lỏng.

Tiếu Ninh không phòng bị hắn tới gần, cho đến khi bác sĩ ngầm lấy một thứ gì trong túi áo xịt vào mặt hắn, hắn mới híp híp mắt, cảnh giác định lùi về sau, nhưng mũi hắn đã hít vào không ít chất lỏng. Hắn lập tức cảm thấy choáng váng, đột nhiên không thể đứng vững được.​Có chuyện gì thì chờ tỉnh lại rồi nói sau, cô ta tự an ủi mình như thế.

Hắn chợt hoảng hốt, sắc mặt thay đổi rõ rệt, kinh hãi nhìn bác sĩ ngầm: “Anh muốn làm gì? Anh dám?”​Chờ đến khi thắt lại mũi kim cuối cùng, khâu lại ngực xong xuôi, bác sĩ mệt đến toát mồ hôi đầy đầu.

Bác sĩ ngầm sa sầm mặt lại, tiến lên dùng một chân hung hăng đạp hắn ngã xuống đất.​Sau khi bảo trợ lý lau mồ hôi, bác sĩ ngầm nhẹ nhàng thở ra: “Xong, thành công rồi.

Hắn từ trên cao nhìn xuống Tiếu Ninh, lúc này đã mềm nhũn và không còn sức lực: “Cmn, ông mày nhịn cái kiểu vênh váo ra lệnh của mày lâu lắm rồi đấy. Mày thử nhìn xem tao có dám hay không.”​Biến cố lúc này khiến người vốn đang mơ màng là Diệp Uẩn Thanh đột nhiên bừng tỉnh, cô ta cố gắng mở mắt ra và nhìn về phía họ.

Biến cố lúc này khiến người vốn đang mơ màng là Diệp Uẩn Thanh đột nhiên bừng tỉnh, cô ta cố gắng mở mắt ra và nhìn về phía họ.​Nếu không lấy trái tim của Diệp Uẩn Ninh ra trước thì lấy gì đổi cho cô ta?

Trong lòng cô ta dấy lên một dự cảm chẳng lành, khóe mắt vô thức chảy nước mắt, cô ta dùng ánh mắt van xin nhìn bác sĩ ngầm: “Đừng, đừng!”​Để tôi giúp anh Tiếu nào!

Giọng nói của cô ta nhỏ đến mức chỉ giống như tiếng muỗi vo ve nhưng bác sĩ ngầm vẫn ngoái đầu lại nhìn cô ta, ánh mắt điên cuồng, tuỳ ý.​Ngay khi con dao mổ của hắn chuẩn bị đâm vào da cô, không gian gần như yên lặng và mọi thứ đều bất động.

“Yên tâm, tôi vẫn sẽ phẫu thuật cho cô. Không phải là cô không muốn chị gái mình chết không toàn thây sao?” Hắn cười tà ác, “Tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của cô. Nhưng nếu chỉ trao đổi trái tim thôi thì không thú vị chút nào, chẳng bằng lấy trái tim cô đổi cho anh Tiếu, sau đó lấy trái tim anh Tiếu đổi cho chị cô, như vậy sẽ vui hơn rất nhiều phải không nào?” Hắn cười ha ha.​Còn người trợ lý vẫn duy trì tư thế giơ một bàn tay giống như đang bị khống chế bởi một thứ gì đó, chỉ có ánh mắt là toát ra sự sợ hãi.

Tiếu Ninh nghe hắn nói, lập tức mặt cắt không còn giọt máu, ánh mắt mang theo sợ hãi: “Anh không thể làm như vậy, tôi là người thuê anh, nếu anh dám ra tay thì tôi sẽ không tha cho anh.”​Số lần anh thất hứa còn ít à?

