Biệt thự
Anh về nhà đứng trước cửa phòng cô định lên tiếng nhưng thấy đây là thời điểm nhạy cảm không nên giải quyết quá nhanh vội nên đã chậm quay đi bước lên phòng.
Anh lên phòng không vào thay quần áo rồi cứ nằm ịch ở trên giường mặc cho những vết thương đang gào thét, xẻ xéo da thịt làm anh đau.
Trong đầu anh cứ thấy ăn năn về những gì nãy đã làm với cô không biết cô có bị di chứng tâm lí không nữa, mong sau vài ngày này cô sẽ không sợ hãi mà lảng tránh anh không anh sẽ buồn chết mất.
Anh đau khổ tâm anh đau, thể xác anh đau,chưa bao giờ anh lại cảm thấy tội lỗi với một cô gái và muốn cô ấu tha thứ như bây giờ.
Không biết từ đâu ra một giọt nước nóng hổi chảy trên gò má anh.
Là anh đang khóc sao? Khóc cái gì chứ?
Lúc trước khi cứu mẹ khỏi tay của tên cha tệ bạc thì khi đó anh mới quỳ rạp xuống cầu xin khóc lóc ông ta không đánh mẹ anh và kể từ đó trở đi anh không hề rơi một nước mắt nào dù khi đi đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán đi chăng nữa.
Vậy mà thời điểm này anh lại rơi nước mắt vì sợ một cô gái không tha thứ cho anh....!
- Haha thật nực cười.....!
Anh cứ vậy chìm trong nước mắt rồi ngủ thiếp đi.
___________
Sáng hôm sau
Sau khi ngủ được một giấc rất lâu cuối cùng tâm trạng cô cũng khá hơn được một chút nhưng chỉ là vết cắn của anh mạnh quá khiến cô khá rát ở ngực.
Bôi thuốc xong cô lấy túi đi làm.
Dù gì thà đi làm còn hơn, làm ra những chiếc bánh ngon lành rồi được khách khen là niềm vui đối với cô chứ ở nhà này chán quắc luôn.
Cố trấn an tinh thần không nhớ lại chuyện hôm qua nữa, cô lắc lắc cái đầu rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi cổng, ngước nhìn lên bầu trời quang đãng trong xanh mà hít một hơi thật sâu cho sảng khoái đầu óc rồi vui cười tủm tỉm bước đi một cách vui vẻ.
Cửa hàng
Cô đi vào chào mọi người làm ở đó nhưng bọn họ lại nhìn cô bằng ánh mắt lạ, nhất là bà chủ.
Bà ta đi đến nắm lấy cổ tay cô bảo:
- Hôm qua sao cô lại về sớm vậy? Bình thường bảy giờ mới về mà? Với lại tôi thấy cái cậu mà cô bảo là anh trai ấy, hôm qua mới đánh nhau với cái cậu nam sinh kia rồi cậu ấy còn cưỡng bức cô trong xe.
Lời nói của bà khiến cô có chút xấu hổ rồi giây sau cô tươi cười với bà ta rồi nói:
- Bà chủ à, chuyện riêng của tôi mong bà đừng xen vào nó rắc rối lắm..
chi bằng bà đừng để ý thì hơn.
Nếu hôm qua anh ta có gây tổn hại gì cho cửa hàng thì tôi sẽ đến bù lại...bà thấy vậy được chứ
Cô nói rất chậm rãi, từ tốn nhưng có gì đó sai sai hình như là cô đang cảnh cáo bà ta vậy.
Cái câu " Bà thấy vậy được chứ " lúc đó cô liền trợn trừng mắt lên một cách khá man rợ rồi xoáy sâu vào mắt bà ta.
- À vậy được, cô mau đi làm việc của mình đi
- Vâng
Cô vào căn bếp quen thuộc rồi đeo tạp dề vào bất đầu làm bánh, cũng có vài người hỏi nhưng đều bị cô phủ nhận rồi lơ đi.
Chiều
- Ay chết rồi thùng rác đầy quá phải đem đi đổ mới được.
Giọng của Ái Linh vang lên khiến cô chú ya đến cái thùng rác đã đầy ngập đó
- A để tôi đi đổ giúp cô
- Phiền cô rồi
Đem túi rác to bự đó ra ngoài để thì cô bắt gặp thấy Thế Kiệt đang dải bước trên đường, đôi giày trắng nhẹ lướt trên mặt đất trông thật tao nhã cô khẽ mỉm cười định gọi cậu ta nhưng khi trông thấy một nữ sinh đi qua cậu liền hất tung cái váy của cô gái đo lên.
- Á cậu làm gì vậy?
