Tôi Mang Thai Đứa Bé Là Nhân Vật Phản Diện

Chương 66: Tất cả mọi người đều nín thở lắng nghe




“Một lần thì thôi, đằng này đã có lần một rồi lại có lần hai, thích làm gì thì làm, thật sự cho là Lục gia chúng tôi có thể tuỳ tiện cho các ngươi chà đạp hay sao?” Lục phu nhân dâng lên lửa giận, sáng sớm hôm nay nhìn thấy những lời bình luận trên mạng, nhìn qua là biết giả tạo, câu nào câu nấy đều nhằm vào vào Diệp Trăn, còn lôi Diệp Tình ra so sánh với Diệp Trăn. Muốn dùng chuyện này để thể hiện Diệp Tình ưu tú hơn sao?

Quả thực là rất buồn cười!

Diệp Tình là người thế nào trong lòng bà hiểu rõ, trước khi Diệp Trăn còn chưa thật sự gả vào Lục gia, bà đã từng gặp qua Diệp Tình mấy ngày.

Lục phu nhân đã thấy vô số loại người, liếc qua liền biết Diệp Tình lòng mang ý xấu, không phải người đơn thuần lương thiện, có ý nghĩ không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua, khiến cho người ta chỉ nhìn đã không muốn làm thân.

Sắc mặt cha mẹ Diệp cứng ngắc, mặc dù không rõ lắm rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, nhưng Lục phu nhân tức giận như vậy cũng suy đoán được cũng không phải là việc nhỏ. Tính cách Diệp Tình như nào cha mẹ Diệp cũng biết rõ, không phải loại người sẽ chịu thua. Chắc là lại không phục việc mình thất bại bởi Diệp Trăn nên vụng trộm muốn tìm lại chút mặt mũi rồi.

Cha Diệp lập tức thấp giọng cười nói: “Lục phu nhân, uống miếng nước bớt giận đi, hiện tại Trăn Trăn là con dâu Lục gia, chúng tôi nào dám tùy ý chà đạp. Tình Tình có làm cái gì không đúng, thân làm cha tôi cũng khó lòng chối bỏ tội lỗi, tôi thay mặt nó xin lỗi bà, bà nghìn vạn lần đừng để ở trong lòng.”

“Cha không biết dạy con là một tội, Diệp tiên sinh đúng thực là nên gánh vác trách nhiệm này. Chuyện Diệp Tình tôi hi vọng những người làm cha mẹ hai người có thể tự xử lý tốt, tôi không muốn lại nghe thấy bất cứ tin tức gì có liên quan đến Diệp Tình nữa. Hôm nay tôi đến gặp các người, là lấy thân phận mẹ chồng của Diệp Trăn, chúng ta còn có thể ngồi một chỗ nói chuyện, nhưng nếu như các người không đáp ứng, tôi sẽ tự có biện pháp,” Lục phu nhân vứt ba tấm thẻ cho hai người, “Nói cho cùng hai người vẫn là cha mẹ của Trăn Trăn, những lời bình luận trên internet nói Trăn Trăn không hiếu thuận hai người, vậy ba tấm thẻ này coi như là để báo đáp những năm gần đây các người đã nuôi nấng Trăn Trăn đi, tôi nghĩ số tiền này hẳn là dư xài đối với mấy người rồi.”

Sắc mặt cha Diệp khó xử, sắc mặt mẹ Diệp càng khó coi hơn. Cuối cùng bà cũng hiểu được cảm giác bị người khác lấy tiền đập vào mặt, nhưng mà chuyện như vậy, hai năm trước, bà cũng đã từng làm.

Đó là khi bà phát hiện Lâm Trạm hẹn hò với Diệp Tình, bà đã từng lấy một triệu ném đến trước mặt Lâm Trạm, bắt anh ta rời khỏi Diệp Tình. Lúc đó bà cao cao tại thượng, như là chỉ tiện tay bố thí cho một tên ăn mày mà thôi. Bây giờ bà lại giống như tên ăn mày bị người khác đập tiền vào, mua đứt quan hệ giữa bà và con gái, nỗi khuất nhục khó nói lên lời khiến toàn thân bà run lên.

“Lục phu nhân, chuyện này… chuyện này, Trăn Trăn nó…”

“Con bé không cần biết!” Lục phu nhân quyết định thật nhanh, “Lúc trước các người cũng đã nói rồi mà, con gái gả ra ngoài giống như tát nước đi. Bây giờ nó là con dâu của Lục gia chúng tôi, chính là người của Lục gia, tôi thân làm mẹ thay nó quyết định cũng là chuyện không thể nào hợp lí hơn.”