Bác sĩ ngầm tát hắn một cái, nhếch môi: ”Tao lại sợ quá cơ! Mày thật sự cho rằng mày là ông to bà lớn nào? Cũng chỉ là một thằng mặt hoa da phấn bán mình cầu vinh thôi, mày lấy đâu ra dũng khí mà ra lệnh cho tao. Thế giới này thiếu đi một người cũng chẳng sao, không có tao thì đám khốn nạn chúng mày tìm được ai chữa bệnh cho. Cho nên, tao không sợ mày đâu nha!”​Giọng nói của cô ta nhỏ đến mức chỉ giống như tiếng muỗi vo ve nhưng bác sĩ ngầm vẫn ngoái đầu lại nhìn cô ta, ánh mắt điên cuồng, tuỳ ý.

Ánh mắt Tiếu Ninh toát ra sự sợ hãi, lúc này hắn mới nghĩ tới địa vị của bác sĩ ngầm trong thế giới xã hội đen, thật sự sẽ có người bảo vệ hắn, ai bảo hắn vừa có thể chữa bệnh cho người lại vừa có kỹ năng nghiệp vụ cao siêu nên không cần kiêng kị gì cơ chứ!​”

Hắn lập tức xem xét tình hình và muốn xin tha, hy vọng bác sĩ ngầm sẽ thay đổi ý định. Nhưng bác sĩ ngầm không thèm để ý đến hắn mà là nhẹ nhàng ném hắn lên một bàn mổ khác nằm song song với bàn mổ của Diệp Uẩn Thanh.​” Hắn hừ lạnh, ý tứ đe doạ không cần nói cũng biết.

Tiếu Ninh cảm thấy lạnh lòng, nghĩ tới việc bác sĩ ngầm sắp làm với mình, một người tự xưng không sợ trời không sợ đất như hắn cũng sợ run đến mức hàm răng vô thức va vào nhau lập cập.​Thế nhưng mà tình thế không do người quyết định, hiện tại hắn chính là miếng thịt trên thớt, mặc người xâu xé.

Không, hắn không muốn!​Nếu không phải vì hắn ta trả giá cao thì hắn còn lâu mới mất công chạy đến đây một chuyến.

Thế nhưng mà tình thế không do người quyết định, hiện tại hắn chính là miếng thịt trên thớt, mặc người xâu xé.​Hắn không để ý đến đôi mắt đã hơi đỏ lên của mình, hắn không thèm khống chế ác ý đang lan tràn, khuếch trương, ngo ngoe rục rịch.

Nghe được bác sĩ ngầm nói, Diệp Uẩn Thanh vô thức thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần cho mình trái tim của Diệp Uẩn Ninh, mình có thể sống sót là được.​Hắn không đành lòng rời mắt khỏi người trong lòng, nói với giọng điệu cứng rắn: “Việc kế tiếp giao cho anh đấy.

Cô ta vô lực nghiêng đầu liếc nhìn Tiếu Ninh một cái, cuối cùng không gắng gượng được mà chìm vào trong bóng tối.​Trong lòng cô ta dấy lên một dự cảm chẳng lành, khóe mắt vô thức chảy nước mắt, cô ta dùng ánh mắt van xin nhìn bác sĩ ngầm: “Đừng, đừng!

Chỉ cần đợi đến khi tỉnh lại là tốt rồi, khi tỉnh lại, cô ta liền có được một trái tim khoẻ mạnh.​Linh lực vô hình đang háo hức thử nghiệm, vươn ra khỏi cơ thể thăm dò.

Có chuyện gì thì chờ tỉnh lại rồi nói sau, cô ta tự an ủi mình như thế.​Trong lòng bác sĩ ngầm cũng cảm thấy hơi kỳ quái nhưng ngoài miệng lại nói: “Tôi đổi ý rồi.

Bác sĩ ngầm lúc này đang bị một cảm giác hưng phấn khó hiểu thao túng, hắn hành hạ đồ vật dưới tay hắn theo ý muốn của chính mình.​Tiếu Ninh ở bên cạnh trơ mắt nhìn mọi việc phát sinh đã ngất đi từ lâu.