Cậu ta liền áp sát cô gái ấy vào tường rồi thủ thỉ gì đó hành động đó làm cô như phát điên đã tỏ tình cô rồi mà còn làm ra cái hành động biến thái đó đúng là tên đểu cáng mà
- " chó má, haha bị lừa rồi vậy là điều mà cái tên Trịnh Thiên đó nói là thật sao? Tên Thế Kiệt này hám gái lừa gạt vậy à?"
Cô thất vọng ném đống rác vào thùng rồi quay ngoắt đi vào.
- "Nghĩ lại càng tức cứ tưởng cậu ta hiền lành, thẳng thắn lắm ai ngờ lại là tên...aiss vậy là bị dụ rồi.
Mình chỉ là đứa thứ N trong mục tiêu của cậu ta mà thôi chán thì vứt "
Cô tự nhủ từ giờ không liên quan đến tên đó nữa tập trung vào công việc là được coi mấy cái điều tán tỉnh dở ngòm kia là phù du đi.
Vẫn như mọi khi bảy giờ là cô về nhưng ra đến cửa lại không thấy anh nữa cô liền tò mò rồi lảng đi tiếp tục đi bộ về.
Trên đường đi cô bắt gặp một con chó hung hãn nó đang sủa " Gừ gừ.." rồi lao bắt đầu tiến lại gần cô
Cô đã cô tránh đi một chỗ xa với nó nhưng nó vẫn sồn sồn tiến đến rồi nhảy vồ lấy người cô rồi cào cấu, cắn xé da thịt cô.
- Á mày làm gì vậy bỏ ra!
- " Ao uy đau vãi, mình đã làm gì đâu mà con chó điên này nó lại cắn mình "
Cô gào lên xem có ai ra giúp không thì chả có ai vắng lặng, con choa hung dữ vẫn cứ cào cấu cô như vậy thấy sức của những vết cắn không quá đau cô nhoẻn miệng cười gian
- Hôm nay mày chọc nhầm người rồi nhé con
Ánh mắt cô đảo về phía ánh đèn đang lập lòe chiếu sáng một cái giây thừng dài, có lẽ là ông trời đang giúp cô rồi.
Cô hét lớn rồi vùng lên dùng một tay bịt chặt mõm con chó đó lại rồi lôi đi một cách thô bạo.
Bốn chân chạm đất giờ chỉ có hai chân, nó bị cô nhấc cao tay kia vẫn ngoạm chặt lấy mõm nó lôi đi.
Nó vùng vẫy nhưng sức cô vẫn hơn nó rất nhiều chỉ dùng một tay bịt mồm nó thôi là cô đã chiếm thế thượng phong.
- Mẹ mày nhá cắn tao hơi đau rồi đấy
Cô trợn mắt to trông không khác gì con ngáo ộp
Lấy được cái giây hai chân cô kẹp chặt lấy người nó rồi quấn giây thừng quanh miệng rồi siết chặt mồm nó lại, đúng lúc cô đang tức giờ trị con dog này cô càng thêm hăng máu.
Buộc chặt mồm xong, cô buộc đến bốn cẳng của nó rồi buộc vào cây cột đèn bên đường.
Xong xuôi cô chào tạm biệt bé Vàng rồi quay đi một cách vui vẻ.
Cô cười hô hố lâu lắm rồi mới được cười trận đã như vậy chắc lúc đó mặt cô ngầu lòi lắm nhỉ
- Hahaha
Cô dải bước trên con đường sáng đầy ánh đèn cứ như nó cả con đường lúc đó chỉ dành cho mình cô vậy không ai khác.
Hồi nhỏ từng bị chó đuổi rồi không may vấp ngã lúc đó cô khổ sở thế nào, cứ khóc suốt mỗi lần đi qua con ngõ đó cô lại e dè, sức yếu chẳng làm được gì nhưng hôm nay cô đã chống lại được nó ắt hẳn phải có điều gì đó khiến cô làm được như vậy.
A phải rồi tất cả đều nhờ anh hết trong thời gian hành hạ thể xác, tinh thần khiến cô chết đi sống lại có lẽ cô đã dần quen với điều đó và trở nên mạnh mẽ hơn.
- Haha Trịnh Thiên cảm ơn anh, tôi sẽ coi như đó là khóa huấn luyện thượng hạng đi.
Cô cười tà mị rồi dải bước trên con đường chứa đầy ánh đèn hào nhoáng chỉ dành riêng cho cô.
___________
Các bn bt gì ko hôm nọ mình mơ bị 1 con chó đen cắn mà nhưng mình đã xử được nó.
Các bn có xem cái truyện " Cạm Bẫy " ko xem đi nhá hay vãi ra, nam9 mắc đẹp zai tên Park yoon soo
Mặc dù ko liên quan nhưng mình cho các bn xem:)).