Lục phu nhân biết tính tình Diệp Trăn, chuyện mà nó không để vào mắt cũng sẽ không để ý, những tin tức trên internet bà tin là Diệp Trăn cũng biết. Bà cứ nghĩ Diệp Trăn sẽ ở phàn nàn, khóc lóc kể lể hai câu ở trước mặt mẹ chồng là bà, nhưng cả ngày trôi qua bà cũng không thấy tâm tình Diệp Trăn có bất kỳ biến hoá gì, chỉ dồn tất cả sự chú ý trên người Chúc Chúc.

Diệp Trăn có thể nuốt trôi cục tức này, nhưng Lục phu nhân lại nuốt không trôi.

Huống chi chuyện này cũng không phải lần đầu tiên!

Lần trước còn bị người khác tung tin đồn nhảm nói Diệp Trăn đoạt bạn trai của chị mình, Chúc Chúc là con của tiểu tam!

Lần này, bất kể là như thế nào cũng không thể giữ lại cái tai hoạ ngầm này!

“Lục phu nhân, lời này của bà thứ lỗi cho tôi không dám gật bừa. Diệp Trăn là đứa con tôi cực khổ sinh ra, lúc trước sinh nó tôi suýt chút nữa đã…”

“Bà thật sự suýt chút nữa đã chết trên bàn giải phẫu sao?” Lục phu nhân cười lạnh, “Đừng có suốt ngày nói về chuyện này như vậy. Bà sinh ra con bé là lựa chọn của bà, cũng không phải là lựa chọn của Trăn Trăn. Nguyên nhân bà suýt chết trên bàn giải phẫu cũng không phải vì nó, cho tới nay bà cứ luôn miệng canh cánh chuyện này trong lòng, lấy đây là cớ nói Diệp Trăn nợ bà. Được rồi, nó nợ bà thì người làm mẹ chồng này sẽ thay nó trả, ba mươi triệu này coi như là mua đứt tình mẹ con của bà và nó. Nếu ngay từ nhỏ bà đã không thích con bé, vậy về sau bà cũng không cần coi nó như con mình nữa!”

“Bà thông gia, đừng xúc động đừng xúc động!” Cha Diệp dàn xếp, hung hăng trừng mắt nhìn mẹ Diệp, cười nói: “Tôi biết, là chúng tôi đã bạc đãi Trăn Trăn, thế nhưng mà bà thông gia à, cái gì cũng phải có một cơ hội để bù đắp không phải sao? Bà xem, bây giờ chúng tôi thật sự hối hận rồi, lúc trước không nên phân biệt đối xử hai chúng nó. Mặc dù bất công, nhưng bậc làm cha làm mẹ, trong lòng tất nhiên vẫn yêu con mình. Tình cảm con cái với cha mẹ, sao… Sao có thể dùng tiền để mua được!”

Lục phu nhân nhìn cha Diệp, “Diệp tiên sinh, xin cho tôi nói thẳng. Lúc trước Lục lão tiên sinh tìm tới ông, lấy chuyện nâng đỡ Diệp thị làm điều kiện để Diệp Tình nhà các người gả cho Bắc Xuyên, thế nhưng về sau khi Diệp Tình bỏ trốn, ông liền để Diệp Trăn gả vào Lục gia chúng tôi, lúc ấy tại sao ông không nghĩ đến tình cảm con cái với cha mẹ không thể dùng tiền để cân nhắc? Lúc trước ông đẩy con gái mình vào trong hố lửa tại sao không nghĩ Diệp Trăn cũng là con gái của ông!”

“Cái này…” Cha Diệp lúng túng nói: “Lục phu nhân, không nên nói như vậy. Lục gia nhà bà là một gia tộc lớn, sao có thể gọi là cái hố lửa được! Tôi cũng không phải chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân, mà còn là vì tương lai của Trăn Trăn nữa.”

“Tương lai?” Ý cười mỉa mai trên mặt Lục phu nhân càng đậm hơn, “Lúc trước Lục lão tiên sinh đã nói rõ qua, gả vào Lục gia chính là vì xung hỉ (*)! Huống chi lúc trước Bắc Xuyên còn là một người thực vật hôn mê gần một năm, có thể tỉnh lại hay không vẫn còn là ẩn số. Như thế nào? Diệp tiên sinh có năng lực biết trước tương lai, biết Bắc Xuyên sẽ tỉnh lại sao?”