Hắn sử dụng kỹ thuật tuyệt đỉnh của mình để tiêm thuốc mê cho Tiếu Ninh, tiêm vào rồi sẽ không hoàn toàn gây hại cho cơ thể nhưng lại khiến Tiếu Ninh duy trì một chút trạng thái tỉnh táo: Tận mắt nhìn thấy chính mình bị mổ bụng, bị moi ra trái tim đập mạnh mẽ, sau đó thay thế bằng trái tim chỉ có thể tạm thời giữ lại sự sống.​”

Đây là trái tim dự phòng được bác sĩ ngầm chuẩn bị đề phòng trường hợp xảy ra biến cố bất ngờ trong quá trình phẫu thuật.​Hắn từ trên cao nhìn xuống Tiếu Ninh, lúc này đã mềm nhũn và không còn sức lực: “Cmn, ông mày nhịn cái kiểu vênh váo ra lệnh của mày lâu lắm rồi đấy.

Toàn bộ tâm hồn của Tiếu Ninh đã ớn lạnh. Chuyện vừa xảy ra có phải là sự thật không? Tại sao hắn lại gặp phải chuyện kinh khủng như vậy?​Thế giới này thiếu đi một người cũng chẳng sao, không có tao thì đám khốn nạn chúng mày tìm được ai chữa bệnh cho.

Hắn là ai? Là Tiếu Ninh.​Hắn mới thử giật giật tay thì đã bị đẩy mạnh ngã xuống đất.

Làm sao hắn có thể bị người đè xuống bàn mổ và moi tim trong khi vẫn sống sờ sờ như vậy?​Quay lưng về phía hắn, đôi mắt dưới cặp kính của bác sĩ ngậm loé lên một chút u ám, hắn nhẹ giọng nói: “Nếu anh Tiếu đây không yên tâm thì cứ ở lại tự nhìn đi.

Ác mộng, đây hẳn là cơn ác mộng đáng sợ nhất.​Trợ lý chờ nhìn Diệp Uẩn Ninh đang nằm yên: “Còn cô ấy thì sao?

Sau khi xử lý xong Tiếu Ninh, người tiếp theo mà bác sĩ ngầm phẫu thuật vốn là Diệp Uẩn Ninh, bởi vì cô là người râu ria, người không cần phải để ý sống chết nhất.​Nhưng nếu chỉ trao đổi trái tim thôi thì không thú vị chút nào, chẳng bằng lấy trái tim cô đổi cho anh Tiếu, sau đó lấy trái tim anh Tiếu đổi cho chị cô, như vậy sẽ vui hơn rất nhiều phải không nào?

Nhưng khi hắn muốn đi về phía bàn mổ mà đối phương nằm, đôi chân hắn lại chuyển động đi về phía Diệp Uẩn Thanh.​Hắn nghĩ thầm, sao cô có thể giả vờ làm người tốt trong khi thẳng thắn muốn lấy trái tim của người ta như vậy?

Trợ lý kinh ngạc nhìn hắn một cái, không phải nói sẽ đổi cho cô ta một trái tim khoẻ mạnh sao.​Hắn nở một nụ cười đáng sợ: “Không, trong tay vẫn còn một trái tim, đừng lãng phí.

Nếu không lấy trái tim của Diệp Uẩn Ninh ra trước thì lấy gì đổi cho cô ta?​”

Trong lòng bác sĩ ngầm cũng cảm thấy hơi kỳ quái nhưng ngoài miệng lại nói: “Tôi đổi ý rồi. Tôi đã sớm ngứa mắt đôi trai gái chó má dây dưa dùng dằng này rồi, tôi càng không cho bọn họ được như ý. Nếu họ yêu nhau như vậy, cần gì phải dùng người khác trái tim, lấy trái tim người đàn ông của cô ta thay vào, làm bạn với nhau lâu dài không phải là càng tốt hơn à. Tôi nghĩ đến lúc tỉnh dậy, sắc mặt họ chắc là đẹp lắm, biết đâu họ còn biết ơn vì tôi đã tác thành cho tình yêu sâu đậm của họ ấy chứ!” Hắn khẽ cười, càng nghĩ càng cảm thấy thú vị.​Không biết qua bao lâu, chỉ trong chốc lát hay đã rất lâu rồi, rầm, cửa tầng hầm ngầm bị đập mạnh và mở toang ra, ánh sáng từ bên ngoài hắt vào.

