Editor: Myy
____
"Vậy thật là phiền phức," Diệp Trăn ngáp một cái, một bộ dáng hoàn toàn không để chuyện này ở trong lòng, "Hai nhà Thẩm gia và Lục gia có quen biết lẫn nhau, nếu như cô ta muốn đến thăm dò tôi thì trực tiếp đến đây là được, cần gì phải tiếp cận chị để đến tiệc sinh nhật của cha?"
"Em nghe không hiểu à? Trọng điểm ở đây không phải là tiệc sinh nhật của cha mà là Thẩm Vi Nhân cô ta có rắp tâm không tốt, em không có một chút cảm giác nguy cơ nào sao?"
Đổi lại vị trí mà suy nghĩ, Diệp Tình tự hỏi lòng mình, nếu như chuyện này phát sinh ở trên người mình, đối thủ của cô ta là Thẩm Vi Nhân thì cô ta tuyệt đối sẽ không thể nào bình tĩnh được như Diệp Trăn.
"Tại sao tôi phải thấy nguy cơ? Tôi tin tưởng chồng của mình." Diệp Trăn dựa vào ghế sa lon, bộ dáng lười nhác, "Cảm ơn hôm nay chị đã có lòng tốt đến nhà nhắc nhở, tôi rất cảm kích. Nếu như không có việc gì nữa thì mời chị về."
Cô cũng không tin Diệp Tình tới đây chỉ để nói chuyện này với cô, chiêu trò này của Diệp Tình cô không muốn tiếp cũng lười phải tiếp, cho nên cứ dứt khoát tiễn cô ta về cho xong.
Về phần chuyện của Lục Bắc Xuyên và Thẩm Vi Nhân, cô không vội.
"Diệp Trăn!" Diệp Tình làm biểu cảm "chỉ tiếc rèn sắt không thành thép", giống như thật sự đang suy nghĩ vì Diệp Trăn, "Được rồi, em không lo thì thôi, vậy để chị cho em nhìn thử cái này, xem xem em còn có thể bình tĩnh được nữa hay không!"
Diệp Tình tìm từ xấp tài liệu kia ra năm tờ báo, đưa cho Diệp Trăn, "Em nhìn đi."
Diệp Trăn cầm lấy, tùy ý nghiêng mắt nhìn.
Ngành cốt lõi của tập đoàn sản nghiệp Lục thị chủ yếu là tài chính và đất đai, nhưng cũng có liên quan đến rất nhiều ngành.
Lục Bắc Xuyên có tham vọng lớn, đầu tư vào khá nhiều ngành. Ví dụ như trên tờ báo Diệp Tình đưa cho cô kể về năm đó Lục Bắc Xuyên đầu tư vào một nhãn hiệu nước hoa đã trở nên rất hot.
Công ty nhãn hiệu nước hoa này có danh tiếng khá lớn nhưng sắp phá sản, bị Lục Bắc Xuyên thu mua. Sau khi được hắn đầu tư vốn vào thì dần chuyển biến tốt đẹp hơn, lượng tiêu thụ rất lớn, lại lần nữa trở nên vang dội ở thị trường trong nước. Đương nhiên, khoản thu nhập này ở trong mắt Lục Bắc Xuyên thì không đáng để nhắc tới.
Lúc ấy Thẩm Vi Nhân ở trong giới giải trí còn chưa có danh tiếng như ngày hôm nay, nếu như người bình thường dựa vào gia thế để nổi tiếng thì chắc chắn không thể nào lấy được đại ngôn của Lục thị, nhưng phía sau Thẩm Vi Nhân có Thẩm gia chống lưng, tất nhiên cái danh hiệu đại ngôn nước hoa này liền rơi xuống trong tay Thẩm Vi Nhân.
Cho nên lúc bấy giờ mới xuất hiện scandal của Lục Bắc Xuyên và Thẩm Vi Nhân. Khi đó Lục Bắc Xuyên cũng không thèm để ý đến những chuyện này, chưa từng làm sáng tỏ ngay lập tức, thái độ cam chịu này càng khiến cho mọi người xôn xao, Thẩm Vi Nhân cũng dần nổi hơn.