(*) Xung hỉ: Là một loại hành vi mê tín thời phong kiến của Trung quốc. Nội dung của nó là cho một người bệnh đã lâu không khỏi kết hôn với người khác, dùng việc này để tăng thêm vận khí, tăng hiệu quả trị liệu tật bệnh.

Bị chọc thủng lời nói dối, ánh mắt cha Diệp bối rối, căn bản không dám đối mặt với Lục phu nhân.

“Cho nên,” Mẹ Lục nói: “Diệp tiên sinh, Diệp phu nhân, tôi khuyên hai vị vẫn là nên nhận lấy số tiền kia, từ nay về sau phân rõ giới hạn với Diệp Trăn đi, đừng đến tìm rồi quấy rầy nó nữa. Tôi nghĩ Trăn Trăn cũng không muốn bị các người quấy rầy đâu.”

“Cái này không được,” Mẹ Diệp lắc đầu, “Diệp Trăn là tôi dùng mạng để đổi lấy, tôi muốn chính miệng hỏi nó. Nếu không, cả đời này tôi vẫn là mẹ ruột của nó!”

“Diệp phu nhân, con mình không thể chỉ sinh chứ không dạy. Lúc bà tận lực xem nhẹ con bé, bà đã không xứng làm mẹ nó nữa rồi.” Lục phu nhân nhìn chăm chú mẹ Diệp, “Nói tới nói lui chuyện này tôi cũng ngán lắm rồi, tôi không muốn nói thêm nữa, tôi hi vọng lần này là lần cuối phát sinh tin đồn trên mạng. Nếu như hai vị không thể khuyên Diệp Tình rời khỏi giới giải trí và phân rõ quan hệ với Diệp Trăn, vậy tôi sẽ dùng biện pháp của mình, đến lúc đó mặt mũi của hai người tôi cũng không thể bảo đảm.”

Lục phu nhân lần nữa đẩy ba tấm thẻ đến trước mặt Diệp phụ.

Mà lần này, cha Diệp cũng không còn phản bác.

Ba mươi triệu trước mắt đối với ông ta mà nói là một số tiền lớn, thu nhập thấp kém mỗi tháng ở Diệp thị ông ta đã sớm không chịu nổi, Diệp Tình ở trong giới giải trí còn chưa quá hot, kiếm cũng không được nhiều tiền. Dưới gánh nặng kinh tế nặng nề như thế, cha Diệp thật sự động tâm với ba mươi triệu này.

Nhưng điều ông ta do dự chính là, giá trị của Diệp Tình sau này ở giới giải trí, tuyệt đối không chỉ dừng lại ở ba mươi triệu.

Lợi ích trước mắt không bằng dự định lâu dài, đây là lựa chọn của bất kì thương nhân nào.

Nhưng hôm nay nghe giọng điệu này của Lục phu nhân, nếu Diệp Tình không rời khỏi giới giải trí, Lục thị cũng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để ép Diệp Tình rời khỏi giới giải trí, nếu là như vậy, không chỉ không chiếm được kết quả lâu dài mà ngay cả lợi ích trước mắt cũng mất.

Mẹ Diệp vẫn đang lắc đầu cự tuyệt, “Không được!”

Cha Diệp lại dùng tay giật giật bà ta, yên lặng nhận lấy ba tấm thẻ, “Lục phu nhân, Trăn Trăn có thể có một người mẹ chồng biết suy nghĩ vì nó như vậy, tôi làm cha cũng cảm thấy rất vui mừng. Lúc trước không thể chăm sóc đứa trẻ này tốt, về sau cũng không thể đền bù cho nó là tiếc nuối lớn nhất cuộc đời tôi,” Ông ta dừng lại một chút, ngôn từ khẩn thiết, “Nếu đứa nhỏ này đã không muốn tha thứ chúng tôi, vậy tôi cũng không bắt buộc nó nữa. Nhưng mà Lục phu nhân, nếu như có ngày Trăn Trăn thay đổi ý nguyện muốn về nhà, tôi và mẹ của nó sẽ luôn hoan nghênh con bé trở về.”

Lục phu nhân cũng không có xúc động quá lớn với lời nói này của cha Diệp, “Tôi sẽ truyền đạt lại. Còn chuyện của Diệp Tình, tôi cũng hi vọng hai người có thể mau chóng xử lý.”

Cha Diệp liên tục gật đầu, luôn miệng cam đoan.