Trợ lý hiểu rõ, bác sĩ ngầm vốn có tính tình lập dị, có thù tất báo, hắn làm vậy không có gì lạ cả.​Sau khi xử lý xong Tiếu Ninh, người tiếp theo mà bác sĩ ngầm phẫu thuật vốn là Diệp Uẩn Ninh, bởi vì cô là người râu ria, người không cần phải để ý sống chết nhất.

Vì vậy, bác sĩ ngầm nhanh nhẹn rạch mổ vùng ngực của Diệp Uẩn Thanh, lấy trái tim Trần Diệp trên người cô ta ra, sau đó đặt trái tim Tiếu Ninh vào.​Làm sao hắn có thể bị người đè xuống bàn mổ và moi tim trong khi vẫn sống sờ sờ như vậy?

Bác sĩ ngầm quả thực là một cao thủ y tế. Để hoàn thành phẫu thuật, những bác sĩ khác phải cần đến vài tiếng đồng hồ trong khi hắn chỉ cần hai giờ đã xử lý gọn gàng.​Thần kinh của bác sĩ lúc này đang ở giai đoạn hưng phấn, những ý nghĩ hắc ám cuồn cuộn từng đợt trong lòng.

Chờ đến khi thắt lại mũi kim cuối cùng, khâu lại ngực xong xuôi, bác sĩ mệt đến toát mồ hôi đầy đầu.​Tôi nghĩ đến lúc tỉnh dậy, sắc mặt họ chắc là đẹp lắm, biết đâu họ còn biết ơn vì tôi đã tác thành cho tình yêu sâu đậm của họ ấy chứ!

Sau khi bảo trợ lý lau mồ hôi, bác sĩ ngầm nhẹ nhàng thở ra: “Xong, thành công rồi.”​Bác sĩ ngầm tát hắn một cái, nhếch môi: ”Tao lại sợ quá cơ!

Trợ lý chờ nhìn Diệp Uẩn Ninh đang nằm yên: “Còn cô ấy thì sao? Mặc kệ à?”​”

Thần kinh của bác sĩ lúc này đang ở giai đoạn hưng phấn, những ý nghĩ hắc ám cuồn cuộn từng đợt trong lòng. Hắn nở một nụ cười đáng sợ: “Không, trong tay vẫn còn một trái tim, đừng lãng phí.”​Tiếu Ninh nghĩ hắn là ai?

Hắn cũng từ bỏ kế hoạch ban đầu dùng trái tim thay cho Tiếu Ninh.​”

Hắn giả mù sa mưa nói: “Đã đồng ý với người ta rồi thì không thể tuỳ tiện đổi ý được, không phải muốn trả lại trái tim sao? Làm.”​Vẻ mặt của hắn hoảng hốt, dường như vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đã phát sinh.

Tiếu Ninh ở bên cạnh trơ mắt nhìn mọi việc phát sinh đã ngất đi từ lâu.​Tiếu Ninh lập tức cẩn thận đỡ Diệp Uẩn Thanh từ từ nằm xuống bàn mổ, nhìn người con gái gầy yếu đang lo lắng, hắn an ủi nói: “Thanh Thanh, em yên tâm.

Trợ lý cũng lười phàn nàn. Số lần anh thất hứa còn ít à? Hơn nữa, người ta nói là không muốn đối phương không đủ nội tạng, chết không toàn thây nên mới nói là trả lại trái tim cho cô ấy. Hiện giờ cô ấy đang khoẻ mạnh anh lại nhất định phải đổi một trái tim yếu ớt cho người ta, đúng là hại người không biết mệt!​Trợ lý cũng lười phàn nàn.

Nhưng cũng không làm gì được, hắn chỉ có thể nghe theo bác sĩ ngầm, lập tức tới gần Diệp Uẩn Ninh, chuẩn bị cho một ca phẫu thuật ghép tim khác.​Nhìn thấy bác sĩ ngầm bật cười, ánh mắt Diệp Uẩn Thanh hơi tối lại, ngay sau đó ngơ ngác nhìn Tiếu Ninh: “Em, em có nói sai gì không?