Về sau cái nhãn hiệu nước hoa này được Lục thị nghiên cứu phát minh ra thêm mấy khoản nước hoa nữa, lượng tiêu thụ và danh tiếng cũng không tệ. Sau khi Lục Bắc Xuyên xảy ra tai nạn xe cộ lâm vào hôn mê, Lục Thiếu Nhân liền làm chủ Lục thị, phá hủy không ít tâm huyết lúc trước của Lục Bắc Xuyên. Nhưng lượng tiêu thụ và danh tiếng của nhãn hiệu nước hoa này trên thị trường vẫn không giảm. Thẩm Vi Nhân cũng theo đó mà càng ngày càng nổi danh, ở giới giải trí đứng vững bước chân, danh hiệu đại ngôn của Thẩm Vi Nhân vẫn được kéo dài đến nay.
Những tin tức scandal năm đó viết về tư tình của Lục Bắc Xuyên và Thẩm Vi Nhân chắc như đinh đóng cột, thật sự miêu tả thành một câu chuyện tình yêu giới nhà giàu chấn động dư luận.
Diệp Trăn nhìn thấy những dòng chữ cảm động lòng người này, thật sự có chút xúc động.
Cô buông tờ báo xuống, "Chuyện đều đã qua cả rồi, nhắc lại cũng không có ý nghĩa gì."
"Đúng, chuyện đều đã là quá khứ rồi, nhưng em suy nghĩ một chút đi, cái danh hiệu đại ngôn nước hoa này bây giờ vẫn là của Thẩm Vi Nhân, chỉ cần có cái đại ngôn này thì mặc kệ chuyện cũ đã trôi qua bao lâu, đều sẽ bị người ta lật ra. Những người kia làm sao biết được chân tướng, em cho là bọn họ thật sự quan tâm ai mới là chân ái của Lục Bắc Xuyên, ai mới là tiểu tam hay sao? Bọn họ chỉ quan tâm, tin tưởng những điều bọn họ muốn tin mà thôi."
Lời nói này có chút đạo lý.
"Cho nên?"
"Cho nên em nên đi tìm Lục Bắc Xuyên, bảo anh ta mau chóng hủy hợp đồng với Thẩm Vi Nhân đi. Nhưng chị cũng đã giúp em điều tra rồi, hợp đồng của Thẩm Vi Nhân đến cuối tháng sẽ kết thúc, bây giờ người đại diện của cô ta hẳn là đang ở công ty bàn chuyện về hợp đồng đại ngôn tháng sau rồi," Diệp Tình nói nhiều như vậy, rốt cục cũng nói ra mục đích của mình, tận tình khuyên nhủ: "Trăn Trăn à, lúc trước mặc kệ giữa hai chúng ta có xảy ra chuyện gì, có hiểu lầm gì đó thì rốt cuộc chúng ta vẫn là chị em ruột. Khi đó là do chị hồ đồ, nhưng bây giờ em nên hiểu rõ, ngoại trừ người thân của em ra thì em còn có thể trông cậy vào ai nữa đây? Chị là chị ruột của em, chị có gạt ai đi nữa thì cũng sẽ không gạt em."
Nhìn tờ tin tức, cảm xúc của Diệp Trăn vẫn không giao động, dù sao cũng đều đã là quá khứ cả rồi. Mà cứ coi như đó là sự thật đi nữa, thì sao chứ?
Lục Bắc Xuyên có Thẩm Vi Nhân thì cô ta cũng có Lâm Trạm, không ai có tư cách nói ai, quan trọng chính là hiện tại và tương lai.
Khiến Diệp Trăn không dễ chịu lắm chính là trên các trang báo đều nói cô là tiểu tam chen chân vào giữa chuyện tình cảm của hai người bọn họ.
Cái danh tiếng tiểu tam này, cô không có ý định nhận lấy.
Vung nào thì úp nồi đó, đừng có úp linh tinh.
"Sau đó thì sao?"
Diệp Tình dừng một chút, "Lúc trước là chị không tốt, là do chị nhất thời hồ đồ. Chị biết em đang hiểu lầm chị, nhưng chị hi vọng từ hôm nay trở đi em có thể nhìn thấy bản chất chân chính của chị. Chị biết em rất phiền lòng chuyện này, thế nhưng chị không thể không tới nhắc nhở em, nhìn em bị người khác mắng trong lòng chị cũng không thể chịu nổi. Nếu như có thể làm sáng tỏ thì hãy mau chóng làm sáng tỏ đi, em vẫn nên chủ động nói một câu với Lục Bắc Xuyên về vấn đề đại ngôn của Thẩm Vi Nhân. Hiện tại ngay cả con em cũng có rồi, làm chuyện gì cũng suy nghĩ cho đứa bé, có thể khiến hai người đó phủi sạch quan hệ thì càng tốt."
***
Editor có lời muốn nói:
Tình chị em bao la vĩnh cửu =))