Nói đến thế thôi, mẹ Lục cũng không có gì muốn nói nữa, dẫn theo túi rời đi.

Trong mắt mẹ Lục bây giờ chỉ có, con dâu Diệp Trăn của bà, chỉ có giá trị ba mươi triệu!

Nhưng mà khi Lục phu nhân vừa đi, mẹ Diệp liền gắt gao trừng mắt nhìn cha Diệp, “Ông biết ông mới vừa nói cái gì, đã làm chuyện gì không? Ông muốn bức chết Tình Tình à?”

Cha Diệp cất kỹ ba tấm thẻ đi, nghe mẹ Diệp chỉ trích, sắc mặt không vui, “Sao có thể nói tôi bức chết Tình Tình chứ? Bà cũng không phải không biết, giới giải trí là nơi ăn thịt người, tôi không có vốn liếng chống lưng cho nó, chính nó cũng không có tài năng, còn không bằng mau chóng rời khỏi giới giải trí đi, đỡ phải dính khỏi những chuyện linh tinh.”

Mẹ Diệp giận không kiềm chế lại được, “Diệp Chấn Đình, ông chỉ vì ba mươi triệu mà bán con gái của ông sao!”

Lời này cha Diệp không thích nghe, “Sao có thể nói tôi bán con gái được? Lúc trước chuyện để Diệp Trăn gả vào Lục gia cũng là bà đồng ý mà? Bây giờ bà có tư cách gì chỉ trích tôi nói tôi bán con gái? Huống chi tôi làm như vậy còn không phải vì bà sao, bà xem quần áo đồ trang sức mỗi tháng bà mua bao nhiêu, chi tiêu nhiều như nào, ba mươi triệu này chúng ta dùng tiết kiệm một chút là đủ sống về già.”

Mẹ Diệp thu liễm cơn giận trước mặt mọi người, “Được rồi, chuyện Diệp Trăn tôi không xen vào, nhưng chuyện của Tình Tình thì tôi nói cho ông biết, tuyệt đối không thể! Ông cho rằng người làm cha như ông đứng ở đâu trong lòng con gái? Ông cho rằng nó sẽ nghe lời ông à? Tôi cho ông biết, ép nó rời khỏi giới giải trí, nằm mơ đi!”

Trong lúc nhất thời, lửa giận cha Diệp cũng tăng vọt, “Tôi nằm mơ? Được, vậy tôi cũng nhìn thử xem, nếu như nó không rời khỏi giới giải trí, đến lúc đó bị Lục thị xuống tay, tôi nhìn nó muốn làm thế nào thì làm!”

Nói xong giận dữ đứng dậy. Mẹ Diệp nhìn bóng lưng cha Diệp hận đến nghiến răng nghiến lợi, rơi vào đường cùng bấm gọi cho Diệp Tình, muốn nói chuyện này cho nó, cho con bé chuẩn bị trước.

“Cái gì? Rời khỏi giới giải trí?” Diệp Tình không vui, “Mẹ, được rồi, chuyện của con tự con sẽ xử lý, mẹ đừng để ở trong lòng.”

Nói xong, không nghe mẹ Diệp giải thích liền cúp máy.

Nói đùa cái gì vậy, mượn tai tiếng của Diệp Trăn, tiếng tăm của cô ta cũng phát triển không ngừng. Trong lúc này ép cô ta rời khỏi giới giải trí? Nằm mơ đi!

Diệp Tình không nhìn cuộc gọi mẹ Diệp tiếp tục gọi tới, bị quấy rầy đến phiền liền dứt khoát tắt máy.

Cô ta và mấy minh tinh các loại trong công ty ngồi ở trong phòng họp, mỗi người mặt ngoài thì thân thiện, nhưng sau lưng lại không từ thủ đoạn để đoạt tài nguyên, đã sớm không để ý mặt mũi người khác. Cũng cố tình biểu hiện mình ở trước mặt các ông chủ lớn trong công ty.

Cũng không lâu sau, một số giám đốc điều hành công ty đẩy cửa vào, một người trong số đó nghiêng mắt nhìn một vòng, đặt ánh mắt lên người Diệp Tình.

“Hôm nay gọi mọi người tới họp, là có chuyện muốn tuyên bố.”

Tất cả mọi người đều nín thở lắng nghe.

“Sau khi các quản lý cấp cao trong công ty đã thảo luận và thống nhất, chúng tôi đã đồng ý đề nghị thu mua công ty giải trí Triêu Tầm của tập đoàn Lục thị.”