Bác sĩ ngầm cúi người nhìn cơ thể trước mắt, tham lam nói: “Thật là một cơ thể hoàn hảo. Quá hoàn hảo cũng sẽ gây nhàm chán, phải có một chút khuyết thiếu mới tốt!”​Ác mộng, đây hẳn là cơn ác mộng đáng sợ nhất.

Hắn mở miệng phân công trợ lý chuẩn bị trước khi phẫu thuật, còn chính mình thì cầm lấy dao mổ.​Hắn là ai?

Đột nhiên, hắn cảm thấy tầng hầm quá yên tĩnh, không khí như ngưng đọng, đột nhiên khiến người có cảm giác sởn tóc gáy.​Mặc kệ à?

Hắn vô thức ngẩng đầu nhìn Diệp Uẩn Ninh, thấy cô không biết đã tỉnh dậy từ lúc nào, đang nhàn nhạt nhìn hắn mà không mang theo bất kỳ cảm xúc gì.​Trợ lý hiểu rõ, bác sĩ ngầm vốn có tính tình lập dị, có thù tất báo, hắn làm vậy không có gì lạ cả.

Còn người trợ lý vẫn duy trì tư thế giơ một bàn tay giống như đang bị khống chế bởi một thứ gì đó, chỉ có ánh mắt là toát ra sự sợ hãi.​Bác sĩ ngầm lúc này đang bị một cảm giác hưng phấn khó hiểu thao túng, hắn hành hạ đồ vật dưới tay hắn theo ý muốn của chính mình.

Bác sĩ ngầm theo bản năng cảm nhận được sự nguy hiểm, hắn không chút nghĩ ngợi mà múa may dao mổ chuẩn bị đâm vào ngực Diệp Uẩn Ninh.​Tiếu Ninh cảm thấy lạnh lòng, nghĩ tới việc bác sĩ ngầm sắp làm với mình, một người tự xưng không sợ trời không sợ đất như hắn cũng sợ run đến mức hàm răng vô thức va vào nhau lập cập.

Ngay khi con dao mổ của hắn chuẩn bị đâm vào da cô, không gian gần như yên lặng và mọi thứ đều bất động. Tất nhiên, đó cũng có thể là ảo giác của bác sĩ ngầm do quá căng thẳng.​”

Không biết qua bao lâu, chỉ trong chốc lát hay đã rất lâu rồi, rầm, cửa tầng hầm ngầm bị đập mạnh và mở toang ra, ánh sáng từ bên ngoài hắt vào.​Hắn dựa vào tài năng của mình mà không từ bất kỳ việc xấu nào, coi thường mạng sống của người khác.

Có vô số bóng người lao về phía này, Bác sĩ ngầm chớp mắt, thời gian dường như lại bắt đầu chuyển động. Hắn mới thử giật giật tay thì đã bị đẩy mạnh ngã xuống đất.​Trợ lý kinh ngạc nhìn hắn một cái, không phải nói sẽ đổi cho cô ta một trái tim khoẻ mạnh sao.

Không biết có bao nhiêu người đè lên người hắn, họ giật lấy dao mổ của hắn và hét to bên tai hắn: “Cảnh sát đây, không được nhúc nhích!”​Không phải là cô không muốn chị gái mình chết không toàn thây sao?

Trợ lý bên kia cũng đã sớm bị khống chế. Vẻ mặt của hắn hoảng hốt, dường như vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đã phát sinh.​Là Tiếu Ninh.

Giống như chỉ trong chớp mắt, cảnh sát đã ập đến nhanh như một cơn gió lốc, và mọi việc đã kết thúc trước khi họ kịp làm gì.​”

Bác sĩ ngầm nhìn Diệp Uẩn Ninh được giải cứu và đỡ lên, sắc mặt đầy vẻ hoang mang, chuyện gì đã xảy ra thế này?